Tạ Ngộ Triều cứ để  cho nữ chính định mệnh của  .
 lau nước mắt.
Rõ ràng... lúc đó   đưa  lựa chọn đúng đắn nhất, là một chuyện .
 tại  vẫn  vui chứ?
"Sao  ?"
"Ta  , Chiêu Chiêu đừng lo lắng."
Tạ Ngộ Triều hôn mê cả ngày trời mới từ từ tỉnh .
Nhìn thấy  mắt đỏ hoe  bên giường,  vuốt mặt  nhẹ nhàng an ủi.
"Xem đây là gì."
Trong tay   nhét một miếng ngọc lạnh lẽo.
Là ấn của Hoàng hậu, chỉ là  đó  khắc phượng hoàng.
Mà là...một con rùa giống hệt con rùa  quang   đưa cho  ngày .
: "..."
Hắn  từ trong lòng n.g.ự.c lấy  một con rùa ngọc.
"Ta cũng  một cái."
: "............"
Hoàng thượng Hoàng hậu nhà khác đều là phu thê Long Phượng,  đến lượt nhà   là một cặp rùa thế ?
 nhất thời  nhịn , xì một bong bóng mũi: "Cái  là gì? Chúng  là vương bát phu thê (vợ chồng rùa) ?"
Thấy  ,  cũng cố gắng kéo khóe môi,  theo: "Vương bát phu thê thì  gì  ? Sống lâu,  thể ở bên Chiêu Chiêu lâu hơn một chút."
 cứ kéo dài như  mãi   là cách.
Nếu Tạ Ngộ Triều cứ tiếp tục như bây giờ, chậm chạp  giao thiệp với Sở Ương Ương,  sẽ   quy tắc thế giới trừng phạt, chịu đựng sự giày vò.
Thậm chí là... chết.
    xảy  chuyện gì, trong năm năm  rời khỏi thế giới , tiến độ cốt truyện của họ luôn  kẹt .
 quyết định tự  tác hợp  với nữ chính.
Sở Ương Ương   đón  cung.
Tạ Ngộ Triều  tin, đầu nghiêng sang một bên,  vài phần giận dỗi, tránh tay  đang đút thuốc, ánh mắt ảm đạm vô hồn.
"Chiêu Chiêu, nàng vẫn  đẩy  cho  khác."
 nắm c.h.ặ.t t.a.y .
"Chàng  sớm hiểu rõ,  thứ trong thế giới  đều  sắp đặt sẵn,  cũng mang mục đích tiếp cận ,   yêu Sở Ương Ương mới là  mệnh của , đúng ?"
Hắn  phủ nhận, ngược  hỏi .
"Còn nhớ năm năm , những lời nàng   khi rời  ?"
"Nàng : 'Người chữa lành đôi mắt cho ,  ơn với  là Sở Ương Ương,   nên yêu là nàng , hãy quên  .' Chỉ vì điều , nàng  bỏ rơi  ?"
"Thẩm Chiêu Chiêu, nàng nghĩ  hồ đồ đến mức nào, nàng nghĩ   phân biệt  ân tình và tình yêu ? Ồ,  theo ý nàng,   nên yêu tất cả các thái y trong Thái Y Viện một  ? Làm gì  đạo lý đó."
"Can đảm một chút  ? Ta yêu nàng, chỉ vì nàng là nàng. Ta tình nguyện  trái cốt truyện thế giới, chống   mệnh của  để yêu nàng."
Hắn kéo tay .
Một nụ hôn nhẹ nhàng đặt lên mu bàn tay.
"Bởi vì, tình yêu   cấm kỵ, tình yêu là bản năng."
Tách.
Một giọt nước mắt nóng hổi rơi xuống.
Trước khi gặp Tạ Ngộ Triều,  cứ nghĩ  chỉ là một thiết lập   sẵn, một chuỗi mã vô hồn.
  quên mất,   yêu, sẽ điên cuồng mọc  xương thịt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/vua-tro-ve-hien-tai-sau-khi-hoan-thanh-nhiem-vu-chua-lanh-toi-bi-he-thong-dua-tro-lai-vi-nam-chinh-hac-hoa/chuong-5.html.]
 lắc đầu.
" Tạ Ngộ Triều,     chết."
Giọng  kiên định.
"Chỉ cần linh hồn  vĩnh viễn  tắt,  thể tiêu vong  đáng sợ gì?"
"Chiêu Chiêu, nàng từng  , cái lăng mộ đó gọi là gì nhỉ? À đúng , kim tự tháp, thời gian của   còn nhiều, chi bằng bây giờ... ừm."
"Không   lời xui xẻo!"
 vội vàng bịt miệng  .
Thật sự  thể chịu nổi những lời  điên rồ của cái tên bệnh hoạn sắp c.h.ế.t .
"Thứ nhất, một khi  còn ở đây, tuyệt đối sẽ    chờ chết."
"Thứ hai, kim tự tháp  thuộc về nền văn minh của chúng ,   thể xây, nếu   ở thời  của chúng  sẽ mắng  là  ngoại lai."
"Thứ ba,  hiểu lầm ."
 vòng qua tấm bình phong, lôi Sở Ương Ương đang trốn đằng  ăn dưa hóng chuyện, cố gắng nhịn  .
"Sở Ương Ương   đến để chia rẽ chúng ."
"Nàng  đến để gia nhập chúng ."
Đêm qua,   tìm Sở Ương Ương.
[Hệ thống vạn năng,    Sở Ương Ương bây giờ đang ở  ?]
Hệ thống: [Biết chứ, cô  đang đếm muỗi trong sân phủ Tể tướng.]
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
...
 giận !
Cô  rảnh rỗi như  mà cũng  chịu  theo cốt truyện?
Vậy bấy nhiêu năm  cần mẫn chuẩn  cho họ là cái gì?
Hệ thống: [Là cô chăm chỉ, là cô thích  việc.]
[...]
Quả nhiên.
 lén lút lẻn ,  thấy Sở Ương Ương đang  ngây ngốc trong sân.
Cô      ?
Đây chắc chắn   là đang cho muỗi ăn ?
Bên cạnh Sở Ương Ương là một  đàn ông kỳ lạ,  giống thái giám, cũng  giống thị vệ.
Giống nam sủng...
 như con chồn sổng chuồng nhảy nhót trong ruộng dưa.
[Hệ thống,  đang  chuyện bên cạnh Sở Ương Ương là ai ?]
Hệ thống một chút cũng  ngạc nhiên: [Ồ,   là hệ thống của Sở Ương Ương.]
[Hệ thống của các  còn  thể hóa hình  ? Lại còn  trai nữa,  cũng biến một cái xem nào?]
Hệ thống im lặng vài giây.
[Vì bố   là Chủ Thần,   là Thống Nhị Đại!  chỉ là hệ thống trâu bò  công,   là thái tử gia trong giới hệ thống, vì giận dỗi Chủ Thần mà chạy xuống trải nghiệm cuộc sống,  thể giống  !?]
Được , giọng  thể nhỏ một chút ? Uất ức là của  chứ   của   mà hét  to thế.
Hệ thống phát hiện   chút ghét bỏ nó, cố gắng cứu vãn hình ảnh   phá vỡ vì tiếng la hét: [Ký chủ, đừng xem thường sự ràng buộc giữa chúng  chứ!]
 tò mò: [ với  còn  ràng buộc ?]
Hệ thống: [ , nếu nhiệm vụ của cô thất bại thì sẽ ảnh hưởng đến việc thăng chức của .]
Thật là, sự ràng buộc sâu sắc quá .