Sau bữa ăn, Nhuận Sinh quét dọn nhà cửa và sân, đạp xe, đưa Lý Truy Viễn về nhà.
Từ đường lớn rẽ đường làng, thấy Phan Tử và Lôi Tử bẩn thỉu, đẩy một xe gạch .
Hiện tại, công việc thêm hè ngay cả ở thành phố cũng khó kiếm, huống chi là nông thôn.
Những nơi xa thì tiện , nên lò gạch gần nhà là nơi nhất, tuy vất vả nhưng trả lương theo ngày.
Cũng khá phù hợp với những thanh niên như Phan Tử và Lôi Tử, tranh thủ hè kiếm chút tiền tiêu vặt.
"Phan Tử ca, Lôi Tử ca!"
"Ê, Viễn Tử."
"Này, Viễn Tử."
Khóe miệng Phan Tử vết máu, Lôi Tử mắt còn bầm tím, đều là dấu vết của tình phụ tử.
"Viễn Tử, may là hôm đó sớm, haha."
" , may mà , nếu cũng đồn cảnh sát chơi với bọn , còn lấy m.á.u nữa."
"Ca, cảm ơn các ca tiết lộ ."
"Làm gì chuyện đó, chúng là , thể chuyện phản bội ."
" , là em của chúng , bảo vệ em ."
Thực , hai họ cứng rắn đến mức cố tình giúp Tiểu Viễn che giấu, mà họ hiểu rõ, nếu họ chuyện , để bố và ông họ dám dẫn Tiểu Viễn Hầu xem phim đen, chắc chắn sẽ đánh nặng hơn.
"Ca, các ca còn về lò gạch ?"
"Ừ, hôm nay chúng chở gạch về lò." Lôi Tử , từ trong túi lấy một điếu thuốc, ai cho, ngậm điếu thuốc, phong độ rút diêm châm lửa, hút một đưa cho Phan Tử.
Phan Tử hút một , đưa cho Nhuận Sinh.
Kiểu một điếu thuốc mấy hút, lúc phổ biến, trong cửa hàng tạp hóa còn bán thuốc theo điếu.
Nhuận Sinh lắc đầu, rút một cây hương, dùng diêm châm lửa, hút một , nhả khói.
Phan Tử và Lôi Tử đều sửng sốt, hỏi: "Cậu hút cái gì thế?"
Nhuận Sinh trả lời: "Thuốc lá chính hiệu."
Sau đó, Nhuận Sinh đưa cây hương đang cháy cho họ, định chia sẻ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/vot-thi-nhan/181.html.]
Phan Tử và Lôi Tử vội vàng lắc đầu, từ chối.
Tiếp theo, Phan Tử Lý Truy Viễn: "Tiểu Viễn, ngày mai nhà Tứ Hải Tử thả cá, chúng giúp, , cơm ăn, còn lấy cá."
" , Thái gia dạo cho ngoài, hôm nay cũng chỉ là cùng Nhuận Sinh ca ca đưa đồ cho ông mới ngoài."
Phiêu Vũ Miên Miên
"Ừ, , tiếc quá."
"Vậy tối mai chúng mang cá đến cho ."
"Không cần, các ca mang về nhà ăn . Ca, các ca bận , về ."
"Ừ, lúc khác chúng đến tìm chơi, Viễn Tử."
Xe ba bánh một đoạn, Nhuận Sinh tò mò hỏi: "Tiểu Viễn, chơi với mấy đó ?"
"Không , họ đối xử với ."
"Vậy ..."
"Nhuận Sinh ca ca, chỉ là dạo định ngoài."
Trước khi giải quyết xong vấn đề phúc vận , Lý Truy Viễn quyết định ngoài nếu cần thiết, đặc biệt là những nơi nước, tuyệt đối đến.
Phan Tử và Lôi Tử gọi xem thả cá, là một điều cấm kỵ lớn , lo lắng nếu bây giờ , trời mới ngoài cá , còn vớt thứ gì.
Về đến nhà, sân thấy A Ly ngưỡng cửa phòng đông, Lý Truy Viễn đoán, cô bé giờ đang ở trong phòng .
Cô bé thật sự đổi nhiều, còn đó phát ngốc nữa, ngay cả khi ở đó, cũng một hành động chủ động.
Liễu Ngọc Mai ghế cửa phòng đông, hai tay đan , nhắm mắt như đang ngủ trưa.
Khi phát hiện về, bà từ từ mở mắt, bé với ánh mắt như chuyện gì, đồng thời ngón tay trái đan tay , bắt đầu bấm.
Sau đó, bà dừng .
Bởi bé đầu, để cái đầu cho bà, hỏi dì Lưu tối nay ăn gì và hương thế nào, giữ tư thế , nhà.
Liễu Ngọc Mai trong lòng nảy sinh nghi ngờ: Là trùng hợp cố ý?
Chắc là trùng hợp thôi, nếu cố ý thì quá vô lý .
Muốn phát hiện sự tính toán của bà, ít nhất trình độ tướng ngang hàng với bà, thể?
Bà đứa trẻ đang sách, cũng bé theo sách thiết kế chế tạo một dụng cụ thực dụng, qua nhiều tiếp xúc, bà càng bé thông minh đến mức nào.
Bà đặt bé cao trong lòng, cũng miễn cưỡng thừa nhận bé bước con đường , nhưng dù , cũng đến mức kỳ quặc như .