Giản Yên rụt người lại, bà muốn ngẩng đầu nhìn Nam Âm nhưng chỉ nhìn thấy vô số bóng dáng
Giản Triều lên , lạnh lùng liếc nhìn Giản Yên: "Trên đời này còn rất nhiều cực hình ̀n nhẫn hơn ở trong thủy lao, bà có muốn thử ?"
Giản Yên run lên, vội mở miệng: "Giản... Giản Dịch do sát thủ Thi Minh điện g.i.ế.c c.h.ế.t, khi Giản Diệu m.a.n.g t.h.a.i đã bắt đầu dùng thức ăn có độc, khi sinh ắt... Phải c.h.ế.t bất đắc kỳ tử."
Ánh mắt Bắc Minh Thần u ám, lạnh lùng nói: "Tại phải chờ đến khi lâm bổn?"
"Nam Âm, Nam Âm muốn con của Giản Diệu." Giản Yên hốt hoảng nói.
Trong ánh mắt Bắc Minh Thần hiện lên sát ý, hắn chỉ hận bây giờ mình thể bóp chết Giản Yên. Mẫu tin tưởng bà như thế, bà lại bụng dạ khó lường.
Giản Triều Giản Yên nói xong, cố bình tĩnh lại: "Bọn họ làm sai chuyện gì? Tại lại khiến bà hận thấu xương, tiếc muốn mạng bọn họ?"
Giản Yên vậy, sự e ngại giảm nhiều. Bà thẳng người, cố bình tĩnh, nhưng giọng nói d.a.o động.
"Bọn họ luôn nói xem là muội muội ruột, nhưng vì bọn họ đồng ý lời thỉnh cầu của ?"
Bà nói xong rơi nước mắt xuống đất.
"Phụ hoàng sủng ái Giản Dịch và Giản Diệu như thế, lời bọn họ nói chắc chắn phụ hoàng sẽ , nhưng bọn họ lại giúp , bọn họ giúp ."
Đám người vậy đều hiểu có chuyện gì, Giản Yên đang nói gì vây? Chẳng lẽ đầu óc có vấn đề?
Giản Triều và Bắc Minh Thần nhìn , nhìn ánh mắt của Bắc Minh Thần, Giản Triều dần hiểu .
"Bổn hoàng tử từng dẫn binh xuất chinh, hắn vốn là đại tướng quân mà muốn lên chiến trường, chẳng lẽ muốn ở Bách Thanh quốc hưởng lạc cùng bà à?"
Giản Triều nói xong, cảm xúc dâng trào, đó gần như tức giận hét lên.
"Cũng vì lần chiến t.ử sa trường đó, bà đổ tất cả sai lầm lên đầu phụ và cô cô ?"
Lam Thiên thấy thế vội qua, đưa tay nắm chặt cánh tay Giản Triều. Nàng sợ Giản Yên xúc động, giết Giản Yên đang làm chứng. Cho dù Giản Yên làm sai chuyện gì cũng là cô cô của Giản Triều.
Tội danh giết cô cô này có lẽ sẽ bị người đời mắng chửi cả đời.
Giản Yên run rẩy khóc nói: "Nếu như, nếu như Giản Diệu và Giản Dịch cầu phụ hoàng, cầu phụ hoàng đừng cho hắn xuất chinh thì hắn sẽ chết."
Giản Triều đang muốn lên, Lam Thiên giữ chặt cánh tay y, khẽ lắc đầu.
Bắc Minh Thần lên mấy bước ngăn giữa Giản Triều và Giản Yên, nhìn Giản Triều hiệu y đừng xúc động, đó nhìn Giản Yên với thái độ bề .
"Cho nên bà liên kết với Nam Âm, giết tỷ của mình, rồi giúp Nam Âm g.i.ế.c tỷ của bà ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/vuong-phi-dung-dien-nua-vuong-gia-co-the-nghe-duoc-tieng-long-cua-nguoi/chuong-149-1-bao-vay-tan-cong-nam-am.html.]
Giản Yên rụt cổ lại, điên cuồng lắc đầu: "Không có, giúp đỡ Nam Âm, những người đều do Nam Âm và Ngôn Âm sát hại."
Bà vừa mới nói xong, một mũi ám khí đã đ.â.m vào tim bà , thể bà ngã mạnh xuống đất.
Chưa đợi đám người hoàn hồn, Phật Tịch đã trốn qua bên cạnh. Cùng lúc đó, một mũi ám khí bắn đến chỗ nàng đứng.
Trong lòng Bắc Minh Thần hoảng sợ, vội bảo vệ Phật Tịch ở lưng.
Bắc Minh Vũ lách mình đến đánh với Nam Âm.
Đại thần bên dưới thi đứng lên lui đến ngoài cửa điện, đánh kịch liệt như thế này, nếu làm bọn họ bị thương cũng tốt.
Hỏi bọn họ hỗ trợ?
Tại bọn họ phải hỗ trợ? Cho dù ai làm Hoàng thượng, bọn họ chỉ là thần tử, là thần tử chỉ cần làm tốt bổn phận của mình là được, ̣i phải liều mình bảo vệ người khác?
Ngôn Dận nhìn hai người đang đánh , lại nhìn các vị đại thần đang lùi dến cửa, nháy mắt hiệu cho Nam Lạc.
Nam Lạc hiểu ý lên mấy bước, nói với đám đại thần: "Nam Âm ̀n nhẫn, tâm ̣a rắn rết, xứng làm quân chủ Nam Đồng quốc, càng xứng dẫn dắt bách tính."
Đám đại thần nhìn , quỳ mặt đất hành lễ: "Thỉnh xin trưởng công chúa kế vị."
Nam Lạc nhìn các đại thần đang quỳ: "Có lẽ hoàng thất Nam Đồng quốc còn dòng dõi sống sót."
Đám đại thần híp mắt lại, dường như đang hồi tưởng lời Nam Lạc nói. Một lát , bọn họ đầu nhìn người bên cạnh. Trưởng công chúa nói phải là Tứ hoàng t.ử đã thành kẻ ngốc nhiều năm chứ?
Nam Lạc thấy đám người có vẻ đã hiểu , nói với bọn họ: "Tứ hoàng tử, năm đó y vờ ngây ngốc mới thoát bị Nam Âm truy sát, để y kế vị là thích hợp nhất."
Đêm nay xảy quá nhiều việc, đám đại thần biết nói gì, nhưng thấy Tứ hoàng t.ử giả vờ ngây ngốc hai mươi mấy năm, bọn họ vẫn kinh ngạc.
Nam Lạc nói tiếp: "Mong rằng đại thần truyền lời, bổn công chúa sẽ phái người đón Tứ hoàng t.ử hồi cung."
Đại thần dập đầu hành lễ: "Thuộc hạ tuân mệnh."
Sau khi bọn họ nói xong, Nam Lạc nháy mắt hiệu cho các ám vệ.
Nhóm ám vệ hiểu ý, mở cửa đại điện.
Các đại thần thở dài một , hành lễ lần nữa rồi lui ngoài. Vài lão thần ngoài lại nhìn bầu trời, trong lòng thở dài, thời thế đổi rồi!
Dù Nam Âm cũng đã sống an nhàn sung sướng nhiều năm, đương nhiên phải đối thủ của là đối thủ của Bắc Minh Vũ. Chưa được mấy chiêu, bà đã bị Bắc Minh Vũ đánh bại.
Phật Tịch lạnh lùng nhìn Nam Âm, từ Bắc Minh Thần qua, ngẩn người một hồi lâu mới khàn giọng hỏi: "Phật Tịch là con gái ruột của bà, vì lại giết nàng?"