Bên tai Phật Tịch vang lên giọng ôn hòa của Bắc Minh Thần, nàng từ từ mở mắt , ngáp một cái: "Đến hoàng cung ?"
"Đã đến ." Bắc Minh Thần đỡ Phật Tịch xuống, chờ nàng tỉnh táo hơn mới xuống ngựa.
Phật Tịch Bắc Minh Thần ôm xuống xe ngựa thấy Phí Nguyệt đội áo choàng, xuống khỏi xe ngựa khác.
Phật Tịch khẽ nhíu mày, khó hiểu hỏi: "Sao Nguyệt di mặc áo choàng ?"
Phí Nguyệt hỏi một đằng, trả lời một nẻo: "Đi mau , còn phơi dược liệu."
Bắc Minh Thần nắm tay Phật Tịch, đám đến tẩm điện của Thái hậu.
Phật Tịch vốn nghĩ rằng chuyện hôm qua, hôm nay những thị vệ khác sẽ cản bọn họ nữa. Kết quả, hôm nay thị vệ đổi thành ám vệ.
Bắc Minh Thần ám vệ ngăn mặt , con ngươi lóe lên vẻ nguy hiểm, giọng lạnh lẽo mang theo vẻ cảnh cáo: "Tránh ..."
Ám vệ tránh , vẫn đó ngẩng đầu ưỡn ngực.
[Không động thì chết.]
Bắc Minh Thần lướt qua những ám vệ : "Các ngươi c.h.ế.t !"
Ám vệ vội quỳ xuống đất, mặc dù chân quỳ nhưng thể vẫn thẳng tắp, dáng vẻ ông đây ăn đòn.
[Hừ, tên kiêu ngạo lắm.]
"Thần vương điện hạ, thuộc hạ chỉ phụng mệnh việc, chắn chắn Thần vương điện hạ sẽ khó thuộc hạ."
Phật Tịch gãi lòng bàn tay của Bắc Minh Thần.
[Bắc Minh Thần lên, để bọn họ xem dáng nhanh nhẹn của .]
Tiếng lòng của Phật Tịch còn vang lne, Bắc Minh Thần lên một bước, dùng hết sức đá bay đang chuyện ngoài.
Chỉ thấy "Ầm" một tiếng, ám vệ ngã mạnh xuống đất, những ám vệ khác thấy vội vàng giơ đao với Bắc Minh Thần.
Bắc Minh Thần âm thầm liếc mắt một vòng, khí thế lạnh lẽo, tàn nhẫn : "Các ngươi g.i.ế.c bổn vương ?"
Ám vệ , đó quỳ xuống xin tha: "Thần vương điện hạ thứ tội, Thần vương điện hạ thứ tội."
Bắc Minh Thần hừ lạnh một tiếng, nắm tay Phật Tịch thẳng về phía , thấy một trong hai ám vệ định ngăn cản, dừng bước, lạnh lùng : "Linh Tiêu, mời Hoàng thượng. Bổn vương hỏi Hoàng thượng, vì ông cho bổn vương gặp Hoàng tổ mẫu?"
Linh Tiêu đáp: "Vâng..."
Ám vệ đang định lên ngăn cản đột nhiên dừng bước, quỳ mặt đất xin tha: "Thần vương điện hạ thứ tội."
Phật Tịch kéo Bắc Minh Thần, nghiêng đầu thoáng qua Phí Nguyệt ở phía , đẩy cửa tẩm điện bước .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/vuong-phi-dung-dien-nua-vuong-gia-co-the-nghe-duoc-tieng-long-cua-nguoi/chuong-107-2-noi-ta-dang-ban-khong-khong-khong-noi-ta-khong-o-day.html.]
"Hoàng tổ mẫu..."
Thái hậu từ từ mở mắt, khi thấy rõ thì khẽ gật đầu.
Phật Tịch nắm chặt cánh tay Phí Nguyệt: "Hoàng tổ mẫu, đây là thần y Bắc Minh Thần tìm đến, bà thể trị khỏi bệnh của ."
Phí Nguyệt che mặt, khiến phản ứng thật sự, chỉ thấy bà xoay : "Bái kiến Thái hậu nương nương."
Thái hậu khoát tay, đó nhắm mắt , yếu ớt : "Không cần, bệnh của ai thể trị."
Bắc Minh Thần nhíu mày, lên mấy bước đến cạnh giường, xoay cung kính : "Hoàng tổ mẫu, đừng ."
Thái hậu mở to mắt, sờ đầu Bắc Minh Thần: "Bây giờ chỉ mong con khỏe mạnh."
Phật Tịch sốt ruột, lướt qua ngoài điện, kéo Phí Nguyệt lên, lôi Bắc Minh Thần xuống.
[Thật là, trong thời gian chuyện thể bắt mạch xong .]
[Sau khi xong chuyện hai tâm sự ?]
"Hoàng tổ mẫu đưa tay , chỉ cần bắt mạch là ." Tuy nhưng Phật Tịch vẫn kéo tay Thái hậu qua, đó để Phí Nguyệt xuống bắt mạch.
Bắc Minh Thần ở bên cạnh dám bước lên, vì thấy ánh mắt cảnh cáo của Phật Tịch.
Mọi chuyện xảy quá nhanh, khi Thái hậu phản ứng kịp, Phí Nguyệt bắt mạch xong. Ánh mắt Thái hậu từ cổ tay dời qua Phật Tịch, thấy ánh mắt tập trung của nàng, bà cảm thấy đau lòng, hi vọng Thần Nhi và Phật Tịch thể đầu bạc răng long, đừng giống phụ mẫu của Thần Nhi. Chỉ cần hai yêu thật lòng, hoàng vị quan trọng.
Thái hậu nghĩ , ánh mắt lóe lên vẻ chua xót, nhắm mắt kìm nén sự đau lòng. Mọi trở thành như hôm nay đều do bà, năm đó nên quyết định như .
Thái hậu đang nghĩ đến chuyện xưa, giọng của Phật Tịch cắt ngang suy nghĩ của bà.
"Nguyệt di, Hoàng tổ mẫu ?"
Phí Nguyệt lên lướt qua Bắc Minh Thần, sắc mặt Thái hậu tái nhợt, lạnh lùng : "Bệnh lâu , từ từ chữa trị."
Bà xong ngoài, Phật Tịch lướt qua Bắc Minh Thần đó theo Phí Nguyệt. Hai khỏi tẩm điện, Phí Nguyệt dừng bước trong, với Phật Tịch: "Tiểu Tịch, gần đây để Thần vương điện hạ gặp Thái hậu nhiều chút, con cũng trấn an nhiều hơn."
Ánh mắt Phật Tịch co , lóe lên vẻ lo lắng.
Phí Nguyệt xong rời : "Đưa xuất cung." Lúc thấy, nước mắt của bà theo gò má chảy xuống.
Linh Phong thoáng qua Phật Tịch, đó theo Phí Nguyệt.
Phật Tịch hít sâu một trong, cạnh giường của Thái hậu hai chuyện.
Thái hậu miễn cưỡng nở nụ : "Thần Nhi việc cẩn thận." Nói xong nắm tay Bắc Minh Thần, lướt qua ngoài điện, khẽ : "Hoàng vị ..."