Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuất Dương Thần - Chương 389: Hai Mạng Một Quẻ

Cập nhật lúc: 2025-06-24 16:15:19
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8ztMU97GTZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mao Hữu Tam khom người xuống cạnh Tôn Trác.

Hắn hơi nhíu mày, nhấc cằm Tôn Trác lên, hai ngón tay kẹp lấy móng lừa đen, rút mạnh ra!

"Ủa... sao vẫn còn mạng sống sót lại?"

Đôi bàn tay hắn lập tức đặt lên đầu mặt Tôn Trác, mười ngón ấn mạnh vào các huyệt như đang sờ vào tận xương cốt!

Tim tôi đập mạnh — chẳng lẽ "Ký Mệnh Thập Nhị Cung" không rút hết được mạng sống!?

Vài phút sau, ánh mắt Mao Hữu Tam lóe lên tia sáng kỳ lạ.

"Kỳ quái thật, hai mạng Dương Thần..." Hắn lẩm bẩm.

Đồng tử tôi co rúm lại, đột nhiên nhớ tới Từ Noãn.

Hàn Trá Tử từng nói, "Diệu Huyền Ngọc Mệnh" có thể sinh ra Dương Thần mệnh.

Lão Tần đầu cũng từng nhắc đến tác dụng của Từ Noãn!

Điều này có nghĩa, khi Tôn Trác đoạt mạng Từ Noãn, hắn đã tạo ra một Dương Thần mệnh mới chứ không phải tăng cường bản thân?

"Diệu Huyền Ngọc Mệnh, cộng thêm bổ dưỡng từ Thiên Ất Dương Quý." Tôi khàn giọng nói ra tất cả những gì mình biết.

"Thì ra là vậy." Mao Hữu Tam bỗng tỏ ra sáng tỏ, lẩm bẩm: "Lão Quân mẫu viết 'Diệu Huyền Ngọc Nữ', thiên giáng huyền hoàng, khí như đạn hoàn, nhập khẩu nhi vận..."

"Diệu Huyền Ngọc Mệnh cực kỳ hiếm gặp, dùng nó để sinh ra Dương Thần mệnh, lại còn được Thiên Ất Dương Quý bồi bổ, cơ duyên của Tôn Trác quả thật không tệ. Trong mờ ảo của mệnh số, hắn cướp đoạt thứ của ngươi phải trả lại, nhưng cũng chính vì mệnh số xoay vần, âm sai dương sai, lại ban cho hắn thêm một mạng nữa."

Tôi im lặng, không biết nói gì hơn.

Hôn ước với Từ Noãn vốn là thứ lão Tần đầu chuẩn bị cho tôi!

Tôn Trác đoạt mạng một lần, rồi lại đoạt thêm lần nữa!?

Đây có phải là mệnh trời định đoạt, thứ hắn đáng được nhận?

Hay là kiếp nạn mà số phận sắp đặt cho tôi!?

Hơi thở gấp gáp dần lắng xuống.

Cũng may, giờ phút này, kiếp nạn ấy cuối cùng đã tan biến.

"Hiển Thần, vụ làm ăn này ta rất hài lòng, duy chỉ không vừa ý ở chỗ — cô ta suýt nữa đ.â.m ta một dao."

"Ngươi nói xem, ta nên làm gì đây?" Mao Hữu Tam đột nhiên cười nhạt, hỏi.

Mặt tôi biến sắc.

Quả nhiên, Mao Hữu Tam sẽ không bỏ qua chuyện này.

Nhưng ai có thể làm ngơ khi có kẻ cầm d.a.o định đ.â.m sau lưng mình?

Việc hắn không lập tức trả đũa đã ngoài dự tính của tôi rồi.

Nếu hắn thật sự nổi giận, tôi hoàn toàn bất lực.

Tứ Quy Minh Kính khắc chế khí đất, tôi không cách nào đối phó Mao Hữu Tam!

"Bán Tôn Trác, ngươi đã hứa với ta một việc. Việc đó chính là xóa bỏ chuyện vừa rồi. Hoàn Oánh chỉ vì bảo vệ ta mới ra tay, bản tính cô ấy không phải người như thế."

Tôi gắng gượng đứng dậy.

Mao Hữu Tam trầm ngâm, gật đầu rồi lại lắc đầu.

Ánh mắt sâu thẳm nhìn tôi, hắn bỗng nói: "Đàn bà, quan trọng đến thế sao? Quan trọng đến mức ngươi có thể dùng ân tình với lão Mao để đổi lấy?"

"Ngươi có biết, Hàn Trá Tử bán thân cho ta, ta cho hắn kéo dài mạng sống cả một năm không? Hắn là nhân vật ngươi hiện tại không với tới nổi!"

Phiêu Vũ Miên Miên

"Ngươi có biết, từng có một Chân Nhân vì muốn ta làm một việc, đem cả thi thể, pháp khí của mình gửi lại nơi ta? Dù việc đó ta làm khá khó khăn, nhưng cuối cùng vẫn hoàn thành."

"Những gì ta có thể làm, vượt xa tưởng tượng của ngươi."

"Ngươi chỉ yêu cầu ta xóa bỏ chuyện vừa rồi, chẳng phải là đang coi thường ta sao?"

Giọng Mao Hữu Tam đột nhiên trở nên lạnh lùng, khuôn mặt lừa dù đang cười nhưng nụ cười âm tàn bất định!

Tôi sững sờ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuat-duong-than/chuong-389-hai-mang-mot-que.html.]

Không ngờ, lời nói của tôi lại chạm vào tự ái của Mao Hữu Tam!?

"Chuyện này, không thể dễ dàng xóa bỏ. Chuyện của nàng ta là của nàng ta, chuyện của ngươi là của ngươi. Giờ ta thấy, không thể đánh đồng."

"Đàn bà, cực kỳ phiền phức! Chúng không chỉ phá hủy thân thể trinh nguyên của ngươi, còn khiến ngươi trở nên nhu nhược, là điểm yếu chí mạng! Ta coi trọng ngươi, nên giúp ngươi một lần."

Quay người, Mao Hữu Tam nhìn thẳng vào Hoàn Oánh!

Hoàn Oánh mặt mày tái mét, ánh mắt tràn đầy bất an.

Tôi đứng phắt dậy, định lao tới.

Nhưng Mao Hữu Tam không hề có động tác đánh nhau, mà bất ngờ rút ra một nắm thẻ tre, xoạt! tung lên sàn nhà.

"Ta sẽ thay ngươi biến thông một chút. Ân tình của ngươi, đổi thành một quẻ bói của ta!"

Mặt tôi biến sắc.

Bói quẻ...

Mao Hữu Tam từng bói trước mặt tôi — hắn bói xem lão Tần đầu còn sống hay đã chết!

Lão Tần đầu cả đời bói ba ngàn quẻ, không một lần sai!

Mao Hữu Tam dám lấy mạng mình đánh cược không sai quẻ, trình độ của hắn cũng cực cao!

Tôi bảo hắn đừng động đến Hoàn Oánh, hắn nổi giận.

Nhưng giờ, hắn lại đổi thành bói quẻ!

Hắn muốn làm gì!?

Tôi không dám tiến lên nữa, sợ lại chọc giận Mao Hữu Tam.

Con người thường ngày vui vẻ dễ gần, đáng tin cậy ấy, giờ phút này lại khiến tôi cảm thấy một sự tàn nhẫn khó tả.

Trong lúc tôi suy nghĩ, Mao Hữu Tam chăm chú nhìn những thẻ tre trên sàn, miệng lẩm nhẩm điều gì đó không rõ.

Thời gian trôi qua năm phút.

Mao Hữu Tam đột ngột ngẩng đầu, ánh mắt âm u nhìn Hoàn Oánh:

"Khảm hạ Cấn thượng, ngươi có biết là quẻ gì không?"

Hoàn Oánh run nhẹ, cắn môi không đáp.

"Hôn ước đã vỡ, phải không?" Mao Hữu Tam quay sang nhìn tôi.

Đồng tử tôi co lại.

Quẻ bói này... quỷ dị đến thế sao?

Đúng vậy, Hoàn Oánh và Chu Nhan từng có hôn ước. Sau khi Hóa Oánh c.h.ế.t dưới tay Tôn Trác, gia tộc Hoàn đã thay đổi hôn ước.

Nhưng hiện tại chắc chắn không còn.

"Từng có, nhưng không phải với Hoàn Oánh. Giờ cũng không còn nữa, nhà Hoàn không dám, nhà Chu càng không dám." Tôi trầm giọng giải thích.

"Hừ, ta đương nhiên biết hôn ước đã hủy." Mao Hữu Tam lại nhìn Hoàn Oánh, đột nhiên hỏi: "Tại sao ngươi lại động lòng với La Hiển Thần? Vì tâm trí khác người, năng lực của hắn, hay vì điều gì khác?"

Khoảnh khắc này, Hoàn Oánh lại lộ vẻ mơ hồ.

Thật lòng mà nói, tôi cũng mơ hồ.

Mao Hữu Tam bói quẻ gì đây? Câu hỏi càng khiến người ta như lạc vào mê trận.

"Lần đầu gặp Hiển Thần... anh ấy rất kỳ lạ. Đối mặt với quỷ dữ như thế mà không hề sợ hãi. Vào Hàng Ty cũng không chút e dè... Sau đó tôi phát hiện chúng tôi có kẻ thù chung, tình cảm dần nảy sinh." Hoàn Oánh bặm môi, cuối cùng cũng mở miệng.

Mao Hữu Tam gật đầu, khóe miệng nhếch lên: "Quẻ thành tướng, khớp với một hào. Ngươi đúng là thành thật, không nói dối."

"Nhưng quẻ này với La Hiển Thần không phải điềm lành. 'Vật dụng thủ nữ' — ngươi chính là 'thủ nữ'. Nếu cứ theo hắn, sẽ khiến hắn trở nên mê muội, cô lập, rơi vào đường cùng!"

"Ngươi... còn muốn theo hắn nữa không?"

Trong chớp mắt, Hoàn Oánh như mất hết sức lực, lảo đảo dựa vào tường.

Tôi trợn mắt, giờ mới hiểu mục đích quẻ bói của Mao Hữu Tam!

Hắn muốn... đuổi Hoàn Oánh khỏi bên tôi!?

Loading...