Vừa Xuyên Không Liền Phân Gia, Ta Mang Theo Không Gian Trồng Trọt Nuôi Cả Nhà - Chương 233: Có người đến bỏ thuốc độc
Cập nhật lúc: 2025-11-16 12:13:36
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Ở vị trí nào?” Lâm Súc Nguyệt vốn ôm hy vọng gì, ngờ Lý Hưng Hoài nhớ manh mối quan trọng như .
“Ở chỗ ngón cái tiếp giáp với mu bàn tay.” Lý Hưng Hoài khó khăn vươn tay , chỉ vị trí đó.
“Hưng Hoài thúc quả là quá lợi hại! Có manh mối , Cốc Dương tìm chắc chắn sẽ nhanh hơn.”
“Ta lập tức với Cốc Dương. Người cứ ở tĩnh dưỡng cho .”
Lâm Súc Nguyệt thể đợi thêm nữa, nàng báo tin cho Cốc Dương ngay lập tức, đồng thời cũng gửi một bức thư cho Sở Lâm Nghiên. Song song tiến hành, nhất định tìm kẻ .
“Con mau , cần lo lắng cho .” Lý Hưng Hoài vẫy tay, ý bảo .
Lâm Súc Nguyệt lúc mới yên tâm rời khỏi Lý Gia Thôn.
Trong thời gian Cốc Dương bận rộn tìm , Lộc Minh Thôn cũng bước thời kỳ xuân cày quan trọng. Ngoài việc bận rộn với công việc nhà , Lâm Súc Nguyệt còn hướng dẫn thêm cho dân làng cách trồng khoai lang và cách trồng bông vải.
“Huyện Quân, phương pháp canh tác của thôn các khác so với các thôn khác, thật sự lo lắng ?” Khương Tinh Văn khi thành buổi dạy hôm nay, đang chuẩn về nhà.
Vừa lúc Lâm Súc Nguyệt đang ở ruộng chỉ cho cách trồng khoai lang để đạt năng suất cao hơn, tò mò nên y cũng tham gia .
“Tập tính sinh trưởng của mỗi loại nông sản khác , môi trường sinh trưởng ưa thích cũng khác , thể áp dụng một tiêu chuẩn thống nhất để canh tác.” Lâm Súc Nguyệt thấy y hứng thú cũng ngăn cản.
Muốn một quan , chỉ những lý lẽ sách vở là xa vời. Phải gần gũi với bách tính mới bách tính thực sự cần gì.
“Cho nên Huyện Quân mới tập trung trồng khoai lang ở giữa thôn ?” Khương Tinh Văn thường xuyên trong thôn, nhắc đến chuyện .
“Đất ở giữa độ màu mỡ cao, trồng khoai lang năng suất cũng cao, thể giúp một mùa màng bội thu trong năm nay.”
Lâm Súc Nguyệt vặn đặt một củ khoai lang hố đất đào sẵn.
“Trồng trọt cốt để thu hoạch, cái gì cho thu hoạch cao thì trồng cái đó thôi! Phải khiến đất đai trong thôn chúng đạt lợi ích lớn nhất, mang lợi ích thực tế cho mới là ruộng đất .”
“Đã chỉ dạy!” Khương Tinh Văn hành lễ. Quả nhiên, góc vấn đề của Huyện Quân khác xa với cái của một thư sinh nghèo hèn như y.
Ai nấy đều bận tối mắt tối mũi, Khương Tinh Văn cũng ngại quấy rầy Lâm Súc Nguyệt thêm nữa, quanh một lát rời .
Lâm Súc Nguyệt vẫn miệt mài việc ngoài đồng. Mệt mỏi cả ngày, về đến nhà nàng thậm chí còn sức để ăn cơm, chỉ rửa ráy xong xuôi là đổ vật giường ngủ một giấc thật ngon.
Những khác trong gia đình họ Lâm cũng ở trong tình trạng tương tự, vì khi ăn tối xong, đều nghỉ sớm.
Nửa đêm, một con rắn xanh nhỏ lặng lẽ bò tường bao của nhà họ Lâm, mắt chăm chú hai bóng phía .
“Ngươi nhẹ tay một chút, trong thôn nổi tiếng đoàn kết, nếu ngươi ồn đ.á.n.h thức dậy, hôm nay chẳng ai thoát .” Kẻ chuyện là cao hơn một chút.
“Ta cố ý, đừng nữa, ngươi mau tranh thủ thời gian .” Gã lùn hơn mặt ngoài, đôi mắt láo liên quanh, luôn cảnh giác với những đổi bên ngoài.
Tiểu Thanh Xà thè lưỡi, mới ngủ dậy phát hiện chuyện thú vị như , nữ nhân xí sẽ cảm ơn nó bằng cách nào đây.
“Ngươi đừng kéo !” Gã cao hơn vung tay quanh eo, thấy đang bỏ t.h.u.ố.c nồi chưng cất , cứ kéo gì.
“Ai kéo ngươi, ngươi nhanh tay lên, đừng lải nhải.” Gã lùn dám đầu , sợ rằng chỉ cần chớp mắt một cái là đến bắt họ.
Gà Mái Leo Núi
Gã cao để tâm, tiếp tục thêm t.h.u.ố.c nồi chưng cất. Hành động kéo eo dừng một lúc tiếp tục.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vua-xuyen-khong-lien-phan-gia-ta-mang-theo-khong-gian-trong-trot-nuoi-ca-nha/chuong-233-co-nguoi-den-bo-thuoc-doc.html.]
“Ngươi kiếp hiểu tiếng , đừng kéo nữa!” Gã cao nổi giận, tay mạnh mẽ quét phía , nhưng kết quả chạm bất cứ thứ gì.
“Ngươi , là kéo ngươi mà, ngươi nhanh tay lên.” Gã lùn đầu , hạ giọng thúc giục. “Ngươi việc thì lề mề, đừng hòng đổ trách nhiệm lên đầu .”
“Ngươi tự , cách ngươi xa thế , lẽ nào ba đầu sáu tay mà kéo ngươi?”
Gã cao , đột nhiên đầu .
! Khoảng cách giữa họ dài bằng hai ba cánh tay, thể kéo ?
Nghĩ đến đây, gã cao trượt chân, mồ hôi lạnh toát lưng.
“Nơi gì đó !”
“Có gì mà , ngươi đừng tự hù dọa nữa, t.h.u.ố.c bỏ xong ?” Vẻ mặt hoảng loạn của gã cao khiến gã lùn thể chịu đựng nữa, y vươn tay đẩy một cái, “Bình tĩnh chút .”
“Thật sự nãy kéo eo từ phía .” Gã cao gì cũng chịu bỏ t.h.u.ố.c nữa. Hắn thể đảm bảo rằng ảo giác, thực sự ở đây.
“Thấy ngươi chút tiền đồ nào!” Gã lùn họ thể lãng phí thời gian nữa, đành giật lấy t.h.u.ố.c từ tay gã cao, tới bên cạnh nồi chưng cất. “Ngươi canh chừng bên ngoài, động tĩnh gì thì kêu lên một tiếng.”
Mặc dù trong lòng gã cao chút sợ hãi, nhưng cũng mục đích của họ tới đây là gì.
Ngay khi gã lùn gần bỏ hết thuốc, y cũng cảm thấy ai đó đang kéo eo .
“Ta ngươi điều , chỉ tự hù dọa , mà còn dọa cả !”
Tuy nhiên, động tác kéo eo dừng , thậm chí còn trở nên mạnh bạo hơn, đột nhiên đẩy y ngã xuống đất.
“Lão... á, rắn, một con rắn thật lớn…”
Gã lùn đẩy ngã xuống đất, ban đầu tưởng là trò đùa của gã cao nên định mắng , nhưng khi ngẩng đầu lên khỏi mặt đất, y thấy một cái đầu rắn lớn đang thè lưỡi chằm chằm , ánh mắt lạnh lẽo, như thể sắp lao tới bất cứ lúc nào.
“Rắn, cái gì…” Gã cao thấy tiếng động, đầu thấy rắn cuộn tròn, vẫn đang ngừng ngọ nguậy.
Con rắn lớn mặt khiến khỏi nuốt nước bọt. Tiếng la hét của gã lùn đ.á.n.h thức ch.ó trong thôn, giờ phút chúng sủa vang trời, hết con đến con khác, việc đ.á.n.h thức những đang ngủ chỉ là chuyện sớm muộn.
Họ trốn khỏi Lộc Minh Thôn khi thức giấc.
“Cường Tử, ngươi…” Gã cao định lên tiếng, Tiểu Thanh Xà đầu , âm u .
“Lão Tam, giờ ?” Cường Tử mặt đất dám nhúc nhích.
“Chúng rời khỏi đây nhanh nhất thể.” Lão Tam lúc còn tương đối bình tĩnh, tuy hai chân run bần bật, nhưng y vẫn từ từ lùi .
“Cường Tử, ngươi mau dậy.”
“Ta… Cứu mạng!!!” Tiếng kêu thấu trời của Cường Tử xuyên qua sự tĩnh lặng của màn đêm, tiếng ch.ó sủa trong thôn đột nhiên dừng một chút, bùng lên với cường độ từng .
Thì , Tiểu Thanh Xà chọn Cường Tử, kẻ sợ mất mật, vì Lão Tam. Nó há cái miệng nhỏ , chỉ riêng hành động khiến Cường Tử suýt tè quần.
“Ngươi kiếp im miệng!” Lão Tam giờ bịt miệng Cường Tử cũng kịp nữa, bởi vì y thấy ánh nến sáng lên ở từng nhà trong thôn, thậm chí còn thấy cả tiếng chuyện.