Sau đó.
 
Đêm khuya.
 
  ngủ, mà lặng lẽ lên phòng  .
 
Mặc chiếc váy ngủ mỏng manh chỉ dài đến đầu gối, để tiện hơn,   xổm bên mép giường  .
 
Bộ chăn ga gối đệm màu tối càng  nổi bật đôi chân trắng nõn thon thả của .
 
 cùng Văn Ngạn   giường.
 
 cẩn thận nâng bàn tay  thương của   lên, tỉ mỉ sát trùng và băng bó .
 
Khi  ngẩng đầu lên.
 
Văn Ngạn gọi: "Tinh Tinh."
 
Anh  đưa tay tháo dây buộc tóc của .
 
Mái tóc dài của  xõa xuống  lưng.
 
Một bàn tay nắm lấy vai ,   cúi  xuống.
 
Bắt đầu đặt những nụ hôn nhẹ lên cổ .
 
Kéo tuột một bên dây áo của  xuống.
 
Anh  kéo  ngã xuống  dễ dàng đè lên  và khống chế .
 
Khiến cơ thể  và    còn  cách.
 
 gối đầu lên chiếc gối mềm mại, chỉ  thể ngẩng mặt lên, cằm cọ  mái tóc  lạnh của  , cảm nhận  Văn Ngạn dùng răng cắn nhẹ  một điểm mềm mại  cổ .
 
Cho đến khi tay   trượt xuống.
 
 khẽ nheo mắt .
 
Mơ mơ màng màng nhớ đến  đầu tiên, Văn Ngạn để  tự tay đeo nhẫn cho  .
 
Chiếc nhẫn trơn màu bạc trắng.
 
 từ từ đeo  ngón áp út của  .
 
Đầu ngón tay  trai cũng lạnh, các khớp xương trắng lạnh và sạch sẽ.
 
Là một bàn tay  thích hợp để đeo nhẫn.
 
Ngón tay   cũng  dài.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/vuon-den-vi-sao/chuong-7.html.]
 kìm nén  thở, n.g.ự.c phập phồng nhẹ nhàng, cuối cùng ngăn cản: "Anh Ngạn."
 
"Ở đây  ."
 
Phòng của Văn Ngạn sẽ   đến dọn dẹp mỗi ngày. 
 
Nếu  để mặc  .
 
Chắc chắn sẽ  phát hiện dấu vết.
 
 chúng   hơn nửa tháng  gần gũi.
 
Tối nay, Văn Ngạn dường như  thể nhịn  nữa.
 
Khi   ôm  xuống lầu lúc nửa đêm.
 
Cả căn biệt thự rộng lớn đều chìm trong yên tĩnh.
 
 nhắm mắt , lắng  tiếng bước chân nhẹ nhàng của    cầu thang.
 
Mỗi bước chân đều khiến tim  đập nhanh hơn.
 
Chỉ cần  một  xuất hiện, bí mật giữa , con gái  giúp việc, và  chủ nhà họ Văn sẽ  phơi bày  bàn dân thiên hạ.
 
May mắn , Văn Ngạn vẫn ôm   phòng .
 
Nơi  là tầng hầm, nơi chỉ    trong nhà   mới đặt chân đến, một căn phòng thậm chí còn nhỏ hơn cả phòng tắm ở chỗ  .
 
Thế nhưng   dường như cam tâm tình nguyện, cùng  chìm đắm nơi đây.
 
Con  sạch sẽ, cao quý nhất ,  vương vấn bụi trần thế tục nhất.
 
Chưa từng trải nghiệm bao giờ,  đầu tiên ở đây...
Thu Vũ Miên Miên
 
Không chỉ Văn Ngạn, ngay cả khi  cắn môi để  phát  tiếng, cũng cảm thấy một loại kích thích, choáng váng, mờ ám và hoang đường.
 
Lúc tỉnh dậy, Văn Ngạn vẫn còn ngủ bên cạnh , chăn chỉ đắp đến eo.
 
Thân  trần trụi,  n.g.ự.c  những vết móng tay rõ ràng do  dùng sức cào cấu.
 
Chẳng mấy chốc, Văn Ngạn cũng tỉnh dậy và mở mắt .
 
Tiếng gõ cửa rõ ràng bên ngoài  đánh thức chúng .
 
Hôm nay,  dậy muộn hơn thường lệ.
 
Bên ngoài là  .
 
"Thời Tinh."
 
"Sao con còn  dậy?"