18
Phiên ngoại 2 – Nam Cung Chiêu
Ta thi đỗ trạng nguyên.
Tiêu Tiêu tặng  một món điêu khắc gỗ tự tay nàng , nàng  chúc mừng .
Ta vui vẻ trở về phủ, phụ  mẫu  bày một bàn tiệc lớn chờ .
Ăn cơm xong,  nóng lòng  nhắc đến chuyện   cưới Tiêu Tiêu  vợ với bọn họ.
Mẫu   sai  đưa lên mấy bức họa,  lượt giới thiệu cho  đây là khuê tú nhà nào, hỏi  ưng ý vị nào.
Ta lắc đầu,  với bà rằng   thích ai cả.
Mẫu  thở dài một , "A Chiêu, con và Thập Lục công chúa vĩnh viễn   khả năng."
Ta ngơ ngác  chôn chân tại chỗ, thì  mẫu    hết, nhưng bà  chúng   thể.
Vì  chứ? Chẳng lẽ là vì Tiêu Tiêu   hoàng thượng yêu thích,  phận mẫu  thấp kém ?
   quan tâm những thứ  mà,   thích chỉ là Tiêu Tiêu thôi.
Ta và mẫu  bất hòa mà tan rã.
Ta nghĩ suốt cả đêm, cuối cùng cũng nghĩ  một cách.
Thế là  bỏ văn theo võ, võ quan lập công lớn nhanh hơn văn quan  nhiều.
Ta  dùng công trạng đổi lấy cơ hội cầu  với Tiêu Tiêu.
Ta bắt đầu từ một tên lính quèn, che giấu  phận của .
Những ngày trong quân ngũ quả thực  dễ dàng gì,  thường xuyên  đêm khuya thanh vắng  nhớ đến Tiêu Tiêu.
Nàng giờ chắc  ngủ  nhỉ? Trong cung  ai ức h.i.ế.p nàng ? Ta  thể ở bên cạnh giúp nàng  mặt  .
Ta  nhanh lên, sớm ngày cưới Tiêu Tiêu về nhà, như  nàng sẽ   ai ức h.i.ế.p nữa.
Ta liều mạng xông pha trận mạc, hết   đến  khác biểu hiện xuất sắc cuối cùng cũng  tướng lĩnh chú ý đến.
Ta từng bước  đề bạt.
Trong trận đánh Cư Diên,  dẫn năm trăm tinh binh thâm nhập  hậu phương địch, lấy thủ cấp của thủ lĩnh.
Ta  phong  tướng quân, khải  về triều.
Ta còn  kịp chuẩn  tâm lý để hướng hoàng thượng đề xuất chuyện cầu  với Tiêu Tiêu,   phái đến Kế Châu thu phục Tề Bình.
Trước khi , Tiêu Tiêu tặng  một chiếc bùa bình an,  đôi mắt chân thành của nàng,     với nàng: "Tiêu Tiêu, đợi  trở về cưới nàng  ?"
  chỉ mở miệng  "Đợi  trở về."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/vuong-hau-cua-thao-nguyen/ngoai-truyen-nam-cung-chieu.html.]
Nàng hình như  hiểu .
 khi  mang chiến thắng trở về, Tiêu Tiêu   đưa  Man tộc hòa  .
Thế giới của  sụp đổ.
Ta nhất quyết  theo con đường   chọn, cưỡi ngựa lên đường đến Man tộc.
Một đêm nọ   bờ hồ lấy nước uống,  thấy tiếng  khàn khàn của một  phụ nữ và tiếng   của mấy gã đàn ông  xa.
Từ  gã còn thoảng  một mùi m.á.u nhàn nhạt,  nhíu mày, trong lòng  khó chịu.
"Ta   nàng  mà là Tiêu Tiêu.
Ta đau lòng cho nàng     chịu đựng bao nhiêu đau khổ, hận chính   bảo vệ  cho nàng.
Tình cảm giữa nàng và Đại vương Man tộc  hình như  .
Bộ dáng nàng cầm đao g.i.ế.c địch thật khiến   khó quên,   từng thấy nàng như  bao giờ.
Kiên nghị, dũng cảm,  sợ sống chết.
Khoảnh khắc   cầm d.a.o đ.â.m  cổ nàng, tim  như ngừng đập.
Ta nguyện ý c.h.ế.t  nàng.
Vạn hạnh, nàng   cứu về.
Nàng  thai .
Nhìn  đàn ông  mắt đỏ hoe canh giữ nàng hết đêm  đến đêm khác,  , nàng sẽ  cùng   về nữa .
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Ta tặng miếng ngọc bội hộ  của  cho nàng,  mong nàng vĩnh viễn bình an.
Trở về Trung Nguyên,  từ chối hôn sự mà mẫu   sắp đặt cho .
Mấy tháng , từ Man tộc truyền đến một phong thư, là do  đàn ông tên Đồ Khắc Lặc Hãn  .
Ta lòng nóng như lửa đốt, lập tức chạy đến cung xin hoàng thượng ban cho một ngự trù.
Ta dùng tất cả quân công đổi lấy một đầu bếp.
Nhanh chóng thúc ngựa đưa đầu bếp đến Man tộc.
Nghe  nàng  sinh một bé gái đáng yêu, tên là Đức Cát Nặc Bố, một lời chúc phúc    bao.
Ta nghĩ, nàng sẽ hạnh phúc cả đời.
HẾT