We Are - Câu Chuyện Tình Yêu Của Chúng Ta - Chương 62: Một lần... ta đã yêu

Cập nhật lúc: 2025-10-31 01:16:17
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hôm nay dậy sớm hơn ngày, , chính xác thì rời giường từ sớm vì tối qua chẳng ngủ tí nào. Hình ảnh lóc, hình ảnh cầu xin với hai hàng nước mắt, lời bố sẽ đoạn tuyệt quan hệ với Phum cứ quẩn quanh trong đầu nhưng bất cứ hình ảnh nào rõ nét bằng hình ảnh Phum khi nó sẽ đợi về.

Dẫu tiếp tục đấu tranh, tiếp tục bướng bỉnh nhưng tất cả nghĩa gì khi những thứ đó khiến Phum còn gia đình nữa chứ. Liệu chúng còn thể vui vẻ nắm tay và dõng dạc yêu khi vẫn còn , đau lòng như thế ? Nếu Phum đau, thì mong Phum sẽ đau vì thất vọng còn hơn là sống trong mặc cảm tội suốt phần đời còn .

Trước khi rời khỏi nhà để lời nhắn lên giấy dán cửa phòng chú Pui để lúc chủ tỉnh dậy giật thấy cháu cả. bước thở dài một hơn với mong nó sẽ hòn đá trong lòng nhẹ phần nào. ngẩng lên trời, bầu trời hôm nay trong xanh, nó âm u, nhiều mây và tăm tối như thể chút nữa thôi mưa sẽ dội xuống.

Ngay cả trời cũng buồn chung nỗi buồn với .

lê đôi chân đến trạm xe buýt, qua cả hàng bán nước đậu và xôi thịt nướng. Trạm xe buýt hôm nay khá vắng, chắc lẽ hôm nay là thứ bảy nên ít . thường xuyên trải nghiệm bầu khí buổi sáng sớm của Bangkok cho lắm. Kể từ khi chuyển đến ở với Phum, sáng mà chúng đến trường thì mặt trời cũng lên đỉnh đầu, nên khung cảnh hôm nay trong mắt lạ lẫm.

đợi xe buýt trong trạng thái rã rời, cảm giác như con tim đang quá mệt mỏi nên cơ thể cũng yếu theo. bước lên xe và tìm một chỗ , sáng sớm như chỗ còn khá nhiều, cần tranh cướp với ai. chọn ghế đơn đoạn chuẩn tiền đưa phụ xe. Ngồi xe buýt như thế nhớ về cái hôm cùng Phum xe buýt đến nhà thằng Chen. Ha, nó , chẳng chịu cho bất kỳ ai đến gần , kể còn phát ngại với nữa. Các bạn , Phum yêu nhiều lắm, nó lo cho đủ thứ chuyện, ghen lo.

Phum là một đứa tính cách phần trẻ con và dỗi, nhưng ngay cả thế vẫn yêu tất cả thứ thuộc về Phum. Sự thực thì Phum là một dịu dàng, tay Phum ấm, cái ôm của nó cũng ấm và nụ Phum lúc nào cũng khiến bất giác theo. Tình yêu Phum dành cho là điều tuyệt vời nhất trong cuộc đời , chỉ cần nghĩ về Phum cũng đủ khiến mỉm và dù lúc nụ cô đơn lạc lõng thì vẫn vì Phum.

Phum sẽ luôn là nụ của .

ngẩng đầu lên trời qua cửa xe khi bắt đầu những hạt mưa nhỏ vỗ lên kính. bất giác vòng tay ôm lấy chính vì lạnh dù chẳng một giọt mưa nào thể chạm đến lúc . Nó là hệ quả của sự sợ hãi, sự căng thẳng, sự đau đớn đang chất đầy trong lòng . Người yêu đang đợi , yêu đang khỏe, nó chấp nhận từ bỏ gia đình, từ bỏ tất cả thứ vì tình yêu dành cho và vì ở bên .

Thế nhưng đang đường đến để trả Phum về với gia đình. sẽ trả Phum về cho bố, sẽ để nữa. Dẫu việc sắp thể g.i.ế.c c.h.ế.t cả hai đứa nhưng thực sự còn lựa chọn nữa . Chỉ cần nghĩ đến việc mấy tiếng nữa thôi và Phum sẽ trở về bạn cũng đủ khiến hô hấp của khó khăn vì hòn đá chèn trong ngực, đưa tay ôm lấy n.g.ự.c . Một nỗi đau như thể ai đó đang dẫm lên trái tim .

chớp chớp mắt, hai mí đau nhức vì đang cố dồn ép một thứ xuống. dậy vì sắp tới điểm cần xuống . Buồn , khi mà con thời gian trôi nhanh thì nó thinh mà tíc tắc chậm và khi nó dừng , chậm thì nó vụt nhanh một cách chẳng thể ngờ. Dù vô cùng kéo dài thời gian cho đến khoảnh khắc sắp tới nhưng vẫn chấp nhận một sự thật rằng thời gian chẳng quan tâm đến cảm xúc của ai.

với cô dọn vệ sinh và bảo vệ của tòa nhà đồng thời đưa cho cô với cốc sữa đậu mua ở một sạp gần đó. Anh bảo vệ nhận lấy cốc sữa đậu của cảm ơn, quên hỏi . Hẳn là vì thấy cứ lên tầng cao nhất của tòa nhà mà mãi chịu dịch chuyển.

lắc đầu trong vì mưa lúc nặng hạt hơn. Hai chân yếu nhiều kể từ lúc bước máy và cho đến khi cửa phòng Phum nó gần như mất hết sức lực. Căn phòng với Phum từng ở cùng , nó lưu giữ bao kỉ niệm giữa hai chúng mà giờ đây chẳng dám mở cửa, dám đối diện với nó.

Chẳng rõ nếu thấy Phum thì quyết tâm của trở về con 0 nữa. Phum tổn thương. ở bên cạnh Phum, thấy Phum hạnh phúc, là một trong những điều khiến Phum mỉm , sống với Phum cho đến ngày cuối cùng nhưng thực sự thể thấy lối nào mà ai đau đớn cả.

Chỉ cần nghĩ đến việc sẽ là mang nỗi đau đến cho Phum thôi cũng đủ khiến tránh xa cánh cửa , chạy trốn thật xa.

Bởi dẫu chia cách tiếp tục ở , ai trong hai đứa cũng đau.

Cuối cùng vẫn chọn mở cửa đối diện với điều sắp diễn , nó là điều đến quyết định của chính . giật khi thấy Phum cánh cửa và vẻ Phum cũng giật khi thấy . nặn một nụ tươi nhất thể dành cho Phum. Nó cũng khuôn mặt vô cùng mệt mỏi.

"Tao đang định đón mày." - Phum với bằng giọng thều thào như mất sức. Nước mắt kìm nén suốt dọc đường giờ chẳng thể ngăn nữa mà cứ thế trào , nhanh tới ôm lấy Phum và tiếng trong cổ họng.

"Nhớ tao đến thế cơ ?" - Phum nhẹ nhàng xoa đầu . Chỉ với những cái chạm dịu dàng thế thôi cũng suýt xóa tan sự quyết tâm trong . Mày thể chịu hả Peem, từ giờ sẽ chẳng còn những cái ôm ấm áp, sẽ còn bàn tay ấm áp, thanh âm thủ thỉ yêu bên tai, sẽ còn Phum của Peem nữa . nắm chặt áo Phum, gục n.g.ự.c nó mà , đến đau cả mắt, cho trái tim dũng cảm hơn để tự tay bóp nát chính nó.

"Ừm, nhớ lắm." - thực sự như lúc tí nào nhưng nước mắt vẫn cứ trào .

"Nhớ tao thì , chú Pui mắng mày?" - Cảm giác như Phum chạm mũi đỉnh đầu đặt cằm lên đó.

"Không...tao...tao , tao chỉ ôm mày thôi." - Muốn ôm khi còn cơ hội nữa. Đột nhiên một kẻ ích kỷ, giữ Phum cho riêng . giữ lấy cái ôm nhưng vẻ .

"Phum, mày nóng quá, ăn gì ?" - vẫn gục n.g.ự.c Phum thốt lên mấy tiếng vì nóng và mặt cũng xanh xao.

"Chưa, tối qua tao đau bụng nên thấy đói." - Hôm qua lúc về nó mới chỉ ấm biểu hiện sốt mà nó chẳng với là nó còn đau dày.

"Mày đau bụng hả, đau lắm ? Có nôn ? Sao ăn, mày dày thì ăn để còn uống t.h.u.ố.c chứ. Thế hôm qua ngủ tí nào ?" - hỏi một tràng dài. Chỉ mới một tối suy nhược thế , về còn nữa thì nó chăm sóc bản đây.

Còn ai mua sữa gấu cho, ai sẽ đưa mấy em bé bông của nó tắm, sáng học liệu nó tìm tất, tìm thắt lưng , sẽ xem hoạt hình với ai, ai sẽ vỗ về khi nó , lúc đói ai sẽ ăn cùng, lúc cô đơn sẽ ôm ai. Mày sống Phum, nếu chia xa thì mày sống ? "Có nhưng ngủ mấy, mày tao quen, với cả tao sợ mày sẽ về nên tao đợi." - Mẹ kiếp, đau quá. ôm Phum chặt hơn. Mùi hương của Phum sẽ ghi nhớ, ghi nhớ bằng cả trái tim. từ từ buông Phum .

Đến lúc .

"Phum." - ngẩng đầu lên Phum. c.ắ.n răng ngăn tất cả những sự yếu lòng để một hai câu. Phum bóp mũi khi thấy cứ nó chằm chằm. Đôi mắt đen láy đó ánh lên sự mệt mỏi nhưng vẫn dành cho sự yêu thương như khi.

“Ừm.”

"Mình...chia tay nhé, bạn cũng mà, vẫn yêu ...tao..." - Không nước mắt dâng lên từ khi nào, hô hấp khó khăn từ khi nào. Phum kéo ôm, nó dùng sức siết chặt vòng tay đến mức thể thở nổi. Nó gục đầu lên vai .

"Mày mày đang ?" - chôn mặt trong n.g.ự.c Phum mà gật đầu. Tao , tao là tao đang tổn thương mày, tao là đúng Phum?

“Đau ?”

“Ừm, cảm giác như... như sắp c.h.ế.t .”

"Vậy còn bỏ Phum, Phum cũng đau lắm đấy. Muốn thấy Phum c.h.ế.t mặt Peem ..." - Âm cuối của Phum yếu hẳn , giọng nó run rẩy đến đáng thương và qua lớp áo, cảm nhận vai ươn ướt. Còn thể là gì ngoài nước mắt của Phum. Phum càng tim càng thắt . Có con đường nào khác cho chúng nữa , xin hãy cho chúng một con đường nào mà chịu khổ sở như thế . Bắt chúng chia tay dù còn yêu sâu đậm quá tàn nhẫn , ai thương lấy chúng chút nào ?

Có ai mà những lời chứ.

... nhưng mà tiếp tục ở bên sẽ còn đau khổ, còn bố mày thì , gia đình mày thì ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/we-are-cau-chuyen-tinh-yeu-cua-chung-ta/chuong-62-mot-lan-ta-da-yeu.html.]

"Mình khoan hãy chuyện ? Mình du lịch , tao sắp đồ nhưng đủ , mày xem giúp tao xem còn thiếu đồ gì ." - Phum kéo nhà nhưng chống cự: "Peem, Hua Hin chuyến muộn nhé, mấy tiếng thôi mà, cần mang nhiều đồ ." - thấy rõ là Phum đang : "Mày , thế đói , ăn gì đó ... cũng , ăn cơm rang ?" - c.ắ.n môi và gật đầu, ít nhất thì xuống ăn bữa cơm cuối cùng cũng điều gì sai trái quá đúng ?

"Vậy mày xếp đồ đợi, tao xong sẽ gọi." - Phum lưng bếp, trông theo bóng lưng của Phum, nó cũng đang run lên khác gì trái tim lúc đang tan từng mảnh. phòng ngủ, xuống giường gục mặt lòng bàn tay, bao lâu thấy tiếng Phum gọi.

"Ngon ?" - Phum hỏi. cảm nhận hương vị gì vì nuốt trôi nhưng vẫn giữa hai hàng nước mắt và gật đầu với Phum. cố gắng đè nèn hòn đá trong lòng đến mức đau nhói.

"Ngon chứ, mà mày cần tao đến mức ." - cố ăn hai ba thìa buông, Phum cũng thế, nó cũng ăn đó hai ba thìa cứ gẩy gẩy đĩa cơm . đem đĩa đem cốc rửa, rửa xong vẫn thấy Phum đang . mỉm tới đặt trán chạm trán nó để kiểm tra nhiệt độ, nó vẫn nóng như .

“Lại lên cơn sốt đây , uống t.h.u.ố.c nghỉ ngơi , t.h.u.ố.c uống ăn để ?”

"Trong phòng." - Nó cầm tay nắn nắn dựa đầu bụng . nghịch tóc Phum mà nước mắt ngừng rơi.

Giống như tù nhân đang đợi hành hình, chờ đợi khắc khi thở hóa hư vô.

“Có đau bụng ?”

“Đau nhưng nhiều.”

mặt mày xanh xao lắm Phum, thế, bệnh viện , mày thế tao thích tí nào.”

“Tao , nghỉ một lát là hết mà.”

"Vậy thì mau nghỉ ." - Chúng nắm tay cùng phòng ngủ, tổi để Phum xuống đắp chăn lên cho nó. ngoài rót nước và tìm t.h.u.ố.c dày cho Phum. Lần Phum bướng nữa, nó chịu uống t.h.u.ố.c một cách dễ dàng và cứ dõi theo từng hành động của . Cho đến khi thấy xong thứ nó liền kéo xuống cùng.

“Uống t.h.u.ố.c thì ngủ , ốm gì mà ương bướng thế .”

“Peem.”

“Ơi.”

"Nếu tao ngủ khi tỉnh còn thấy mày ?" - Giọng cô đơn của Phum khiến chỉ cúi đầu, ánh mắt nó vô cùng đáng thương. trả lời mà chỉ dịch tới ôm Phum chặt hơn. nghiêng đầu lên n.g.ự.c Phum, tiếng tim đập nhẹ nhàng. Phum luồn tay để . Ước gì thời gian ngừng trôi, ở bên Phum như thế quá.

đ.á.n.h mắt ngoài, mưa to, thời tiết dịu nhiều, dễ chịu cộng với tiếng nhạc Phum bật đài để vỗ về giấc ngủ nhưng hai cánh mắt chẳng thể nhắm nổi. cứ nghĩ mãi xem nên gì tiếp, nghĩ đến đau cả đầu đau cả tim mà vẫn .

Qua một lúc, chẳng rõ là vì cơ thể và tâm trí mệt mỏi nhiều ngày vì tiếng nhạc và cái ôm của Phum giúp . tỉnh dậy khi thấy tiếng gì đổ vỡ, giật sang Phum nhưng thấy nó .

Có lẽ do nỗi lo mất Phum khiến cơ thể run lên và căng thẳng tột độ khi tỉnh dậy mà thấy nó. trấn an bản rằng và cố gắng lấy ý thức. Có âm thanh phát từ phòng tắm, nhanh chóng chạy tới xem và một nữa trái tim như bóp nát khi thấy Phum ôm bụng, quỳ bên cạnh bồn cầu nôn thốc nôn tháo. nhanh tới bên cạnh nó và xoa lưng.

"Mày thế Phum, hít một thật sâu nào, cái gì nôn nôn hết ." - xoa lưng ôm động viên nó. Mặt Phum lúc xám ngoét, tay lạnh và cả cũng lạnh. Nó cứ tiếp tục móc họng mà nôn còn chẳng gì khác, nhưng càng cố nôn càng chẳng thứ gì vì nó ăn gì mấy . lấp khăn xấp nước lau mặt cho Phum, khuôn mặt nhợt nhạt đang nghiến răng thật chặt cố chống chọi với cơn đau: "Phum, khám , tao đưa mày khám nhé." - khi dìu nó khỏi nhà tắm.

“Không , Peem, tao lạnh quá.”

"Lạnh , để tao tắt điều hòa." - dìu nó lên giường , đoạn chạy tắt điều hòa mở ngăn kéo lấy t.h.u.ố.c dày của Phum . bón t.h.u.ố.c cho Phum và ôm Phum. Cả nó run run như đang cho thấy cũng đau mà cũng nhói. cũng đau lắm khi thấy nó như thế . Hơn một tiếng Phum khá hơn, nó thể lặng lẽ trong tư thế cũ.

cứ đang ngủ mà chẳng nên gì, nên ở nên nhanh ngay từ lúc . Dù cũng tổn thương nó , là nhân lúc nó còn yếu buông đao cuối cùng cho đúng với những gì quyết tâm khi sức chịu đựng của tới giới hạn ? vuốt ve khuôn mặt yêu, ghi nhớ tất cả, tất cả những cảm xúc, tất cả những gì giữa hai đứa. cúi đặt lên trán Phum một nụ hôn, ngắm khuôn mặt mà yêu đến từng thở một nữa quyết tâm dậy nhưng cổ tay giữ .

"Peem, định , mày định ?" - sẽ . cố gắng giật cổ tay , Phum đang ốm yếu thế chắc hẳn là đọ sức với . nghĩ sai , Phum vẫn giữ tay chặt, nó cố gắng dậy để ôm lấy . nó đang đau khổ cả về thể xác và tâm hồn nhưng cuối cùng Phum vẫn kiên quyết dậy ôm từ phía . Tiếng thở gấp bên tai cho cố gắng dùng sức thế nào. dằn xuống nỗi đau trong lòng từ từ lên tiếng.

"Buông tay tao , chia tay Phum." - Mẹ kiếp, cảm giác như đang lôi những mảnh kính vỡ khỏi miệng, đau lắm nhưng vẫn . cảm nhận Phum cứng đờ, sắc mặt nó lúc như nào, dám . Nó dựa cằm lên vai và cái ôm trở nên run run.

"Cái mày , là mớ thôi đúng ? Mày chỉ đùa tao thôi đúng Peem?" - đáp mà ôm Phum, tất cả những tiếng nức nở, nhưng tiếng nấc nghẹn mà cố gắng kìm nén giờ tuôn hết.

“Phum...tao vẫn yêu mày... yêu lắm... nhưng chắc chỉ với đến thế thôi, tao...xin .... kết thúc nhé.”

"Không, cho hết, Peem với Phum chứ, Peem ... gì cứ với Phum nhé, Phum sẽ tìm về cho Peem...Peem chơi...ở Phum sẽ đưa Peem , cho Phum Peem , Phum sẽ... sẽ cho Peem hết." - Nước mắt của Phum là cái ghét nhất đời , ghét vô cùng. thích nó tí nào, cực kỳ thích. c.ắ.n môi thật chặt đến mức chỉ cần thêm chút sức chắc chắn m.á.u sẽ rơi.

từ từ tách khỏi Phum, lau nước mắt của chính để Phum rõ hơn. ghi nhớ và lưu giữ tất cả. lau nước mắt Phum và dùng cả hai tay ôm má nó, nó cứ và lắc đầu, ánh mắt đó đang vai nài cầu xin đổi ý. kéo Phum xuống, ôm Phum lòng để n.g.ự.c lau nước mắt cho nó khi buông nhát d.a.o cuối cùng,

“Phum...mày cũng là tao yêu mày mỗi ngày, mỗi phút, mỗi giây, mày... ơn mày bước tiếp về phía , ơn hãy hạnh phúc nhé.”

kiễng chân, kéo cổ Phum xuống đặt lên bờ môi một nụ hôn. cảm nhận cái lạnh từ nước mắt Phum, đây lẽ là nụ hôn cuối cùng của hai chúng . Những hình ảnh, những câu chuyện của và Phum đồng thời hiện lên rõ nét trong tim. Dẫu là bao nhiêu ngày, bao nhiêu tháng bao nhiêu năm, vẫn sẽ yêu Phum như thế.

đẩy Phum , tạm biệt và lóc đủ . Phum nhất quyết chịu buông tay dù sức nó còn vững. dùng hết sức giật tay khỏi tay Phum khi nó đang ôm lấy bụng. Nó cố gắng giữ nhưng cơ thể trụ nổi nữa. vờ như thấy, thấy một đang cố gắng đuổi theo .

chạy nhanh khỏi phòng và đóng cửa thụp xuống như mất sức. những tiếng nức nở và cảm giác khó thở của bản . Không còn là đau nữa mà sắp c.h.ế.t .

"Phum...tao xin nhé." - cứ đó cho thỏa nỗi lòng. Tiếng nức nở từ một còn ở trong phòng vọng tới tai và giày xéo trái tim như thể thể c.h.ế.t ngay lúc . Hai chúng chỉ cách một cách cửa mà cảm giác xa quá.

"Peem...đừng ." - Đó là câu cuối cùng của Phum mà thấy. Thanh âm của con trai mà yêu vô cùng rót tai cùng tiếng nhạc vang lên trong phòng cảm giác như nó đến từ nơi nào đó xa thẳm.

Nếu ngày Phum gặp mới, tình yêu mới thì hy vọng Phum vẫn sẽ chừa một góc nhỏ trong trái tim để lưu giữ câu chuyện của hai đứa. Còn vẫn luôn đặt Phum trong trái tim và chỉ Phum, mãi mãi. Dù rằng từ nay về còn Phum ôm nữa, chạm, Phum bên cạnh nữa, nữa .

Tạm biệt Phum, tạm biệt trái tim, tạm biệt yêu dấu.

Loading...