Vừa Xuyên Không Liền Phân Gia, Ta Mang Theo Không Gian Trồng Trọt Nuôi Cả Nhà - Chương 195: Ngươi sao lại đến?

Cập nhật lúc: 2025-11-15 07:48:29
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7KpGpug9Aa

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

đến!?”

Lâm Súc Nguyệt sợ tới giật , giữa đêm hôm, từ phía phát một tiếng , thực sự thể dọa c.h.ế.t !

“Không là xong việc sẽ đến tìm các nàng ? Ta quả thực dám chần chừ nửa khắc!” Sở Lâm Nghiên tóc tai chút lộn xộn, râu lún phún mọc , trong mắt còn vương vài tia máu, qua quả thực như lâu nghỉ ngơi.

“Vội vàng cái gì, cứ từ từ là chứ !” Lâm Súc Nguyệt mới trở về vài ngày, mà y lập tức đuổi theo, chạy đường bao lâu .

“Hôm nay chính là đêm Giao Thừa , chỉ gặp nàng ngay giây phút đầu tiên của năm mới!” Việc cuồng loạn chạy đường, Sở Lâm Nghiên sớm quen , chỉ là nghĩ đến Lộc Minh thôn yêu đang chờ đợi, sự nóng lòng đó còn gấp gáp hơn bất kỳ chạy đường nào khác.

“Chỉ ăn trơn tru, dùng bữa tối ?” Lâm Súc Nguyệt với Lâm Dũng một tiếng, dẫn Sở Lâm Nghiên về nhà .

“Vẫn đang đường, kịp ăn!” Sở Lâm Nghiên ngoan ngoãn theo nàng, y cảm thấy như mấy năm gặp nàng , thật ôm nàng!

thì cứ , dán sát gì?” Sở Lâm Nghiên chỉ nghĩ như , mà còn như . Y tăng tốc bước chân, dần dần rút ngắn cách giữa hai , nhân lúc Lâm Súc Nguyệt chú ý, đặt tay lên vai nàng.

“Mệt quá! Cho dựa một chút!” Sở Lâm Nghiên nghiêng dựa Lâm Súc Nguyệt.

“Ai bảo vội vã chạy tới như , mau thôi, về nhà ăn chút gì nghỉ ngơi.” Lâm Súc Nguyệt cuối cùng vẫn đành lòng đẩy .

Khóe miệng Sở Lâm Nghiên lộ ý đắc ý.

cứ thế mà chạy đến, cha sẽ giận ?” Lâm Súc Nguyệt đẩy cửa sân, lúc đều đang xem ca vũ biểu diễn, trong nhà một bóng .

“Ông còn mong theo nàng chứ!” Kể từ khi Sở Vân Chiến Sở Lâm Nghiên thích Lâm Súc Nguyệt, bất cứ chuyện gì liên quan đến Lâm Súc Nguyệt, đều vô cùng ủng hộ.

“Nấu cho một bát mì trứng ăn, chứ?” Giờ , nấu một chút mì là tiện nhất.

“Món nàng nấu đều thích ăn!” Sở Lâm Nghiên cũng kén chọn, Lâm Súc Nguyệt đích xuống bếp nấu cho y, y càng thêm yêu thích.

một lát , sẽ ngay!” Lâm Súc Nguyệt chuẩn sẵn nóng cho xong, liền bếp.

Mì trứng nấu đơn giản, lúc múc bát chỉ cần rưới thêm chút dầu mè, mùi thơm bay thẳng lên thiên linh cái của Sở Lâm Nghiên.

“Thơm quá!”

“Ăn lúc còn nóng !” Lâm Súc Nguyệt bên cạnh, y ăn uống ngấu nghiến, đột nhiên cảm thấy mãn nguyện.

“Ta thấy khánh điển hôm nay của các nàng khá náo nhiệt, là nàng chuẩn ?” Sở Lâm Nghiên đến một lát, vì Lâm Súc Nguyệt luôn bận rộn, nên y quấy rầy nàng.

“Nhiệm vụ thôn trưởng giao phó, đương nhiên thành chứ!” Lâm Súc Nguyệt chống cằm, nàng cũng là đầu tiên tổ chức hoạt động thế .

“Tổ chức , hơn hẳn những khánh điển nặng nề kiểu cách ở Thượng Kinh nhiều.” Sở Lâm Nghiên uống cạn ngụm nước dùng cuối cùng, cả như sống .

nghỉ ngơi, xem một chút? Nam Phong bọn họ đều đang ở bên đó.” Lâm Súc Nguyệt dọn dẹp bát đũa xong, hỏi Sở Lâm Nghiên dự định của y.

“Đi xem một chút !” Sở Lâm Nghiên thể bỏ qua cơ hội ở cùng Lâm Súc Nguyệt.

“Đi thôi!” Hai vai kề vai về phía nơi náo nhiệt nhất trong thôn.

xem bên ngoài nhà Lâm Huy bóng ?” Hai còn cách nhà Lâm Huy một đoạn, Lâm Súc Nguyệt thấy phía một bóng đen đang di chuyển, nhưng dám xác định.

“Nàng núp !” Sở Lâm Nghiên lập tức căng thẳng, những kẻ đáng c.h.ế.t sẽ đuổi tới chứ!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vua-xuyen-khong-lien-phan-gia-ta-mang-theo-khong-gian-trong-trot-nuoi-ca-nha/chuong-195-nguoi-sao-lai-den.html.]

“Cẩn thận một chút!” Lâm Súc Nguyệt cũng nghĩ tới chuyện , ở phía Sở Lâm Nghiên, nàng kéo góc áo y.

Gà Mái Leo Núi

“Đồ súc sinh!” Sở Lâm Nghiên nhân lúc chú ý, tung một quyền từ phía đ.á.n.h ngã kẻ đó xuống đất.

“Ai phái ngươi tới, mau!” Tiếp theo là một quyền một quyền nữa.

“Dây, dây, trói !” Lâm Súc Nguyệt tìm thấy một sợi dây thừng ở góc tường đưa cho Sở Lâm Nghiên.

“Đừng, đừng, đừng! Là , là !” Người đất đ.á.n.h kêu gào t.h.ả.m thiết, trói , lập tức bò dậy.

“Lâm Kỳ!” Lâm Súc Nguyệt giọng chút quen tai, tiến gần , hóa là tên gia hỏa .

Tên lâu xuất hiện trong thôn, lêu lổng . Lúc xuất hiện ở đây, đa phần là chẳng chuyện .

“Ngươi ở đây gì?”

“Ta... chỉ là việc gì dạo một chút thôi!” Lâm Kỳ lắp bắp, động tác tay chân qua là đang giấu thứ gì đó.

“Mau lấy đồ !” Tên lành gì, lẽ nào định nhân lúc náo nhiệt chuyện trộm cắp?

“Cái, cái gì cơ! Ta trộm đồ của họ, ngươi đừng vu oan cho !” Lâm Kỳ siết chặt quần áo ngực.

“Ta hề ngươi trộm đồ!” Lâm Súc Nguyệt khoanh tay ngực, hì hì: “Không đ.á.n.h mà khai, mau lấy đây, bằng đ.á.n.h cho nương ngươi cũng nhận .”

“Ta , lấy đồ của họ!” Lâm Kỳ chịu thừa nhận.

“Ngươi trông chừng , gọi thôn trưởng tới.” Lâm Súc Nguyệt phí lời với , Lâm Dũng tự khắc sẽ xử lý .

“Để đ.á.n.h trực tiếp ! Tự khắc sẽ khai thôi!” Đối với loại dám quấy rầy y và Lâm Súc Nguyệt ân ái, Sở Lâm Nghiên chỉ c.h.é.m c.h.ế.t ném xuống sông.

“Hắn là trong thôn, cứ để thôn trưởng xử lý.” Lâm Súc Nguyệt vỗ vỗ y, mới về phía trung tâm thôn.

“Ngươi cái gì?” Lâm Dũng nãy vui vẻ bao nhiêu, giờ phút giận dữ bấy nhiêu: “Cái đồ súc sinh !”

“Ngươi gọi Lâm Huy, bảo về nhà xem thử mất những gì?” Lâm Dũng dặn dò xong, bản cũng chậm trễ chút nào, nhanh chóng về phía nhà Lâm Huy.

“Nói, ngươi chuyện gì !” Trong sân nhà Lâm Huy, ít tin mà kéo tới.

Lâm Kỳ cái đồ súc sinh , cả ngày chỉ gây chuyện cho , ngày Giao Thừa lớn như cũng chịu yên .

“Ta, gì cả!” Lâm Kỳ khoanh tay ngực, ánh mắt láo liên quanh, chính là dám mắt Lâm Dũng.

“Không gì thì ngươi lén lén lút lút ở đây cái gì?” Lâm Dũng cũng kẻ ngốc, biểu cảm và hành động của Lâm Kỳ qua là vấn đề.

“Ta về trễ, rõ đường, cho nên nhầm, ?” Lâm Kỳ ngẩng cao cằm.

“Ngươi đừng luyên thuyên với , ngươi là loại còn ?” Lâm Dũng bộ dạng đ.á.n.h cho một trận.

“Ngươi thể ỷ việc là thôn trưởng mà tùy tiện vu oan khác chứ!” Lâm Kỳ cứ như thể chịu ủy khuất lớn lắm .

“Ngươi dám để chúng lục soát !” Dân làng đều Lâm Kỳ là loại gì, lâu xuất hiện ở Lộc Minh thôn, lúc , còn Lâm Súc Nguyệt bắt quả tang, chắc chắn việc .

 

Loading...