"Thật lòng thì , giả ý thì thế nào, bây giờ mới là Thần Vương phi."
Ninh Nhàn Uyển nắm chặt khăn trong tay, ánh mắt hận đến nghiến răng, chỉ muốn bóp c.h.ế.t Phật Tịch.
Phật Tịch liếc mắt nhìn nàng , đỡ trang sức đầu, thái độ ngạo mạn.
"Người nói dưa hái xanh ngọt, nhưng quan tâm nó có ngọt . Ta chỉ muốn hái nó, hái nó thì đã vui rồi, đó chiếm nó làm của riêng. Cho dù nó bị hỏng, cũng muốn chia sẻ với người khác."
Nàng nghiêng đầu nhìn Ninh Nhàn Uyển: "Vì đó là dưa của , chỉ có chán ghét rồi vứt bỏ. Nếu , người khác đừng hòng có được."
Sau khi nói những lời này, trong lòng Phật Tịch chấn động.
Trời ơi, nàng lại nói những lời này, giống như gà mái giữ gà con vậy.
Ninh Nhàn Uyển cố gắng nở nụ cười khó chịu, nàng biết ý của Phật Tịch.
Đáng ghét, dám cảnh cáo mình.
"Vương phi, người chậm chút." Tòng Tâm giúp Phật Tịch chỉnh lại váy áo.
Phật Tịch nâng bước lên xe ngựa, khẽ nói: "Có lẽ Ninh tiểu thư quen ngồi xe ngựa của Thần Vương phủ."
Sắc mặt của Ninh Nhàn Uyển rất khó coi: "Tỷ tỷ, muội..."
Tòng Tâm vội qua, chỉ vào xe ngựa ở phía nói với Ninh Nhàn Uyển: "Ninh tiểu thư, người ngồi xe ngựa này ."
Ánh mắt Ninh Nhàn Uyển lóe lên vẻ âm trầm, giận dữ phía ngồi trong xe ngựa, tức giận đến mức cả người run lên.
Tiện nhân này, dám đối xử với mình như thế. Nhất ̣nh nàng phải khiến nàng trả giá đắt, để nàng sống bằng c.h.ế.t.
Một đám nha ma ma ngồi xe ngựa ngoài cửa thành.
Cả đêm Phật Tịch ngủ đủ, giờ phút này xung quanh yên tĩnh, nàng vén rèm cửa sổ lên.
Tòng Tâm ngẩng đầu: "Vương phi thế?"
Phật Tịch giơ tay lên miệng, khẽ nói: "Ta ngủ một lát, ngươi trông giúp ."
Tòng Tâm gật đầu...
Phật Tịch ngủ một giấc đến cổng chùa.
"Vương phi, vương phi..." Tòng Tâm vỗ nhẹ Phật Tịch.
Phật Tịch từ từ mở mắt, còn buồn ngủ: "Đến rồi ?"
"Đã đến rồi." Tòng Tâm đỡ Phật Tịch dậy, giúp nàng sửa lại tóc và váy áo rối tung.
Phật Tịch xuống xe, chớp mắt nhìn về phía chùa. Nàng cảm thấy bầu khí ở nơi này rất tốt, hít sâu một cảm thấy tràn đầy tinh lực.
"Thần Vương phi..."
*
Một đám thiên kim tiểu thư hành lễ với Phật Tịch, Phật Tịch gật đầu đáp lời từng người.
"Hiền phi nương nương đến." Thái giám cất cao giọng quát.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/vuong-phi-dung-dien-nua-vuong-gia-co-the-nghe-duoc-tieng-long-cua-nguoi/chuong-28-2-theo-hien-phi-di-chua.html.]
Phật Tịch tiếng nhìn sang, chỉ thấy nữ nhân ung dung cao quý xuống xe ngựa, dáng vẻ đoan trang ưu nhã nhìn cửa chùa.
"Thỉnh an Hiền phi nương nương, chúc Hiền phi thiên tuế thiên tuế thiên thiên tuế."
Hiền Phi: "Không cần đa lễ."
"Tạ nương nương."
Hiền phi nhìn về phía Phật Tịch, ánh mắt hiền lành: "Thần Vương phi..."
Phật Tịch bước nhanh qua: "Hiền phi nương nương."
Hiền phi gật đầu: "Phiền con có lòng, phải dậy sớm theo đến dâng hương."
Phật Tịch cười nói: "Nên thế..."
Hiền phi về phía chùa, Phật Tịch theo sát phía .
Ninh Nhàn Uyển theo phía , ánh mắt ác độc nhìn bóng dáng .
Hiền phi vào chùa, khi thắp hương xong, quỳ mặt đất chắp tay n.g.ự.c cầu nguyện.
Phật Tịch đứng ở một bên, mặt hiện vẻ nhàm chán, thật sự biết Bắc Minh Thần bảo nàng đến đây làm gì?
Hiền Phi dậy, về phía nữ quyến ở phía .
"Các ngươi chỗ khác , có vài chuyện cần nói với phương trượng."
"Vâng." Chúng nữ quyến đáp lời rời .
Sau khi khỏi chính sảnh, các nữ quyến ̉n xung quanh. Phật Tịch dạo trong chùa, cảm thấy vô cùng nhàm chán.
Nàng nhìn thấy bên cạnh có chỗ xem bói, ánh mắt tỏa sáng chạy đến. Nàng nhìn quanh có ai cả, đưa tay cầm bình trúc lắc nhẹ.
"Xoạt" Một thẻ trúc rơi xuống.
Phật Tịch đặt bình trúc trong tay xuống, nhặt lên thẻ rơi xuống lật qua xem, chữ Hung màu đỏ chói mắt in đó.
Phật Tịch mở to mắt, hít sâu một , tim đập thật mạnh.
Không , làm lại.
Nàng mau chóng cầm thẻ bỏ vào bình trúc, cầm bình lắc khẽ.
"Xoạt" Lại một thẻ rơi xuống.
Nàng xoay người nhặt lên, Cát.
Phật Tịch hài lòng lắc đầu, cho thẻ vào bình lắc tiếp.
"Xoạt."
Nàng nhặt lên xem, chỉ thấy thẻ in chữ "Đại cát"...
Phật Tịch hài lòng gật đầu, nắm chặt thẻ , vận mệnh của mình phải do mình nắm giữ.