Vương Phi Xinh Đẹp - Chương 15

Cập nhật lúc: 2024-12-09 23:26:53
Lượt xem: 124

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Những ngày bình yên trôi qua thật mau, nhoáng cái Minh Đàn ngây ngốc ở

chùa Linh Miểu đủ bảy bảy bốn mươi chín ngày, thời gian cầu phúc xong, thể trở về nhà.

Tuy cầu phúc chỉ là cái cớ, thời gian ở trong chùa Minh Đàn cũng thành tâm chép ít kinh văn, cũng tự ngẫm cầu nguyện với Phật Tổ.

Phật gia chú trọng duyên pháp, Minh Đàn cũng tin điều , cho nên mỗi khi nàng ước nguyện đều sẽ cố ý vòng tới tòa bảo điện nàng nhầm ngày đầu tiên.

“Phật Tổ cao, tín nữ A Đàn hôm nay trở về nhà, gần đây con quấy rầy xin Phật Tổ chớ trách. Tín nữ cũng ước nguyện nhiều nhưng từng điều từng việc đều vô cùng quan trọng, việc quan trọng nhất mắt là

chọn một cửa hôn nhân ……” Phải trở về nhà?

Tiểu sa di mặc niệm “A Di Đà Phật”, đáy lòng khỏi sinh một loại cảm giác giải thoát.

Rốt cuộc ai thể tưởng tượng yêu cầu kén rể ngày mới chỉ là bắt đầu, vị nữ thí chủ chùa ở mấy ngày lâu lâu sẽ tiến đến bổ sung đổi điều ước.

Thật nàng cũng cầu xin việc khác nữa, thí dụ như nguyện cha bạn của con thể khoẻ mạnh, nguyện thế gian phồn thịnh thanh bình vô tai vô nạn……

các loại yêu cầu của vị nữ thí chủ với việc hôn nhân thật sự để ấn tượng quá mức sâu sắc với , thế cho nên bỗng dưng thấy may mắn khi xuất gia, cần lấy vợ như thường.

Không bao lâu , Minh Đàn khấn xong vái ba vái.

Khi khỏi bảo điện, nắng gắt ngày xuân sáng quắc, cành cây cổ thụ chiếu cảnh xuân loang lổ.

Minh Đàn đang định ngoài ngờ trùng hợp gặp Tuệ Nguyên đại sư, hơn tháng thấy bóng dáng bỗng nhiên trở về chùa.

Nàng Tuệ Nguyên, chẳng qua khi gặp gỡ tăng nhân trong chùa nàng đều sẽ chắp tay ngực, lễ phép mà lên tiếng chào: “A Di Đà Phật, chào sư phụ.”

“A Di Đà Phật.” Tuệ Nguyên bỗng nhiên thấy giọng , nhớ tới

chuyện gì đó, mặt mang ý nhẹ nhàng, “Thí chủ thành tâm, nhất định thể như ước nguyện.”

“……?”

Đây là khách sáo nghiêm túc?

Minh Đàn khựng , vị sư phụ thoạt gương mặt hiền từ chút cao thâm khó đoán giống sẽ chuyện khách sáo tùy tiện… Đợi nàng hồn hỏi nữa, Tuệ Nguyên tản bộ bước trong điện. Nàng đuổi theo, thế nhưng cũng thấy bóng .

Trong Tàng Kinh Các, tiểu sa di vốn định cửa đưa tiễn cũng thấy lời của Tuệ Nguyên, nhịn hỏi: “Sư phụ, vị nữ thí chủ thật thể như ước nguyện ?” Phu quân như bình thường khó kiếm .

Tuệ Nguyên chậm rãi tìm kinh, tìm cuốn kinh thư nào, ông đem cuốn giao cho tiểu sa di, trong mắt mỉm thâm ý khác mà : “Người xuất gia dối.”

Bên ngoài Tàng Kinh Các, Minh Đàn tìm gặp nên rời khỏi bảo điện từ sớm. Nàng cũng để chuyện ở trong lòng, rốt

cuộc nàng cũng đó là cao tăng đắc đạo Tuệ Nguyên đại sư, hàng năm vân du rõ tung tích.

Khi tới chùa cầu phúc năm chiếc xe ngựa mênh m.ô.n.g cuồn cuộn, lúc trở Minh Đàn để tớ tiền trạm vận chuyển quần áo về phủ, bản nàng cùng Tố Tâm Lục Ngạc , thưởng thức phong cảnh ngày xuân khiêm tốn hồi kinh.

Ở trong chùa ngây một tháng rưỡi, Thượng Kinh ngựa xe như nước phồn hoa náo nhiệt như chuyện từ lâu . trời xuân tươi trong xanh, liễu cổ rủ bên bờ sông xanh tươi mơn mởn, nam nữ già trẻ đều áo bông cũ đổi áo mới, mang cảnh tượng mới mẻ đầy sức sống.

Nghe kết quả thi hội tân khoa , tên của Thư Cảnh Nhiên đầu bảng. Bạch Mẫn Mẫn xem như đoán nên từ lâu đặt sẵn vị trí ở Huệ Xuân Lâu. Sau khi thi hội yết bảng, gian phòng ngắm cảnh ở tửu lầu cửa sổ sát phố đặt kín, giá cũng tăng lên mấy .

Minh Đàn hồi phủ nghỉ ngơi chỉnh đốn mấy ngày, nhanh đến ngày thi vấn đáp điện vàng.

Thi vấn đáp điện chỉ một câu, Thành Khang đế hỏi về quân sự.

Các thí sinh học nhiều tứ thư ngũ kinh nhưng với chuyện quân bình đều ít, dù nghĩ nhiều cũng chỉ là lý thuyết suông, thể phân tích sâu xa là hiếm khó tìm.

Thư Cảnh Nhiên dù cũng là con trai tể tướng, chơi với Giang Tự, Lục Đình, đương nhiên hiểu nhiều, nhưng Thành Khang đế cũng bởi mà càng yêu cầu với cao hơn so với những thí sinh khác.

Lần thi đình Thư Cảnh Nhiên văn xuất sắc nhưng mới mẻ độc đáo như một vị thí sinh khác xuất bình dân, cuối cùng Thành Khang đế chấm là Thám Hoa.

Đương nhiên, Thành Khang đế cũng suy tính đến quy tắc bất thành văn “Nhan sắc khí chất của Thám Hoa lang cần xuất sắc”.

Tin tức Thư Cảnh Nhiên chấm Thám Hoa lang truyền , nữ tử trong kinh hoan hô nhiệt liệt.

Theo lệ Thành Khang đế ban thưởng nghi thức diễu hành dạo phố, từ cửa Chính Đức , Trạng Nguyên, Bảng Nhãn, Thám Hoa đều cài hoa đỏ, cưỡi ngựa lớn mà .

Khi bắt đầu dạo phố, đám đông đường đông đúc ồn ào náo động. như Bạch Mẫn Mẫn dự đoán, bước nửa bước cũng nổi.

Mấy nữ tử Thượng Kinh xưa nay chú ý nhất là đoan trang tự chủ giờ đều lớn tiếng hô lên “Thám Hoa lang”, “Thư nhị công tử”, ném trái cây, ném túi thơm dải lụa rực rỡ bay tán loạn, vô cùng náo nhiệt.

Minh Đàn, Bạch Mẫn Mẫn, còn Chu Tĩnh Uyển đều sớm chờ ở tửu lầu, ba ở bên cửa sổ ngắm ba vị đầu, chúng tiến sĩ phía cấm quân vây quanh bảo vệ phía , trong lòng đều khỏi kích động.

Đặc biệt là Bạch Mẫn Mẫn, chỉ Thư Cảnh Nhiên hưng phấn : “Mau kìa! Thư nhị công tử, là Thư nhị công tử! Nhanh nhanh , dung mạo , khí chất , gọi là gì nhỉ…”

Chu Tĩnh Uyển: “Hữu phỉ quân tử, như thiết như tha, như trác như ma?” “ , đúng! Hữu phỉ quân tử, như thiết như tha, như trác như ma*!”

*Hữu phỉ quân tử, như thiết như tha, như trác như ma: một câu thơ trong Kinh Thi của Khổng Tử, ý chỉ quân tử văn nhã như viên ngọc cắt gọt tỉ mỉ, mài giũa sáng bóng.

Chu Tĩnh Uyển gật đầu: “Tài năng, vẻ ngoài của Thư nhị công tử đều là thượng phẩm, đúng là thể gánh nổi câu thơ .”

Minh Đàn cực kỳ ít khi khen nam tử, nhưng cũng thể thừa nhận vị Thư nhị công tử danh chấn Thượng Kinh thật là cảnh ý vui.

Kỳ thật Trạng Nguyên Bảng Nhãn trông cũng , chỉ là mấy gần , châu ngọc ở đằng , những khác với bề ngoài tầm tầm dường như đều thành nền.

Minh Đàn chống cằm ngắm , suy nghĩ bay xa.

Phụ nàng đều xuất là võ tướng, chắc cũng quen hữu tể tướng mấy. Phu nhân tể tướng vẻ thích xã giao, ngày thường Bùi thị đưa nàng ngoài hình như cũng gặp . Tỷ thành … chắc là , Thượng Kinh cũng chỉ lớn như thôi, nếu , kể cả nàng cũng nên .

Thật đúng là kỳ quái.

Không quen ai như thế thì tạo cơ hội ngẫu nhiên gặp thế nào ? “……?”

“Muội nghĩ đến chuyện tạo cơ hội ngẫu nhiên gặp gỡ đúng ? Nói hổ thì thật đúng là hổ!”

Bạch Mẫn Mẫn Minh Đàn kể đến tính toán của bản , hai mắt trợn tròn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/vuong-phi-xinh-dep-fzqw/chuong-15.html.]

“Có gì to tát , mới đỗ Thám Hoa , thời gian tới tới bàn chuyện hôn nhân chắc dẫm nát bậc cửa nhà . Muội chỉ

tìm một cơ hội để quang minh chính đại thấy từ xa, tài hoa phẩm mạo của bổn tiểu thư đều là hàng đầu để chọn thê tử, sẽ cử chỉ nào đúng đắn !”

“A Đàn giữ gìn lễ nghi nhất.” Chu Tĩnh Uyển phụ họa. “Tỷ chỉ thiên vị !”

Chu Tĩnh Uyển nhẹ giọng biện bạch : “Đâu thiên vị, vốn dĩ A Đàn cực cư xử đúng mực.”

“……”

Giỏi cho một tài nữ, cứ thế Minh gia A Đàn dụ dỗ đến mức chỉ khen !

Chu Tĩnh Uyển : “Nếu A Đàn gặp Thư nhị công tử, tỷ một cơ hội quang minh chính đại, Mẫn Mẫn cũng thể cùng.”

Bạch Mẫn Mẫn ngậm chặt miệng, nhưng im một lúc, lỗ tai vẫn thành thật mà vểnh lên .

Chu Tĩnh Uyển: “Hàm Diệu… Chính là tam tiểu thư của nhị phòng phủ Bình quốc công, đến nhà tỷ để cùng học tại gia, tỷ cũng quen chút chút. Muội tâm tính như đứa trẻ, ít khuê tú trong kinh ngưỡng mộ Thư nhị công tử lâu, nhân cơ hội tổ chức một hội thơ cuối xuân. Đường của Hàm Diệu đồng ý ngày hội thơ sẽ mời Thư nhị công tử qua phủ thưởng , đến lúc đó khuê tú tò mò về Thư nhị công tử thể đánh giá từ xa .”

Tam tiểu thư của nhị phòng phủ Bình quốc công, Chương Hàm Diệu.

Chu Tĩnh Uyển như , Minh Đàn cùng Bạch Mẫn Mẫn hiểu.

Nếu là đường của khác, khó thể chuyện mời Thư nhị công tử qua phủ thưởng , cũng khó bảo đảm Thư nhị xong việc sẽ tức giận, đó tuyệt giao với nhà đó.

phủ Bình quốc công còn nhà đẻ của Hoàng hậu ?

Đường của Chương Hàm Diệu còn là em ruột của Hoàng hậu, Bình quốc công thế tử Chương Hoài Ngọc, là bạn của Thư nhị công tử ?

Nếu thể mời, nhất định thể mời .

“Lúc Thư nhị công tử còn đỗ đạt, mời hội thơ vẫn phát để tránh ngoài ý gây chuyện hổ.” Chu Tĩnh Uyển ,

“Hiện nay đỗ , tỷ cũng sẽ chắc chắn gửi thiệp cho các .”

thật là .

Chương Hàm Diệu nhỏ hơn các nàng hai tuổi, tiểu cô nương đầu tiên mời khác tới hội thơ, đương nhiên cho náo nhiệt tươm tất.

Nếu náo nhiệt vẻ vang, Minh Đàn, Bạch Mẫn Mẫn là quý nữ tính đến trong kinh, chỉ cần tết nhất thì chắc chắn chuyện mời.

Hai vui vẻ đồng ý.

Lại Minh Sở khinh thường chuyện Minh Đàn cùng hai Chu, Bạch khỏi phủ xem cưỡi ngựa dạo phố, hơn nữa nàng cũng khả năng đặt phòng bao sát đường để hóng chuyện.

Sáng sớm tinh mơ, nàng quất roi ở hoa viên trong phủ, đóa hoa mới nở rộ đầu cành quất rơi rớt tan tác, cành cây non mịn cũng xước xát ít.

Trong thời gian Thẩm Ngọc phái nhiệm vụ, Minh Đàn hồi phủ, vội vàng xong việc chạy về, ai ngờ bỏ lỡ, đến bóng cũng thấy. Hắn còn đại doanh ở ngoại ô kinh thành luyện binh, khi ngoài cửa chút ủ rũ cụp đuôi.

“Biểu ca?” Minh Sở thấy Thẩm Ngọc, nhớ tới chuyện gì, bỗng nhiên còn ương ngạnh mà gọi một tiếng.

Thẩm Ngọc ngẩng đầu, thấy là một vị biểu Minh gia khác thì từ xa chắp tay đáp lễ: “Biểu .”

Minh Sở đưa tay phía , Thẩm Ngọc nhớ kỹ lời Minh Đàn giữ lễ, lui về một bước.

Minh Sở dừng bước khẽ, “Ta quỷ, biểu ca trốn gì?” Nàng nghiêng đầu đánh giá, “Biểu ca thoạt … tâm tình lắm nhỉ.”

Thẩm Ngọc quen nàng mấy, nhiều lời, nữa chắp tay, rời .

“Biểu ca!” Minh Sở vội gọi , “Có lòng tứ của đúng ?”

Thẩm Ngọc cứng đờ, một lúc lâu mới : “Biểu ăn cẩn thận.” “Phải lòng mà thôi, chuyện gì đáng để khác chê.”

Minh Sở để bụng, “Biểu ca tuổi còn trẻ nhiều lập quân công,

Định Bắc vương điện hạ coi trọng. À, trận chiến ở Đông Châu biểu ca cũng lập công lớn… Nghĩ đến công tích , nếu ái mộ tứ , với điện hạ, điện hạ chắc chắn sẽ vì mà xin thánh chỉ tứ hôn.”

Tay cầm chuôi kiếm của Thẩm Ngọc vô thức nắm thật chặt.

Chuyện tứ hôn nếu mở miệng, lẽ là sẽ . phủ Tĩnh An hầu dòng dõi bình thường, Đàn biểu vẫn là đích nữ duy nhất của Hầu phủ. Càng quan trọng hơn là, Đàn biểu thẳng gả cho .

DTV

Minh Sở dường như suy nghĩ trong lòng : “Chuyện tình cảm cần bồi dưỡng từ từ, nào chuyện gặp đôi bên đều tình cảm, mà nữ tử thích , thông thường đều là thật sự thích , quá nửa là hổ mà thôi. Muội đây là thấy tương lai biểu ca rộng mở mới cho biểu ca mấy lời , tứ nếu thể ở bên cũng coi như tìm bến đỗ .”

“Biểu ca suy nghĩ kỹ một chút , đừng để lạc mất minh châu mới thấy hối hận, đây.” Nàng đến điểm cần dừng thì dừng, dứt khoát xoay .

Gần đến cuối ngày, ánh tà dương soi rọi phủ Định Bắc vương tranh sáng tranh tối.

Thẩm Ngọc trong ánh chiều tà phủ hồi bẩm công việc.

Hắn , thông thường khi Vương gia báo cáo công việc sẽ ngắt lời khi nghi vấn gì.

Hôm nay bẩm xong, phía vẫn im lặng.

Hắn dừng một chút, đột nhiên hỏi: “Vương gia, nếu một ngày, thuộc hạ trong lòng, Vương gia thể xin thánh chỉ tứ hôn cho thuộc hạ ?”

Giang Tự ngước mắt, một lúc lâu mới “ừ” một tiếng. Thẩm Ngọc nhẹ nhàng thở .

Quả nhiên, chút mặt mũi vẫn .

Hắn định là, đợi trở về giải thích rõ ràng với Đàn biểu chuyện vô tình đường đột, xin Đàn biểu gật đầu đồng ý, nhất định đến tìm Vương gia nhờ thỉnh chỉ.

Không ngờ phía : “Chỉ cần tứ tiểu thư Minh gia, nữ tử khác, bổn vương sẽ vì ngươi mà cố gắng thử một .”

------oOo------

Loading...