Hệ thống: [Độ thiện cảm của Tạ Ngộ Triều đối với cô  là -999999 , đạt đến -1000000 thì thế giới  sẽ sụp đổ! Con  hôn nữa thì  kịp !]
 hít sâu một : [Anh  nhớ,  hy sinh là vì cứu thế giới !]
Nói xong, với vẻ mặt coi cái c.h.ế.t nhẹ tựa lông hồng,  đẩy thanh kiếm , nắm lấy cổ áo Tạ Ngộ Triều, hôn lên.
  thấy hệ thống la hét ầm ĩ.
[Ký chủ! Làm  lắm! Chính là như ! Xông lên!]
  thấy tiếng kiếm rơi xuống đất, tiếng bước chân của thái giám và cung nữ xô đẩy  rời , cuối cùng là tiếng cánh cửa cung điện mở   khép  kẽo kẹt.
Sau đó, Tạ Ngộ Triều giữ chặt gáy , biến nụ hôn  thành một nồi cháo lưỡi.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
Rất lâu,  lâu,  lâu ...
Đến lúc môi  tê dại, Tạ Ngộ Triều mới buông  , giọng khàn khàn :
"Thừa nhận  là Thẩm Chiêu Chiêu  ?"
 vẫn còn đang mơ màng.
Ai dạy tên  cách hôn thế , hôn đến hồn phách sắp  hút  mất .
Hệ thống: [Ký chủ,  báo cho cô một tin , độ thiện cảm của Tạ Ngộ Triều đối với cô  tăng lên .]
 yếu ớt hỏi: [Tăng đến bao nhiêu ?]
Hệ thống: [-999998.]
[Vâng, xin cảm ơn cả lò nhà .]
Sự thật chứng minh, im lặng sẽ tạo cơ hội cho kẻ địch lợi dụng.
Trong thời gian  mắng hệ thống, Tạ Ngộ Triều nhấc bổng  lên, ném lên long sàng phía  điện.
[Hệ thống, cái giường   tệ,  thành nhiệm vụ xong  thể kiếm cho  một cái ?]
Hệ thống biến mất.
 tưởng Tạ Ngộ Triều   chuyện gì đó với , kết quả  chỉ  từ  cao bóp cổ .
Đôi mắt     ,  sự mơ hồ  hiểu,  sự tức giận, nhưng nhanh chóng  sự  cam lòng nhấn chìm, đáy mắt đỏ ngầu một mảng.
Bàn tay bóp cổ  nhiều   dùng sức, cuối cùng đều biến thành sự run rẩy  thể kiềm chế.
"Thẩm Chiêu Chiêu, năm năm , trẫm  tìm nàng ròng rã năm năm!"
"Năm năm qua, chỉ cần trẫm nhắm mắt , khuôn mặt nàng liền xuất hiện."
"Nàng  , trẫm yêu nàng bao nhiêu, thì hận nàng bấy nhiêu."
 phát hiện  điểm mấu chốt:
[Hệ thống, lúc đó  khi  giả c.h.ế.t    để  cho  một hộp tro cốt ? Sao  cứ  tin   c.h.ế.t !]
Hệ thống: [Tro cốt nhà ai   màu hồng hả?]
Xin , đốt vội quá, quên chọn màu.
"Chiêu Chiêu, trẫm  nàng  thuộc về thế giới ."
Nghe thấy câu ,  giật .
Một dự cảm  lành dâng lên.
Tạ Ngộ Triều sờ lên mặt :
"Trẫm cũng  lời yêu , cùng  trọn đời trọn kiếp mà nàng từng  đều là lừa gạt trẫm."
"Bởi vì  là đối tượng nhiệm vụ của nàng."
"Lần  nàng trở về,  là vì  nhiệm vụ đúng ?"
"Làm xong nhiệm vụ  ? Lại   nữa ?"
Lương tâm  ít  đen như cà phê phin của  âm ỉ đau nhức,  nhắm chặt mắt .
Tạ Ngộ Triều buông cằm  , tự giễu  một tiếng.
Tiếng vải vóc váy áo  xé rách vang lên.
"Nếu dù thế nào nàng cũng sẽ rời ,  thì trẫm  ngại dùng cách của  để giữ nàng ."
Ba canh giờ ,  trong cơn  cuồng, đầu đầy dấu chấm hỏi.
Bớ  ,  ai quản sống c.h.ế.t của   ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/vua-tro-ve-hien-tai-sau-khi-hoan-thanh-nhiem-vu-chua-lanh-toi-bi-he-thong-dua-tro-lai-vi-nam-chinh-hac-hoa/chuong-2.html.]
Có lẽ  c.h.ế.t , nhưng hình như vẫn  c.h.ế.t hẳn.
Ít nhất là cha Tạ Ngộ Triều  cảm thấy  còn  thể c.h.ế.t thêm vài  nữa.
Anh    nợ   năm năm, bây giờ  bắt  trả  tất cả.
Thật lòng mà , với một đứa thích thịt như , ăn nhiều cũng .
 cũng  thể bắt  một ngày ăn mười bữa chứ!
 sắp no c.h.ế.t !
Huhu cíu.
 nén  thở, gọi hệ thống: [Nghe   là hệ thống lợi hại nhất của Cục Nhiệm Vụ,   thể giúp  tạm dừng thời gian, để  nghỉ ngơi một chút ?]
Đợi  lâu, trong đầu mới truyền đến tiếng điện tử ngắt quãng của hệ thống:
[Ký chủ  mến, khi cô  thấy đoạn tin nhắn ,  đang tự động cập nhật ở chế độ nền,  lẽ  năm, sáu, bảy, tám, chín tiếng nữa  sẽ  , đừng vội, đừng giục.]
  xin đổi hệ thống.
[À, một khi  ràng buộc,  thể  đổi hệ thống  nhé ~ Muahaha!]
%¥@*(*(&)!
Vì  mắng hệ thống mà  lơ đễnh, Tạ Ngộ Triều như trừng phạt, gia tăng lực đạo.
"Không  mất tập trung."
"Chỉ  nghĩ đến ."
 thật sự, sắp c.h.ế.t .
...
Trong lúc mơ màng, Tạ Ngộ Triều đeo một vật lạnh buốt  mắt cá chân .
Chỉ cần cử động, nó sẽ kêu leng keng  ngừng.
 cố gắng mở mắt , loáng thoáng thấy một sợi dây bạc lấp lánh  ánh trăng, lắc lư, lắc lư.
"Tạ Ngộ Triều! Chàng...!"
"Ừm?"
"Đồ khốn! Biến thái! A a a a a a!"
Anh  chấp nhận tất cả những tính từ mà   dành tặng.
"Ừm,  còn là một kẻ điên."
...
Rất lâu .
 ôm cổ Tạ Ngộ Triều rên rỉ: "Dừng  một chút  ? Bây giờ  mệt đến mức tưởng kim tự tháp cũng là do  xây ."
Tạ Ngộ Triều dừng  một chút: "Kim tự tháp là gì?"
"Kim tự tháp , chính là một ngôi mộ trông  giống bánh tam giác đường,   khi c.h.ế.t sẽ an nghỉ ở đó, hy vọng linh hồn bất diệt."
Không .
Tạ Ngộ Triều, rốt cuộc       !
Sao  bắt đầu !
***
 kiệt sức, ngủ  say.
Trong mơ,  trở về thời điểm mới đến thế giới .
Tại ngôi làng nhỏ tiêu điều, nơi mà tuần bảy ngày thì tám ngày đều mưa.
Hệ thống lấy  một cây cần câu từ kho của nó đưa cho :
[Ký chủ, cô cứ câu ở chỗ ,   xem cốt truyện , chắc chắn sẽ câu  sớm thôi!]
  mặt nước đầy bèo tấm,  xổm xuống, rơi  trầm tư.
[Anh chắc chắn trong   cá ???]
Hệ thống: [Không  câu cá, là câu !]
Bản dịch  đăng  kênh MonkeyD Thế Giới Tiểu Thuyết