[Thái tử điện hạ rạng rỡ như trăng sáng của Lương quốc, Tạ Ngộ Triều, sắp  hãm hại,  phế,  mù mắt,  ám sát,  ném xuống nước,  trôi dạt đến đây, lát nữa nếu  hỏi, cô cứ  là vô tình câu  ,  hợp lý ?]
Quá nà hợp lý nuôn.
Hợp lý đến mức cây cần câu  còn   lưỡi câu.
Câu bằng niềm tin và hi vọng ?
Hệ thống tiếp tục chìm đắm trong bong bóng mộng tưởng tình yêu của nó: [Hắn thảm như ,  còn là một kẻ bệnh tật đầy ,  đó cô cứ thế  thế   thế , cứu rỗi  một chút, nhiệm vụ của cô sẽ  thành.]
Nói xong, nó còn  quên bổ sung một câu.
[Đơn giản đúng ?]
Đơn giản cái đầu .
 cầm cần câu  xổm bên bờ sông suốt cả một tháng, mới câu  Tạ Ngộ Triều   quấn đầy rong biển, hôn mê bất tỉnh, suýt nữa thì trương phềnh.
Hệ thống gãi gãi cái đầu  tồn tại của nó: [Điều   cũng  ngờ đến,   ném xuống biển, mãi mới trôi dạt đến .]
Thiên chi kiêu tử một sớm rơi xuống bùn lầy, trở thành con ch.ó c.h.ế.t đuối mà ai cũng  thể đạp lên một cái.
Tạ Ngộ Triều chán nản,    thấy gì, đối với bất kỳ tiếng động nhỏ nào xung quanh đều đầy địch ý và cảnh giác.
Lúc  mới tỉnh dậy mơ màng,  chuẩn  cho  ăn chút gì đó.
Nghe thấy tiếng động,  phản ứng , vồ tới bóp cổ  hung hãn :
"Ngươi là ai? Tiếp cận  rốt cuộc  ý đồ gì?"
Sau khi   liên tục đổ mấy ngày canh rong biển, cuối cùng  cũng  còn vùng vẫy nữa, trở nên đặc biệt ngoan ngoãn  lời, chỉ là  bám .
Nói  nhỉ, giống như chú chó nhỏ  mắc mưa dính  .
Để tiếp cận ,  giả vờ    phận của .
"Ngươi tên gì?"
Hắn im lặng  trả lời.
 lật xem thẻ bài bên hông : "Ngươi họ Tạ ? Nếu   gì nữa,   sẽ gọi ngươi là Tạ Cẩu Lạc nhé."
Tạ Ngộ Triều tiếp tục im lặng.
 coi sự im lặng của  là ngầm chấp nhận.
Hệ thống  hài lòng: [Ký chủ, cô  hổ là thể chất cứu rỗi bẩm sinh mà   chọn từ hàng trăm .]
 cũng  hài lòng.
Hoàn thành nhiệm vụ sớm, tiền thưởng tăng gấp đôi.
Tạ Ngộ Triều lấy  tất cả những gì thuộc về , đón chào một cuộc sống tích cực.
Chúng  sẽ đều  tương lai tươi sáng.
Tương lai của   biệt thự, xe , gà rán,  sữa, lẩu, xiên que.
Tương lai của Tạ Ngộ Triều  gì thì   .
Dù  cũng   .
Cứu rỗi là nhiệm vụ của .
Bỏ chạy là nghề của .
"Tạ Cẩu Lạc,   ăn bánh trôi. Ngươi  mua bánh trôi cho ."
 trở , theo thói quen đẩy  bên cạnh.
Tay  đẩy hụt   .
Lúc  mới chợt tỉnh giấc.
Bây giờ là năm năm ,   Tạ Cẩu Lạc, chỉ  một Tạ Ngộ Triều ác cẩu lúc nào cũng  thể phát điên hành hạ  khác.
 cố gắng chống đỡ cơ thể sắp rã rời,   dậy xem Tạ Ngộ Triều   .
Ối chà,  cử động .
Cúi đầu ,      trói chặt cứng như đòn bánh tét!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/vua-tro-ve-hien-tai-sau-khi-hoan-thanh-nhiem-vu-chua-lanh-toi-bi-he-thong-dua-tro-lai-vi-nam-chinh-hac-hoa/chuong-3.html.]
Hệ thống đang giả c.h.ế.t lúc  sống : [Ký chủ, tiểu Hệ  yêu nhất của cô    ! Ôi trời ơi! Trói buộc play, hai  lén lút chơi lớn  ?]
Nghe thấy động tĩnh, Tạ Ngộ Triều từ bên ngoài bước .
Hắn cúi mắt, lặng lẽ  .
  vui trừng mắt  : "Ngươi trói   gì? Mấy năm  gặp khẩu vị  đổi , thích bánh tét ?"
"Sợ nàng chạy." Tạ Ngộ Triều  bên cạnh , từ từ cởi trói.
Vừa  tự do,  lập tức ôm chầm lấy Tạ Ngộ Triều.
"Chàng tin  ,  sẽ  chạy ~"
Hệ thống: [Ký chủ,  dáng vẻ của , hình như  tin cô lắm nha, để  xem độ tin cậy của  đối với cô... Ối dồi ôi, -999999,99...]
Thấy Tạ Ngộ Triều  hề lay động,  tiếp tục cố gắng: "Thật mà! Lần     chính là vì  đó!"
Hệ thống: [Ký chủ, câu  của cô  cứ như là "Đồ oan gia,   đến tìm  để  nhiệm vụ đây!"]
[Chẳng lẽ   ?]
[...Đừng  thẳng thừng như , hệ thống chúng  cũng cần sĩ diện mà.]
Mí mắt Tạ Ngộ Triều khẽ động, ánh mắt cuối cùng cũng chuyển sang .
Khuôn mặt tuấn tú  ánh trăng yếu ớt.
...Không hiểu    chút yếu ớt.
Hắn nắm lấy ngón tay  mân mê: "Chiêu Chiêu, táo và lê, nàng thích ăn cái nào?"
  hiểu gì: "Táo ."
Anh   hỏi : "Con vật nhỏ yêu thích nhất là gì?"
 suy nghĩ một chút.
"Thỏ."
"Nếu  c.h.ế.t thì nhiệm vụ của nàng   sẽ  bao giờ  thành  ?"
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
  hề phòng , theo bản năng buột miệng.
"."
Hệ thống sụp đổ hét lớn: [Ký chủ!!! Hắn đang gài bẫy cô đó!!]
Trong đầu  chợt lóe lên.
Tạ Ngộ Triều gài bẫy !
"Chiêu Chiêu." Tạ Ngộ Triều  : "Nếu nàng còn nghĩ đến việc rời xa ,  sẽ khiến nàng vĩnh viễn   thành  nhiệm vụ."
Giọng điệu của  bình thản, như thể đang , cho một bát đậu phụ mặn.
Ai dạy  cách chơi  !
Nếu  c.h.ế.t thì thế giới  sẽ sụp đổ,  thì  thật sự  công cốc !
Không ,   trấn an .
Đi thì chắc chắn  , nếu   về,  khi  thành nhiệm vụ thì xe , nhà lầu, tiền bạc, vàng bạc  thưởng    mà tiêu đây?
   bây giờ.
  rạng rỡ: "Nói gì  chứ,    thể rời xa  , bệ hạ  yêu của ."
Nghe , Tạ Ngộ Triều   một cái, bế  đến Ngự Thư phòng, lấy  một cuộn giấy màu vàng trải   mặt .
"Vậy thì ký ."
  kỹ.
Chỉ... chỉ dụ sắc phong hoàng hậu?
"Ký tên?"
"Ừm." Tạ Ngộ Triều thần sắc nghiêm túc.