Vương Phi Đừng Diễn Nữa, Vương Gia Có Thể Nghe Được Tiếng Lòng Của Người - Chương 145.1: Ta là trưởng công chúa Nam Đồng quốc, Nam Lạc

Cập nhật lúc: 2025-12-14 11:59:21
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCu4hua

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bắc Minh Thần về phía Phật Tịch, nhíu mày.

Phật Tịch ngước mắt, hiệu cho Bắc Minh Thần nhìn xem.

Bắc Minh Thần bất đắc dĩ cười, đưa tay xoa đầu Phật Tịch, cúi người, khẽ nỉ non thì thầm bên tai nàng: "Ta cảm thấy nàng đã suy nghĩ nhiều rồi, mặc dù xuất của Lam Thiên cao, nhưng vừa đời đã sống ở hoàng cung Bách Thanh quốc, lớn lên từ nhỏ với Giản Triều."

Phật Tịch nhìn sang: "Xuất cao?"

Bắc Minh Thần khẽ gật đầu: "Mẫu của Lam Thiên chính là Đại cung nữ của mẫu Giản Triều."

Phật Tịch mím môi: " cảm thấy Lam Thiên và Nguyệt di rất giống !"

Bắc Minh Thần cười: "Có rất nhiều người trông giống , đừng suy nghĩ lung tung."

Bắc Minh Thần đã nói vậy, Phật Tịch chỉ có thể gật đầu, có lẽ nàng suy nghĩ nhiều rồi.

Hắn dậy, cầm đũa gắp thức ăn cho nàng: "Ăn nhiều một chút..."

Phí Nguyệt và Lam Thiên nhìn cười, đó đầu nhìn Thi Hoành: "Cô nương này trông duyên dáng yêu kiều, trông rất dịu dàng."

Thi Hoành nhìn qua Lam Thiên, cười gật đầu: "Ừm, cảm thấy nàng ấy và nàng giống ."

Phí Nguyệt : "Cô nương lần trước chàng cũng nói giống , chàng có tâm chút được ."

Thi Hoành khẽ ho rồi nói: "Ừm, phải nói là những người xinh đẹp đều giống nàng."

Phí Nguyệt bĩu môi, khinh thường nói: "Chàng cứ tiếp tục lải nhải ."

Thi Hoành lấy lòng gắp thức ăn cho bà ấy: "Ăn nhiều một chút..."

Giản Triều thấy cũng cầm đũa gắp thức ăn cho Lam Thiên: "Ăn nhiều một chút..."

Lam Thiên khẽ gật đầu khẽ gật đầu: "Đa tạ Nhị hoàng tử."

Phật Tịch thấy vậy cúi đầu hỏi Bắc Minh Thần: "Giản Triều thích Lam Thiên, vậy Lam Thiên có thích Giản Triều ?"

Bắc Minh Thần lắc đầu: "Ta biết."

Phật Tịch để ý đến Bắc Minh Thần, tự mình: "Ta cảm thấy Lam Thiên cũng thích Giản Triều, nhưng cảm thấy nàng ấy rất giữ kẽ, là vì ?"

Bắc Minh Thần tiếp tục lắc đầu, nói thêm: "Ta biết."

Phật Tịch gật đầu, lẩm bẩm nói: "Ta cảm thấy có lẽ Lam Thiên sợ phận của mình xứng với Giản Triều, cho nên dây dưa chịu Giản Triều lấy lòng, chàng nói có đúng ?"

Sau khi Bắc Minh Thần ăn một miếng lại lắc đầu, ẩn nhẫn, giống như muốn gào lên: "Ta biết."

Phật Tịch dậy, nhìn qua Bắc Minh Thần, nghiến răng, trông có vẻ tức giận thôi.

[Con mẹ nó Bắc Minh Thần, chàng dám hung dữ với ?]

[Đi ngoài một chuyến giỏi giang hơn rồi đúng , có phải thấy thế gian phồn hoa rồi nên xem thường người vợ ̀o hèn này?]

Bắc Minh Thần rất bất đắc dĩ đỡ trán, lại vội vàng nắm tay Phật Tịch dỗ dành nàng.

"Ta có, biết thật."

Phật Tịch nghiêm túc nói: "Vậy chàng lại biết?"

"Ta..." Bắc Minh Thần hít sâu một , trong đầu nhanh chóng suy nghĩ: "Ta mới trở về, nàng đã nhìn nam nhân khác, còn bàn luận nam nhân khác với , hửm?"

Phật Tịch nhìn Bắc Minh Thần, chớp mắt mấy cái, dời sự chú ý: "Chàng đang ghen à?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/vuong-phi-dung-dien-nua-vuong-gia-co-the-nghe-duoc-tieng-long-cua-nguoi/chuong-145-1-ta-la-truong-cong-chua-nam-dong-quoc-nam-lac.html.]

Bắc Minh Thần nhìn qua, giọng điệu ghen tuông: "Chẳng lẽ nên ghen à?"

Phật Tịch đưa tay kéo cánh tay của Phật Tịch: "Hi hi, vậy nhìn nữa, cũng nói với chàng nữa, chàng đừng tức giận."

Bắc Minh Thần kiêu ngạo ngẩng đầu lên, lúc Phật Tịch nhìn thấy khẽ nhếch môi.

Bắc Minh Vũ ngồi bên cạnh hai người, y thấy toàn bộ lời trêu đùa, thầm mắng trong lòng, thật ngây thơ!

Giọng nói trêu đùa của hai người truyền vào tai y, Bắc Minh Vũ vừa bất đắc dĩ lại khinh bỉ bưng chén rượu trước mặt, nhìn rượu sóng sánh bên trong cười khẽ.

Ngôn Dận nhìn hai người đang thầm đùa giỡn, mặt nở nụ cười cưng chiều.

Ông nhìn Phí Nguyệt, vừa rồi khi Phí Nguyệt tới tìm ông, ông kinh ngạc.

Phí Nguyệt nở nụ cười đứng lên, nhìn mấy người cười nói: "Hôm nay, ở Lăng Khê quốc này, có Nhị hoàng t.ử Bách Thanh quốc, Thần Vương điện hạ và Thần Vương phi An Chuẩn quốc, muốn kể một chuyện."

Phật Tịch vậy đẩy Bắc Minh Thần đang đút cháo cho nàng, tò mò nhìn qua.

[Nguyệt di muốn nói gì?]

Bắc Minh Thần khẽ đặt chén canh xuống, cầm khăn lau khóe môi cho Phật Tịch.

Phật Tịch giành khăn, lau mấy lần rồi nhìn Bắc Minh Thần: "Chẳng lẽ chàng tò mò à?"

Bắc Minh Thần chỉ cười cười nói gì, hắn đã sớm biết chuyện Phí Nguyệt nói.

Phật Tịch thấy thế lén nhéo Bắc Minh Thần một cái.

[Bây giờ chỉ dám quát , còn dám giấu bí mật nhỏ. Đã nói sẽ cùng làm thiên sứ nhỏ, bây giờ chàng lại bay trước một bước. Hay thật đấy, này chàng ngủ với Thiết Trụ .]

[Hừ!]

Bắc Minh nghiến rằng nhịn , hai tay nắm chặt tay Phật Tịch, ấm ức nói: "Đừng tức giận, chẳng phải vì có thời gian nên kịp nói à. Nhất ̣nh này sẽ..."

Phật Tịch kiêu ngạo ngẩng đầu lên: "Không , con rùa đọc kinh."

Bắc Minh Thần: ╭( )╮

Sau khi Giản Triều xong, đầu tiên là nhìn qua Lam Thiên, lại nhìn Phí Nguyệt, rất tò mò bà ấy sẽ nói chuyện gì.

Phí Nguyệt cười khẽ: "Ta là trưởng công chúa Nam Đồng quốc, Nam Lạc."

Cái gì?

Bỗng nhiên Giản Triều mở to mắt, trong mắt như có tia X quang, nhìn lướt qua Phí Nguyệt.

Chẳng phải trưởng công chúa Nam Đồng quốc đã chết vào hai mươi mấy năm trước rồi à?

Nghe nói khi đấu thua Nam Âm, Nam Âm sát hại ̀n nhẫn, khi đó có rất nhiều người cảm thấy tiếc nuối cho Nam Lạc.

Cái gì?

Tâm trạng của Phật Tịch thể dùng ngôn ngữ để biểu đạt nữa, đầu tiên nàng nhìn thoáng qua Bắc Minh Thần, lại đầu nhìn Bắc Minh Vũ, thấy hai người có vẻ như đã biết rõ chuyện này.

Phật Tịch nuốt nước bọt, lại nhìn về phía Ngôn Dận, cuối cùng nhìn về phía Giản Triều.

[Ôi trời ơi, thật sự thể tin nổi.]

[Chỉ còn , Giản Triều và Lam Thiên mơ mơ màng màng?]

 

Loading...