Vụ Án Giết Người Được Tiên Đoán Trong Truyện Tranh - Chương 50: Sự Thật Về Vụ Rơi Vực

Cập nhật lúc: 2025-10-30 14:32:49
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hoàn thành nhiệm vụ cập nhật, Trần Hà cảm thấy nhẹ nhõm, tựa lưng sofa ban công. Ánh nắng khiến cô như mềm nhũn, thỉnh thoảng cô lật xem điện thoại.

 

Biên tập viên Tiểu Nguyên nhắn tin cho cô, rằng lưu lượng truy cập đạt đỉnh, máy chủ sập thêm một nữa, ông chủ vui mừng khôn xiết, vội vàng tuyển thêm hai kỹ thuật viên.

 

Tập “Rơi Xuống” diễn đạt trực tiếp mà sử dụng thủ pháp ám chỉ, ẩn ý. Phần lớn độc giả hiểu, mục bình luận trở nên náo nhiệt.

 

[Rốt cuộc là Trần Hà Vu Nhị té c.h.ế.t?]

 

[Rốt cuộc là Khâu Nguyệt Vu Nhị đẩy ?]

 

[Cứu mạng, đại thần nào giải thích giùm !]

 

[Trời ơi, tìm thấy tin tức năm năm , thật sự một nữ sinh cấp ba rơi xuống vực!]

 

Càng hiểu, họ càng sốt ruột, điên cuồng tìm kiếm câu trả lời. Những tự cho rằng hiểu thì liệt kê cách giải thích trong phần bình luận.

 

Cách hiểu cũng nhiều loại, gây hết vòng tranh luận đến vòng tranh luận khác.

 

Các bạn học cũ của Căn cứ Tàng Mặc cũng thu hút, tiết lộ vài chuyện họ . Ngay lập tức, những học sinh truy hỏi dồn dập:

 

“Vu Nhị nguyên mẫu ?”

 

“Tên thật của Vu Nhị là gì?”

 

“Cô còn sống ?”

 

“Nữ sinh cấp ba rơi vực thật sự tên là Trần Hà ?”

 

“Trần Hà c.h.ế.t ?”

 

Mục bình luận đủ loại, tư duy của cư dân mạng còn bay xa hơn cả tác giả. Có quả quyết tác giả Trần Hề Hề khả năng thông linh. Trần Hà khỏi bật .

 

Lúc , cô thấy Zhihu bài phân tích cốt truyện, trả lời và hợp lý. Cô theo đường mạng tìm đến đó.

 

Câu hỏi đặt là: “Tập mới nhất ‘Rơi Xuống’ của 《Lời Tiên Tri Bỉ Ngạn》 thể hiện điều gì?”

 

Người trả lời bắt đầu từ tập đầu tiên của truyện tranh, chụp màn hình các chi tiết quan trọng để phân tích, thậm chí còn khoanh tròn chú thích, đưa suy luận: Vu Nhị lấy lý do hẹn gặp, dẫn Khâu Nguyệt khỏi ký túc xá, đó Khâu Nguyệt mất tích, thực tế là sát hại.

 

Kết hợp với cốt truyện tập , thể suy đoán rằng cô Phùng bắt gặp hiện trường Khâu Nguyệt hại, đó Từ Tam diệt khẩu.

 

, Từ Tam chính là kẻ hẹn Khâu Nguyệt ngoài và g.i.ế.c hại cô , chôn xác ở Thung lũng Bắc Lộc.

 

Cô gái Trần Hà bằng cách nào phát hiện chuyện , liền đến Thung lũng Bắc Lộc để chứng thực. Đồng phạm Vu Nhị, nhằm diệt khẩu, đẩy Trần Hà xuống vách núi.

 

Như , ba vụ án mạng của Khâu Nguyệt, cô Phùng và cô gái Trần Hà liên kết với : Từ Tam g.i.ế.c Khâu Nguyệt và cô Phùng, còn đồng phạm Vu Nhị g.i.ế.c Trần Hà.

 

Chuyện của Khâu Nguyệt và cô Phùng đều là thật, còn chuyện nữ sinh rơi vực cũng là thật.

 

“Từ Tam” g.i.ế.c hại cô Phùng xác nhận là Từ Tham Đông ngoài đời thực, hoặc quỷ đòi mạng giống như trong truyện tranh.

 

“Vu Nhị” ngoài đời thực cũng lột trần, còn phận của cô giống trong truyện tranh thì hãy chờ xem.

 

Cuối cùng, trả lời kết luận rằng thể tác giả Trần Hề Hề là tiên tri về vụ g.i.ế.c , tự thực thi hình phạt với tội nhân ngoài đời thực.

 

Mặc dù điều đó khiến hả hê, nhưng vẫn là hành vi phạm pháp. Người khuyên nên “khui” thêm nữa, nếu , tác giả mà tù thì sẽ chẳng còn truyện tranh để .

 

Phân tích rõ ràng, mạch lạc, lời nhắc nhở cũng đầy chân thành. Dưới bài , bình luận:

“Cảm ơn đại thần, hiểu , mau xóa , đừng để cảnh sát thấy!”

 

Bài hơn vạn lượt thích. Trần Hà cũng vui vẻ nhấn thích.

 

Có tiếng bước chân đến gần, cô là ai nên đầu . Một nụ hôn rơi xuống đỉnh đầu. Tống Chu dùng ngón tay vuốt dọc mái tóc dài của cô, :

“Cảnh sát Thường gọi điện cho , buổi chiều mời em qua đó tìm hiểu tình hình một chút. Anh xin nghỉ nửa ngày, cùng em.”

 

Chuyện vốn trong dự liệu. Khóe miệng Trần Hà khẽ cong lên:

“Được thôi. Cuối cùng cũng học cách hỏi ý .”

 

“Lễ phép là do dạy mà .” Giọng Tống Chu mang theo chút kiêu ngạo.

 

Trần Hà bật . Đối mặt với Cảnh sát Thường hung hăng mà hề sợ hãi, con cừu nhỏ thực cũng chẳng yếu đuối chút nào. Cô đưa tay xoa mái tóc xoăn của , :

“Cừu nhỏ hung dữ lên đáng yêu thật.”

 

Anh kéo tay cô:

“Dậy ăn trưa .”

 

Trần Hà ngược giữ tay :

“Tống Chu, những chuyện xảy gần đây phức tạp, một hai câu . Sau em sẽ giải thích với .”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/vu-an-giet-nguoi-duoc-tien-doan-trong-truyen-tranh/chuong-50-su-that-ve-vu-roi-vuc.html.]

“Không cần giải thích.” Khóe miệng Tống Chu cong:

“Bất kể em gì, đều vô điều kiện ủng hộ em.”

 

Giọng chậm rãi, ý tứ sâu xa ẩn trong đó. Trần Hà thấy lòng ấm áp, vỗ vỗ mu bàn tay , nghiêm túc :

“Ái phi hiền lành như , đợi chuyện kết thúc, Trẫm sẽ lập ngươi Hậu.”

 

“Tạ chủ long ân, xin Hoàng thượng dùng bữa ạ, Mãn Hán tịch sắp nguội hết .”

 

Trần Hà kéo tay . Cô gáy tóc xoăn mềm mại phía , trong lòng nghĩ: đợi chuyện kết thúc, cô thể bò khỏi lồng giam của thù hận, vẫy tay chào quá khứ, cùng yêu bước tiếp về phía .

 

Cô khao khát tương lai, mà hề nhận sự u ám thoáng qua trong mắt yêu ngay khoảnh khắc lưng .

 

*

 

Trần Hà và Tống Chu đến Cục Công an thành phố đúng hẹn. Thường Đình mời Trần Hà phòng tiếp khách và yêu cầu Tống Chu tránh mặt, đợi ở phòng bên cạnh. Tống Chu đồng ý, đợi ngay ngoài cửa.

 

Thường Đình liếc , :

“Tùy . là xuất sắc như ch.ó nghiệp vụ của chúng …”

 

Tống Chu suýt nữa xông lên hành hung cảnh sát. Thường Đình kịp thời đóng cửa .

 

Anh xuống ghế, bên cạnh là Chu Chính Chính từ Trừng Châu trở về, vẻ mặt phong trần, mệt mỏi. Thường Đình Trần Hà một lúc lâu mà gì, nét mặt khổ sở khó xử.

 

Trần Hà nhắc:

“Cảnh sát Thường, bắt đầu ?”

 

“Gấp gì, tiết tấu của .” Thường Đình đáp, vẫn nghĩ nên mở lời từ .

 

Trần Hà ngược bật :

“Anh hỏi chuyện truyện tranh đúng ?”

 

Thường Đình gãi mạnh đầu trọc:

“Cô g.i.ế.c thêm một nữa đúng ?”

 

“Xin dùng từ ngữ nghiêm túc một chút, là ‘g.i.ế.c trong truyện tranh’.” Trần Hà đính chính.

 

“Được . Trẻ tuổi mà bày đặt đ.á.n.h thái cực.” Thường Đình càu nhàu, mở truyện tranh điện thoại.

“Không gì khác, cứ xem đến đoạn Vu Nhị hồn ma Khâu Nguyệt đẩy xuống lầu, khung hình đột ngột chuyển đổi, rơi xuống biến thành học sinh Trần Hà, bối cảnh chuyển thành núi rừng. Sau khi đối chiếu, địa hình trong tranh trùng khớp với nơi chôn xác Khâu Nguyệt — Thung lũng Bắc Lộc, núi Minh Châu. Nói thẳng , Vu Nhị , nguyên mẫu là Vu Ái Ái đúng ?”

 

.” Trần Hà thừa nhận thẳng thắn.

 

“Tốt, sảng khoái, cứ thế mà chuyện.” Thường Đình hài lòng vỗ đầu gối.

“Trước khi Khâu Nguyệt mất tích, Vu Ái Ái là cuối cùng gặp cô , từng đến cục lấy lời khai. ấn tượng về cô .”

 

Trần Hà gật đầu:

“Chính là cô .”

 

“Vậy, vết thương do rơi từ độ cao năm năm của cô, quả thực là do cô gây ?”

 

Trần Hà mân mê chuỗi hạt pha lê cổ tay, tháo xuống quấn lên, nhẹ giọng :

“Sao, bắt đầu điều tra ?”

 

Thường Đình trả lời, chỉ tay về phía học trò:

“Chu Chính Chính, những gì em điều tra .”

 

“Vâng.” Chu Chính Chính lật sổ tay đến mấy trang đầu:

“Em một chuyến đến Viện Phúc lợi thành phố Trừng Châu. Vị lão viện trưởng hiểu rõ cô nhất nghỉ hưu, em đến tận nhà thăm hỏi bà.”

 

Sắc mặt Trần Hà lập tức đổi:

“Lão viện trưởng lớn tuổi như , phiền bà gì?”

 

Chu Chính Chính còn kịp đáp, Thường Đình gõ mạnh xuống bàn, :

“Đây là quy trình việc của chúng . Sao, cô ý kiến gì ?”

 

Trần Hà như con mèo giẫm trúng đuôi, lông xù lên:

, chính là ý kiến! Lão viện trưởng là tàn tật, sức khỏe , nếu bà …”

 

đến giữa chừng thì dừng , mặt đỏ bừng.

 

Thường Đình lạnh:

“Nếu bà cô đang bờ vực pháp luật, sẽ sợ đến phát bệnh đúng ? Nếu cô chủ động khai báo tất cả những gì cô , chúng cần tìm bà ?”

 

Ánh mắt Trần Hà như tóe lửa, cô đập mạnh tay xuống bàn, chuỗi hạt pha lê va mặt bàn vang lên tiếng lách tách:

“Cảnh sát Thường, tự hỏi lương tâm xem, bất kể là thật giả, cung cấp manh mối còn ít ?”

 

Thường Đình trừng mắt:

“Ôi chao, cô dám lớn tiếng với , còn đập bàn nữa! Hay là chúng khỏi cần chuyện ở phòng tiếp khách, sang phòng hỏi cung bên cạnh ?”

 

 

Loading...