Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuất Dương Thần - Chương 471: Đạo sĩ trong miếu, lửa thiêu phù bùa

Cập nhật lúc: 2025-06-28 02:00:42
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8ztMU97GTZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hạn hán, lũ lụt, đều là thiên tai.

Mười năm sống ở làng Lão Quải, tôi đã chứng kiến không ít thiên tai ập xuống ngôi làng. Dân làng luôn đoàn kết, hoặc tìm kiếm sự giúp đỡ từ bên ngoài.

Nhưng nếu gặp chuyện là cầu quỷ, đổi mạng người lấy lợi ích, vậy những kẻ đó còn xứng gọi là người?

Chẳng qua chỉ là lũ quỷ khoác xác người mà thôi!

Thu tầm mắt lại, tôi tiếp tục leo lên núi.

Những cái cây xung quanh, vì âm khí quá nặng, vỏ cây và lá đều có màu sắc tối sẫm.

Ngọn núi cao lớn, lưng chừng núi còn xa. Tôi leo rất lâu vẫn chưa tới nơi, thỉnh thoảng có chỗ trống nhìn xuống, tôi lại liếc về phía ngôi làng. Lúc đầu còn thấy rõ chi tiết, sau chỉ thấy mờ ảo, không thể nhận ra bất cứ chuyển động nào.

Cuối cùng, một khoảng đất rộng hơn hiện ra trước mắt, theo độ cao của núi, đây chính là lưng chừng núi...

Chân tay rã rời, hơi thở nặng nề.

Thở gấp vài hơi, tôi chống tay vào một thân cây đứng nghỉ.

Trước mắt, cách khoảng vài chục mét là vách núi dựng đứng, từ đó có thể tiếp tục leo lên.

Dựa vào vách núi, là một ngôi miếu.

Ánh trăng lạnh lẽo, nhưng tường miếu lại nhuộm màu đỏ thẫm. Màu đỏ vốn tượng trưng cho dương khí, nhưng ở đây lại càng thêm âm lãnh.

Xây miếu thờ quỷ?

Tôi cảm thấy lạnh sống lưng.

Quỷ hưởng hương khói, vốn đã khó đối phó.

Lại còn xây riêng một ngôi miếu để thờ phụng, không chỉ khiến chúng thêm hung ác, mà còn có nơi an vị.

Con quỷ đó, còn nhớ mình là quỷ không?

Nheo mắt, tôi không vội tiếp cận ngôi miếu, mà đang suy nghĩ cách dụ Xích Quỷ ra, vừa đảm bảo an toàn, vừa khiến hắn xuống làng...

Đứng im vài phút, không có bất cứ chuyện lạ nào xảy ra.

Chỉ có hai khả năng.

Một, Xích Quỷ không có trong miếu. Hai, hắn chưa tỉnh.

Quỷ cũng cần nghỉ ngơi, như Ngụy Hữu Minh, phần lớn thời gian hắn đều ngủ.

Hơi thở gấp gáp, tôi nảy ra một kế.

Đốt miếu, rồi ẩn náu, Xích Quỷ tất sẽ nổi giận xuống núi!

Cách này tuy thô thiển, nhưng chắc chắn hiệu quả!

Bước chậm về phía ngôi miếu, cố gắng không gây tiếng động.

Khi tới gần cửa miếu, cảnh tượng trước mắt khiến tim tôi đập mạnh.

Trên tấm đệm trong miếu... có một người đang ngồi xếp bằng.

Người này mặc đạo bào màu xanh thẫm, cúi đầu như đang ngủ.

Trước mặt hắn là một bức tượng lớn.

Bức tượng cao khoảng ba mét, đội mũ đỏ, hai bên mũ nhô lên như sừng hươu.

Gương mặt hung dữ, miệng há rộng, lộ ra hàm răng sắc nhọn, đôi mắt trợn trừng.

Trán hẹp, mũi to nhưng sống mũi lại thấp tẹt.

Thân hình Xích Quỷ to lớn, nhưng khuôn mặt lại như bị co rút lại.

Nín thở, tôi không vội đốt miếu, mà từ từ bước vào bên trong.

Khi tới gần, tôi mới nhận ra, vị đạo sĩ kia không phải đang ngủ...

Hắn đã chết.

Da cổ và đầu bị lửa thiêu đốt, nhăn nheo, trông rợn người.

Mặt bị bỏng nặng hơn, gần như không nhận ra, mũi và tai bị cháy rụi, chỉ còn lại những lỗ hổng. Môi cháy một nửa, lộ ra hàm răng trắng nhợt.

Mí mắt dính chặt vào nhau, hé mở chút ít, lộ ra con ngươi khô quắt.

Phất trần ở eo chỉ còn lại cán gỗ.

Mấy thanh kiếm gỗ đào cũng nát tan.

Trên mặt đất, một tấm phù lớn từ bức tượng trải xuống!

Chỉ là, cả phần trên tượng lẫn dưới đất đều chỉ còn lại vết tích, đã mất tác dụng.

Ngoài Lão Tần Đầu, lại còn có một đạo sĩ từng tới đây?

Xem tình hình, hắn đã đánh tới tận miếu Xích Quỷ, nhưng không may, không phải là đối thủ của hắn, và c.h.ế.t thảm ở đây...

Hắn đến trước hay sau Lão Tần Đầu?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuat-duong-than/chuong-471-dao-si-trong-mieu-lua-thieu-phu-bua.html.]

Trong lúc suy nghĩ, tôi liếc nhìn khắp miếu.

Không có dấu hiệu của quỷ.

Nhưng phía sau bức tượng... có một vùng tối âm u, dường như còn có gì đó.

Tôi đoán, có lẽ Xích Quỷ không có trong miếu.

Không vội đốt, nếu Xích Quỷ đang ở làng, vậy việc này sẽ phản tác dụng.

Nín thở, tôi từng bước tiến về phía sau bức tượng.

Mắt dần quen với bóng tối, tôi nhìn thấy cảnh tượng phía sau.

Tim đập thình thịch, da gà nổi khắp người.

Dựa vào tường là vô số người...

Toàn là phụ nữ...

Nhưng chỉ còn lại xác khô, da bọc xương, tóc rụng gần hết.

Trên người họ không còn chút nước nào, như bị thiêu khô.

Một cỗ quan tài lớn nằm im lìm phía sau bức tượng.

Trên quan tài, phủ một tấm phù bùa lớn!

Nhưng xung quanh tấm phù, những tia lửa nhỏ đang âm ỉ cháy.

Những tia lửa quá yếu ớt, không xua tan bóng tối, mà đang từ từ ăn mòn tấm phù...

Trên bề mặt tấm phù, cũng có tia lửa, như đang lan rộng.

Phiêu Vũ Miên Miên

Một cảm giác nóng rát xâm chiếm, cùng nỗi sợ hãi.

Xích Quỷ... bị phong ấn?

Tôi tưởng vị đạo sĩ bên ngoài bị Xích Quỷ g.i.ế.c khi đang trấn áp, nhưng không ngờ, chính hắn đã phong ấn Xích Quỷ?

Vậy tấm phù này là lớp sau, còn những tấm phù trên tượng và mặt đất bị phá hủy là lớp trước?

Hắn phong ấn Xích Quỷ, nhưng cũng bị trọng thương, có lẽ trong lúc đối đầu đã bị lửa thiêu đốt?

Nếu vậy, nguy hiểm trong làng chỉ còn lại Bát Bại Quả Phụ?

Nghĩ tới đây, cổ họng tôi khô đắng.

Nhìn chằm chằm tấm phù, đồng tử tôi co lại, cảm giác quen thuộc mơ hồ.

Nó phần nào giống tấm phù tôi thấy trên cây trong rừng quỷ lúc vào đây.

Mở to mắt, tôi chợt nghĩ tới một điều.

Tại sao đạo sĩ họ Liễu lại tới đây?

Chuyện làng Xích Quỷ vốn ít người biết.

Họ cố tình vào đây, để diệt một làng quỷ?

Vị đạo sĩ bên ngoài, có phải là nguyên nhân? Có đồng môn c.h.ế.t ở đây không về, nên hôm nay họ tới, nghĩ rằng Xích Quỷ hại đồng môn?

Đột nhiên, một tiếng "rắc" nhẹ, giữa tấm phù trên quan tài bỗng bốc lên một ngọn lửa nhỏ.

Ngọn lửa xuất hiện, bóng tối bị xua tan phần nào.

Không có cảm giác nóng, ngược lại, khí lạnh càng thêm rõ rệt...

Run lên vì lạnh, ý nghĩ xấu hiện lên.

Xích Quỷ luôn muốn thoát khỏi tấm phù, những tia lửa là bằng chứng.

Tấm phù đã yếu đi nhiều, nên lửa bắt đầu xuất hiện!

Tôi bước nhanh hai bước, thổi mạnh vào ngọn lửa.

Nhưng hơi thở của tôi không khiến ngọn lửa lay động.

Nó cháy chậm, tấm phù vẫn đang trấn áp Xích Quỷ...

Nhưng dù cháy chậm, rồi cũng sẽ thiêu rụi tấm phù!

Nheo mắt, tôi nhanh chóng bóp nát ngón tay, dùng m.á.u vẽ ngay một đạo Khảo Quỷ Phù lên phần đang cháy!

Đầu ngọn lửa chạm vào tay, cảm giác lạnh buốt như bị băng dính vào.

Nhưng khi Khảo Quỷ Phù thành hình, ngọn lửa biến mất!

Trong lòng vui mừng.

Nhưng ngay lập tức, giữa tấm phù lại bốc lên một ngọn lửa khác!

Niềm vui biến thành kinh hãi, tôi không do dự, nhảy lên nắp quan tài!

Loading...