“Ta thấy ngài cùng Hà tiểu thư tình thâm ý trọng, thật sự    kẻ đoạt ái chi nhân. Từ nay, hôn ước giữa ngài và  chấm dứt, mỗi  một ngả, đều  vui vẻ.”
 
Biểu tình  mặt Thẩm Trường Độ lập tức đông cứng.
 
Hắn kinh ngạc  , như  tin  tai .
 
Hắn hẳn  tưởng tượng vô  cách  sẽ phản ứng khi  thấy cảnh .
 
Khóc lóc, ghen tuông, chất vấn…
 
 duy chỉ  ngờ,   dứt khoát buông tay như .
 
Hà Nhược Lan   che chở phía  cũng  khỏi kinh ngạc  .
 
Trong đôi mắt sáng ,  thấy  tò mò,  thăm dò… và còn  một tia ánh sáng mang tên khâm phục mà chính nàng cũng  từng ý thức.
 
Ta nhét bức thư  tay  đang cứng đờ,  dậy, phủi nhẹ bụi  váy, xoay  bước  ngoài động.
 
Thẩm Trường Độ, kiếp ,   cần trọng tạ, cũng  cần tình yêu của .
 
Ta chỉ  , cách  thật xa.
 
4
 
Nói xong những lời ,  liền xoay  rời , dứt khoát gọn gàng.
 
“Ê! Ý Ảnh tỷ tỷ!”
 
Hà Nhược Lan vội vàng đuổi theo, một tay kéo chặt lấy tay áo .
 
“Vết thương của tỷ còn  xử lý ! Để  đưa tỷ  y quán!”
 
“Không cần.”
 
“Phải cần chứ!”
 
Nàng chẳng cho  cơ hội từ chối, kéo  , giọng điệu  cứng rắn  mang theo chút nũng nịu của tiểu cô nương.
 
“Tỷ là ân nhân cứu mạng của ,    thể để tỷ mang thương tích mà bỏ ? Đi thôi,  cùng tỷ xuống núi!”
 
Ta   đôi mắt trong suốt sáng ngời của nàng.
 
Lời từ chối  đến bên môi,    nuốt xuống.
 
Cũng .
 
“Tô tỷ tỷ! Ngồi xe ngựa nhà  ! Trên đó  thuốc trị thương!”
 
Thế là  cùng Chi Lan  lên xe ngựa Hà phủ.
 
Còn Thẩm Trường Độ thì  Hà Nhược Lan lấy lý do nam nữ khác biệt, ngăn  cho bước  xe.
 
Nàng lấy thuốc trị thương chuẩn  sẵn trong xe, cẩn thận rửa sạch vết m.á.u cho , bôi thuốc,  băng bó .
 
Động tác của nàng nhẹ đến nỗi,  băng bó  khẽ thổi lên vết thương, như thể   thể   bớt đau.
 
So với  khi nãy băng bó cho nàng, quả thực tay   quá thô lỗ.
 
“Vừa   băng bó cho ,    đau ?”
 
Hà Nhược Lan đang cúi đầu cẩn thận băng bó, bỗng ngẩng lên, trong mắt tràn đầy tinh quang:
 
“Tô tỷ tỷ! Không đau chút nào! Tay nghề của Tô tỷ tỷ siêu !”
 
“Xùy…”
 
Ta cố tình hít  một  lạnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/vuot-qua-muoi-mua-xuan-nay/4.html.]
 
“Á! Xin  xin ! Có    tỷ đau  ?”
 
Nàng lập tức luống cuống, dáng vẻ bối rối như đứa trẻ phạm .
 
“Không .”
 
Ta khẽ lắc đầu,  gương mặt nghiêm túc nghiêng nghiêng của nàng, giọng cũng nhẹ :
 
“Chỉ là  thấy, Hà tiểu thư khác hẳn so với trong lời đồn.”
 
“Lời đồn?”
Truyện  đăng  page Ô Mai Đào Muối
Nàng tò mò chớp chớp mắt.
 
“Trong lời đồn  là thế nào?”
 
“Trong lời đồn, Hà tiểu thư là  nhất mỹ nhân kinh thành, là tiên nữ nơi chín tầng trời,  nhiễm khói lửa nhân gian.”
 
Nghe xong, nàng bật  “phì” một tiếng, mày mắt cong cong, giống như vầng trăng non.
 
“Tiên nữ gì chứ,  bọn họ  nhảm thôi. Muội chính là , Hà Nhược Lan.”
 
Nàng  ngẩng cằm, mang theo chút kiêu ngạo thiếu nữ.
 
“Muội chẳng thèm  tiên nữ gì hết, tiên nữ thì buồn chán lắm,    nữ hiệp  thể chạy khắp chân trời góc bể!”
 
Nhìn nàng tràn đầy sức sống như thế,  cũng bất giác mỉm .
 
Phải , nàng vốn nên là ngọn lửa nhiệt liệt và tự do như thế.
 
Chứ     thần hóa trong ký ức của Thẩm Trường Độ, một bóng dáng thanh cao thoát tục, yểu mệnh giữa nhân gian.
 
Thật .
 
5
 
Chuyện từ hôn cuối cùng vẫn  các bậc trưởng bối đè ép xuống.
 
Việc từ hôn  rắc rối hơn  tưởng nhiều.
 
Hôn ước giữa Thẩm gia và Tô giá vốn là do Thánh thượng năm xưa đích  nhắc tới, hai vị lão gia bàn bạc quyết định, ràng buộc chằng chịt lợi ích, chẳng  một lá thư của  là  thể chấm dứt.
 
Phụ  gọi   thư phòng, đối diện với lá thư từ hôn  Thẩm Trường Độ trả  y nguyên, ông râu tóc dựng ngược, mắt trợn trừng.
 
“Hoang đường! Thật sự quá hoang đường! Ý Ảnh, con   hôn sự  đối với Tô gia  quan trọng đến mức nào ?”
 
Ta quỳ  đất, cúi mắt xuống, giọng điệu   hề thấp kém cũng chẳng kiêu ngạo:
 
“Phụ , nữ nhi  quyết. Gượng ép thì chẳng ngọt ngào, trong lòng Thẩm tướng quân vốn    khác, nữ nhi   lỡ dở  khác cũng chẳng  lỡ dở chính .”
 
Phụ  tức đến nghẹn lời, cuối cùng chỉ đành phạt  cấm túc, bảo  ngoan ngoãn hối .
 
Ta  thấy  thanh tĩnh, chẳng phiền gì.
 
Chưa qua mấy ngày,  của Thẩm phủ liền tới cửa.
 
Không  đến từ hôn, mà là đến tặng lễ tạ.
 
Hòm  nối tiếp hòm , kỳ trân dị bảo, gấm vóc lụa là, liên tiếp  khiêng  sân viện của .
 
Quản gia  nịnh hót:
 
“Tiểu thư, đây đều là đại tướng quân tự  lựa chọn,  là để cảm tạ ân cứu mạng của tiểu thư.”
 
Ta  những thứ óng ánh chói mắt , chỉ cảm thấy chướng mắt.