trở về phòng, nhanh chóng thu dọn hành lý.
Vừa  quần áo xong, bên ngoài   tiếng gõ cửa.
Cả nhà ba  Giang Thành  chỉnh tề ngoài cửa.
  mở cửa, họ liền nhanh chóng chen .
"Chị ơi, bọn em  bàn bạc , chỉ cần bố  giả vờ  bệnh tâm thần, những lời  lúc đó chắc chắn sẽ   hiệu lực."
  sắc mặt bố  đen như đáy nồi, cố nén nụ  suýt bật , âm thầm  đổi sang vẻ mặt lo lắng.
"Nếu gia đình bạn gái em  chuyện , liệu   ?"
Mẹ lập tức tiếp lời.
" , đúng , bố   ở tuổi  ,     là bệnh tâm thần,   sống  đây."
Bà  xưa nay luôn coi trọng thể diện,  câu  như bắt  cọng rơm cứu mạng.
Em trai ném ánh mắt oán trách sang.
"Nếu   hai   những lời đó,  cần   đến mức  !"
"Lạc Lạc  , mua nhà xong bọn con sẽ  đăng ký kết hôn ngay. Hơn nữa,   chúng  sống ở trung tâm thành phố, ai mà  hai  là ai  mà sợ."
Bố cẩn thận tiếp lời: "Thêm bố  đến ở,  sợ  đủ chỗ ở ?"
Giang Thành .
"Yên tâm , con  tính kỹ hết , căn nhà đó là năm phòng ngủ một phòng khách, một phòng vợ chồng bọn con ở, một phòng hai  ở, còn một phòng trẻ em, một phòng cho Lạc Lạc  phòng  đồ, phòng còn  cho  giúp việc, cả nhà chúng  tha hồ mà ở."
Mỗi câu nó , khuôn mặt bố   thêm một phần vui sướng và khao khát.
Nói xong, họ mới phát hiện  sự hiện diện của , âm thầm liếc mắt với , nghĩ cách đối phó với .
  hề bận tâm đến những gì họ , cũng  để ý đến những ánh mắt lén lút của họ. Tô  sớm quen với việc họ coi  như  trong suốt.
Để trấn an họ,  lấy  một bản báo cáo kiểm tra sức khỏe.
"Không  , dù   cũng  thể ở ,  một chuyện  vẫn   với  ."
"  ung thư,  còn sống  bao lâu nữa."
"Ban đầu  định dùng  tiền đó để cải thiện cuộc sống gia đình, nhưng giờ e là   thể sống đến ngày phiên tòa kết thúc."
Nghe tin   ung thư, biểu cảm của cả nhà  đổi như lật sách.
Bố   lập tức quyết định, bây giờ sẽ  tìm Lý Vi yêu cầu cô  rút đơn kiện.
Giang Thành  theo họ  vài bước,   , ánh mắt nghi ngờ.
"Chị, chị giả vờ  ."
"Chị chỉ  bố  lấy tiền cho chị, để chị cầm tiền bỏ trốn."
 ngẩng khuôn mặt tái nhợt lên.
"Nếu  tin, bây giờ chúng   thể  bệnh viện kiểm tra."
Nói   đúng lúc nôn  một ngụm m.á.u đen.
Nó  thèm  đầu , ba bước hai bước chạy biến.
"Chị ơi, chị cố gắng lên,  thì  kịp lấy  tiền !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/vu-hoa-hoan-hoan-hao/chuong-6.html.]
***
Chiều hôm đó,  nhận  điện thoại từ sở cảnh sát yêu cầu đến giải quyết.
Đến nơi,  thấy Lý Vi đang  co ro một góc, trông  thảm hại.
Bố  và Giang Thành  nhốt trong các phòng khác ,  liếc , họ ngoan ngoãn  trong đó như chim cút.
Cảnh sát  với  rằng họ và Lý Vi cãi   ngừng trong phòng hòa giải, còn xảy  xô xát.
Không còn cách nào khác, họ mới  tách riêng .
Lý Vi thấy  đến, yêu cầu  chuyện riêng với .
"Giang Miểu, cứ tưởng bố  cô hôm đó  thể giúp , quan điểm sống cũng coi như đúng đắn,  ngờ  khó đối phó đến ."
"Cô cũng ,   kết quả xét nghiệm ADN, vụ kiện   thắng chắc, chi bằng cô chuyển tiền trực tiếp cho , chúng  chia ba bảy,  ba cô bảy."
  mái tóc bù xù như tổ quạ và những vết m.á.u  mặt cô , thở dài.
"Tám mươi triệu đó, họ  dùng để mua nhà cho Giang Thành, cô yên tâm, chỉ cần cô còn đòi tiền ngày nào, họ sẽ còn đeo bám cô ngày đó."
Sắc mặt Lý Vi đen như mực, kết hợp với kiểu tóc của cô , trông  buồn .
"Được thôi,   sẽ tung bằng chứng cô g.i.ế.c Lục Minh , xem chúng  ai  sống yên ."
"Cứ tung , tung  thì tiền cũng  còn một xu,   chẳng ai  lợi. À,  đến đây chỉ   với cô,  sắp c.h.ế.t , nên  tiền    cần một xu nào, cô và bố   thương lượng xong thì báo cho  một tiếng,  sẽ chia tiền cho các ."
"Cô  lòng  như  ?"
"Các  ai cũng khó khăn, một bên  nuôi con, một bên  lo cưới vợ cho con trai,  chỉ là một  sắp chết, cầm  tiền lớn  cũng chẳng để  gì."
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
Nói xong,   dậy.
"Các  tự thương lượng ,   việc bận,   đây."
Cảnh sát bên cạnh  chút kinh ngạc.
"Cô Giang, cô  quan tâm đến bố  cô ?"
"Chuyện  cũng nên để họ nhớ đời, tuổi   còn đánh , đúng ?"
Miệng thì  , nhưng  vẫn  lương tâm   họ một cái.
Thấy  đến, họ ưỡn n.g.ự.c lên.
Giọng Giang Thành vẫn  vang.
"Giang Miểu! Sao giờ chị mới đến, chị  cái gì mà chậm chạp ? Bố  chị ở trong đó chịu khổ, chị thì  , ở ngoài hưởng sung sướng."
Ba  vây quanh , mỗi  chì chiết  một câu.
Nhiều năm qua,   luyện  khả năng tự động bỏ qua lời  của họ.
Chờ họ  mệt,  mới mở miệng.
"Lý Vi   tiền đó cô   bảy phần, cho các  ba phần, nếu các  đồng ý thì bây giờ  thể  ngoài."
Mắt   sáng lên một chút, nhưng  nhanh  Giang Thành cắt ngang.
"Không ! Số tiền đó thì   gì? Tám mươi triệu, một xu cũng   thiếu."
 giả vờ tiếc nuối.
Cảm ơn các bạn  ủng hộ Thuyết nhenn. Thuyết  kênh Audio,   thích  audio thì qua ủn mung cho Thuyết với nha.