Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Vương Phi Đừng Diễn Nữa, Vương Gia Có Thể Nghe Được Tiếng Lòng Của Người - Chương 97.2: Hứ, đồ quái vật! Ta sẽ gọi Siêu Nhân Điện Quang tới nổ chết ngươi!

Cập nhật lúc: 2025-06-12 15:26:44
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2VfvXerZvn

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nói xong, Phật Tịch hơi nghiêng người, nhẹ nhàng né tránh đòn tấn công của nam nhân kia. Nàng nhìn dáng vẻ tức đến đỏ mặt tía tai của hắn ta, vẻ mặt khinh thường: "Trên đời này có rất nhiều loại người, có người có ích cho xã hội, có người hơi có ích một chút. Còn ngươi, tuy vô dụng, nhưng ít ra... Ta không bịa nổi nữa rồi, vẫn nên diệt ngươi cho xong."

Nàng nói xong siết chặt nắm đấm, nam nhân kia cũng siết tay, khinh thường nói: "Không ngờ ngươi cũng biết chút võ nghệ. Có điều, người mồm mép như ngươi mà không biết đánh đ.ấ.m thì sớm muộn cũng bị người ta đánh c.h.ế.t thôi."

Phật Tịch liếc mắt : "Còn ngươi đó, cái loại lo chuyện bao đồng như ngươi chắc cũng bị đánh c.h.ế.t nhiều lần rồi nhỉ? Chắc Diêm Vương gia đã chán ngươi đến mức cho vào danh sách đen, giờ mới thành cô hồn dã quỷ lang thang thế này à? Ngươi không phải là Nhị đại gia sát vách chứ?"

Nam nhân kia hít sâu một hơi, hai tay siết đến kêu răng rắc, nghiến răng nói:

"Ngươi có nói nát trời cũng vô ích, hôm nay ngươi khó thoát khỏi tay bọn ta. Xung quanh đây đều là người của chúng ta!"

Phật Tịch gật gù: "Chiếc áo choàng đen ngươi mặc cũng không tệ đấy. Lát nữa có thể dùng làm khăn liệm xác."

Nàng nói xong ngửi thấy mùi thơm, sau đó hắt xì một hơi dài: "A a... Hắt xì..."

Nam nhân đối diện ngoảnh đầu lại nhìn, biết đồng đội mình đã ra tay, sau đó cũng liên tục hắt xì: "A a a... Hắt xì..."

Phật Tịch tỏ vẻ ghét bỏ, người hơi ngả ra sau, miệng phát ra tiếng: "Eo ơi... Gớm quá đi, nước mũi ngươi chảy ra cả qua mặt nạ rồi kìa."

Nói rồi lấy tay che mũi miệng, mắt khẽ đảo. Suốt ngày nàng ở Thần Vương phủ sắp buồn bực c.h.ế.t rồi, không bằng đi ra ngoài du lịch, hơn nữa còn được bao ăn ở. 

Tuyệt, nhưng Bắc Minh Thần không tìm thấy mình sẽ lo lắng thì sao đây? Vậy để lại ký hiệu cho Bắc Minh Thần đi.

Nam nhân kia tháo mặt nạ ra, sau khi lau sạch nước mũi, lại định ra tay, chỉ thấy Phật Tịch bỗng ngã lăn ra đất bất tỉnh.

Ngay sau đó, hai nữ nhân từ trên mái nhà nhảy xuống, một trái một phải đỡ lấy nàng, trừng mắt nhìn nam nhân kia: "Cả buổi còn chưa xử lý xong một nữ tử yếu ớt, ngươi đúng là ngốc hết chỗ nói!"

Nam nhân há mồm định giải thích: "Các ngươi mới tới không biết, nữ nhân này..."

Nhưng hai nữ nhân chẳng buồn nghe hắn ta lải nhải, vội đưa Phật Tịch lao lên mái nhà.

Phật Tịch cúi đầu như con gà mổ thóc, nhân lúc người khác không để ý lén mở mắt, cảm giác biết bay thoải con mẹ nó mái quá, đáng tiếc nàng không có nội lực.

Hai nữ nhân đỡ Phật Tịch chạy nhanh về phía trước, thỉnh thoảng lại bật lên không trung.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/vuong-phi-dung-dien-nua-vuong-gia-co-the-nghe-duoc-tieng-long-cua-nguoi/chuong-97-2-hu-do-quai-vat-ta-se-goi-sieu-nhan-dien-quang-toi-no-chet-nguoi.html.]

Phật Tịch bắt đầu thấy chóng mặt, mặt mày tái mét, môi mím chặt. Máy bay này không êm chút nào, giống như gặp khí lưu lúc lên lúc xuống, trái tim nàng sắp không chịu được rồi.

Khi nàng sắp chịu hết nổi muốn ói, hai người kia đáp xuống mái một toà nhà. Bên dưới vang lên những tiếng khiến người nghe sởn gai ốc:

"Đại gia, đến chơi đi."

"Công tử à, bên ta đủ các loại cô nương."

"Vị thiếu gia này thích nữ tử thế nào."

Phật Tịch khẽ mở một mắt, trong lòng chấn động.

[Hai người này… chẳng lẽ muốn bán ta vào thanh lâu?]

Chưa đợi nàng kịp phản ứng, hai người kia lại nhún chân nhảy lùi về sau một cái, sau đó nhanh chóng chạy vài bước, phóng qua tường vào trong một tòa nhà.

[Trời ạ, cảm giác này cứ như mình là đại bàng giươngcánh vậy á...]

Vừa đáp xuống đất, có người tiến tới đón: "Vào trong đi..."

Hai nữ nhân tiếp tục dìu Phật Tịch đi. Phật Tịch nhìn đôi chân mình bị kéo lê trên mặt đất, thầm tức tối:

[Nâng cao chút coi! Chân ta sắp tê rồi!]

[Hừ, lát nữa nhất định phải khiếu nại các ngươi!]

Mấy người lại đi thêm một bước, bước vào một gian phòng. Hai nữ nhân đặt Phật Tịch lên ghế.

Phật Tịch nghiêng đầu, chầm chậm mở mắt quan sát. Tới nơi rồi sao? Giờ nên tỉnh dậy chưa nhỉ, hay giả vờ thêm chút nữa?

Không đợi nàng quyết định, một giọng nữ lạnh lùng vang lên: "Đừng giả vờ nữa, ta biết ngươi tỉnh rồi."

Phật Tịch nghe vậy cũng không làm bộ làm tịch nữa. Vừa mới mở mắt ra, đã thấy một thanh kiếm kề sát cổ. Nàng nhanh chóng tỉnh táo, ngồi bật dậy, miệng nói: "Lạnh lạnh lạnh..."

Loading...