Căn phòng  trang trí theo phong cách Tây Âu cổ điển,  cả một chiếc đèn chùm pha lê trông  xa hoa, phòng ngủ thì rộng bằng năm cái phòng khách nhà  cộng , và đồ ăn vặt thì  bày biện ở khắp  nơi.
 
"Triệu Triều  thật sự  gặp cô Hứa đó ? Anh  mà  về,  cứ thấy thấp thỏm  yên thế nào . Bà chủ Nguyên, cô thật sự  còn cách nào khác để xác nhận xem   là hoạt thi   ?"
 
 liếc  chiếc đầu đĩa cũ kỹ đặt ở góc phòng,  đột nhiên nhớ  một chuyện: "Hai   tổ chức đám cưới ?"
 
"Đương nhiên là , còn  cả đoạn phim ghi   bộ lễ cưới nữa cơ. Mà  đến cũng lạ, Triệu Triều từng  với  rằng quê     nhiều họ hàng  thích, nếu mà kết hôn thì  thể sẽ  đặt đến mười mấy hai mươi bàn cỗ. Thế nhưng  hiểu   ngày cưới thì  chẳng  mấy  đến dự."
 
Nói , Lâm Lộc tìm và đặt một chiếc đĩa  trong chiếc đầu đĩa cũ.
 
" là trẻ mồ côi,  và Triệu Triều  quen  trong một buổi liên hoan do viện phúc lợi tổ chức." Năm Lâm Lộc mười bốn tuổi, cô   quen Triệu Triều. Lúc đó Triệu Triều đang là đại diện học sinh ưu tú của trường Trung học  11 thành phố Bình Kinh. Trong lúc đang ôm hoa tươi đón khách quý, Lâm Lộc   cẩn thận dẫm  tà váy, và đúng lúc ngã nhào  lòng của Triệu Triều.
 
Chính vì thế,  ngày sinh nhật tròn mười lăm tuổi, Lâm Lộc  thành tâm ước nguyện rằng mười năm  cô   thể  gả cho Triệu Triều. "Và   thực sự  gả  cho   đúng  ngày sinh nhật hai mươi lăm tuổi của ."
 
Trên màn hình tivi bắt đầu chiếu những hình ảnh trong đám cưới của Lâm Lộc và Triệu Triều  tổ chức theo phong cách cổ điển đang  thịnh hành  thời điểm bấy giờ. Cô dâu đeo đôi găng tay trắng muốt, mặc một chiếc váy cưới trắng tinh xòe rộng lộng lẫy, mái tóc còn  rắc thêm bột vàng lấp lánh trông  cầu kỳ.
 
Còn chú rể thì ? Chú rể mặt đờ đẫn, ngây ngô, trông chẳng khác nào một con rối dây, chỉ  máy móc lặp  lặp  những động tác   lập trình sẵn từ .
 
"Anh  lúc nào cũng  ,  chuyện, và  những biểu cảm như thế  ? Cứ như  rớt mạng   hình ."
 
"Sau vụ tai nạn xe  đó thì mới  như  đấy. Mẹ chồng  là  thương ở cột sống,  còn  liệt mặt nhẹ nữa, chỉ cần nghỉ ngơi một thời gian là sẽ khỏi thôi."
 
 ngẩng mắt lên tìm ngày tháng  video. Nghỉ ngơi sẽ khỏi ư… đúng là lừa  ngu cũng   giới hạn chứ?
 
"Trước đám cưới hai   gặp tai nạn nào ?"
 
Nghe , Lâm Lộc lập tức hít  một  lạnh,  tỏ vẻ kinh ngạc tột độ  : "Cái  mà cô cũng  ! Thực  chuyện   liên quan đến  chồng . Bà  xưa nay vốn dĩ  khắc nghiệt, cứ luôn miệng   là đồ lỗ vốn tự dâng đến tận cửa, chỉ  Triệu Triều là thằng ngốc mới   lừa. Vì thế Triệu Triều tức giận quá liền đưa  bỏ nhà . Chỉ là  ngờ lúc đó   mang thai . Trên đường , chúng   may gặp  tai nạn xe, đứa bé trong bụng  giữ , còn  thì hôn mê suốt hơn ba tháng trời. Cũng chính vì  vụ tai nạn đó mà  chồng mới đồng ý cho   gả  nhà họ Triệu."
 
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xac-thai-u-muu-nguyen-anh-2/chuong-6.html.]
Lâm Lộc buồn bã kể  chuyện xưa, trong khi  thì lặng lẽ chuyển ánh mắt từ cô  sang màn hình tivi, nơi chú rể vẫn đang cử động một cách cứng nhắc.
 
"Thảo nào."
 
"Thảo nào cái gì ạ?"
 
"Thảo nào bà   đột ngột đồng ý cho hai  kết hôn, thảo nào ngày cưới  chẳng  mấy họ hàng đến dự, và thảo nào cô  mang trong  một cái thi thai."
 
"Bà chủ Nguyên, cô đừng dọa  nữa, rốt cuộc tình hình là thế nào ?"
 
"Gả cưới mà phạm  ngày Hồng Sa thì chồng c.h.ế.t vợ  mặc áo tang. Ngày cưới của cô là ngày 26 tháng 8, tức là tháng Tuất ngày Sửu, đây chính là ngày Hồng Sa đại kỵ. Ngày  là ngày đại sát đối với  sống, nhưng ngược   là ngày đại cát đại lợi đối với  chết." Không khí   đẩy lên đến đỉnh điểm,  nghĩ  đến lúc  thể xác nhận  phận thực sự của cái hoạt thi  . "Lý do   cố tình chọn ngày Hồng Sa để tổ chức hôn lễ chỉ  một, đó là vì Triệu Triều  ngày cưới  là một  chết."
 
Lâm Lộc  há miệng định hét lên thì   nhanh như chớp giơ tay lên bịt chặt miệng cô  . Và  đúng lúc , tiếng gõ cửa phòng đều đều vang lên, và giọng  u ám, trầm thấp đến rợn  của Triệu Mộ truyền  từ bên ngoài: "Tiểu Lộc, đến lúc uống thuốc ."
 
11
 
"Thuốc  tuyệt đối   uống, bởi vì bên trong  thành phần thúc sinh thủy, uống  là đêm nay cô sẽ chuyển  ngay lập tức!" Thấy ánh mắt hoảng loạn của Lâm Lộc    trốn chạy  ,  liền dùng một tay ấn mạnh vai cô  xuống.
 
"Bình tĩnh, đừng hoảng, cô cứ   mở cửa,    mắt  mà  theo hiệu lệnh."
 
"Cô  mà mở ,   dám ."
 
"Cô cứ mở ,    hậu thuẫn vững chắc cho cô."
 
"Thôi cô mở ,  sẽ trả thêm tiền cho cô."
 
 liếc  Lâm Lộc với ánh mắt vô cùng kiên định. "Được,   mở."
 
 hít một  thật sâu để trấn tĩnh bản ,  dứt khoát mở toang cánh cửa phòng. Triệu Mộ  lù lù trong bóng tối, tay bưng một chiếc khay thức ăn,  khay  một bát thuốc đen ngòm và một bát nước đường gừng bí đỏ táo đỏ trông  hấp dẫn. Anh  chậm rãi  đến  mặt Lâm Lộc  đưa bát thuốc cho cô . Lâm Lộc liếc   một cái cầu cứu và chần chừ  dám nhận.