Xuất Giá Giải Nguy - Chương 144
Cập nhật lúc: 2025-06-11 14:33:44
Lượt xem: 34
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tây Giao Lãnh để ở Lạc Dương tên là Ô Yến cung, đây là biệt uyển hoàng gia từ ngày , bây giờ cũng sớm suy tàn. Trong cung cỏ dại mọc um tùm, tơ nhện giăng kín.
Đáng thương cho Hán đế Lưu Thông, bảy tuổi xách lên ngôi Hoàng đế con rối, đến nay lấy một ngày an tâm. Trước chịu sự ép buộc lạm quyền của Hạnh Tốn, suốt ngày nơm nớp lo sợ. Bây giờ ép nhường ngôi, chuyển tới lãnh cung sinh sống, Hạnh Tốn giữ lấy cái mạng chẳng qua chỉ để tôn vinh danh nghĩa cho đời tới, sớm muộn cũng sẽ sai sát thủ g.i.ế.c , những cận thị bên cạnh cũng suốt ngày hoảng sợ, mây đen phủ kín, mới tới nơi bao lâu bệnh, thể mời thầy thuốc kê đơn? Cuối cùng tự sinh tự diệt.
Đảo mắt tới tháng giêng năm , giữa trời đông giá rét, Lưu Thông giam cầm ở đây tầm mấy tháng, bệnh tật hành hạ đến yếu gầy, tin tức ngoài thì .
Ngày hôm đó, cận thị Tống Khánh đang rơi lệ, bên ngoài điện bỗng vang lên tiếng hô to quát tháo ầm ĩ, xen lẫn là tiếng đao kiếm giao , còn tưởng Hạnh Tốn phái tới g.i.ế.c , sợ hãi run lẩy bẩy, cận thị Tống Khánh cõng chạy về phía hoa viên phía , trốn vài bước thấy tiếng truy đuổi phía , hai ngã xuống đất, họ nhắm mắt chờ mũi đao g.i.ế.c chết, ngờ thấy tiếng hô: “Bệ hạ đừng sợ! Chúng phái tới cứu bệ hạ ngoài!”
Lưu Thông mở mắt , nhận tới là Tả Đô Hầu Vương Bá và Trưởng thừa Đổng Thành.
Năm ngoái khi Hạnh Tốn soán vị, c.h.é.m g.i.ế.c quy mô lớn. Vương Bá tức giận mà chẳng dám gì, chỉ thể theo nhiều cúi đầu xưng thần. Sau đó hoàng đế phế đang giam cầm ở Ô Yến cung, bên cạnh chỉ còn ba cận thị, ăn bữa sáng lo bữa tối, trong lòng càng thêm hậm hực.
Hắn và Trưởng thừa Đổng Thành vốn quan hệ ,. Mấy ngày hai bí mật hẹn gặp , Đồng Thành kể tin mới , ít ngày nữa Hạnh Tốn sát hại phế đế thì nước mắt đan xen, khẩn cầu Vương Bá cứu phế đế , bảo vệ ánh sáng cuối cùng của triều Hán. Vương Bá hạ quyết tâm, âm thầm phân tán nhà , hôm nay dẫn mấy chục vệ sĩ trung thành xông lãnh cung, g.i.ế.c hết thủ vệ trông coi tới đây cứu giá.
Hai Vương Bá, Đổng Thành quỳ xuống đất bái lạy: “Lão tặc Hạnh Tốn nghịch thiên đảo hành, thần đều giận! Được lão tặc sát hại bệ hạ, nhân lúc cơ hội thần mới tới đây cứu bệ hạ khỏi lao tù, tiên cứ tới nhờ vả Tôn thất , đăng hịch văn kêu gọi chư hầu khắp thiên hạ cần vương, bảo vệ giang sơn triều Hán !”
Lưu Thông chẳng qua chỉ là một thiếu niên mười tuổi, bây giờ tay chân như nhũn hết, còn tự huống hồ là chủ ý của , Vương Bá cõng khỏi lãnh cung, mười mấy t.h.i t.h.ể của cung vệ trông coi ngổn ngang mặt đất, mùi m.á.u tanh gay mũi, Vương Bá Đổng Thành là trung thần triều Hán, họ sẽ bảo vệ nên trong lòng mới bình tĩnh ít nhiều.
Chưa ngoài , truy binh từ Lạc Dương chạy tới. Không ngờ tin tức cứu rò rỉ, vệ sĩ thừa Bắc Cung Hứa Kiện dẫn hai trăm truy binh đuổi tới đây.
Vương Bá Đổng Thành che chở cho Lưu Thông chạy trốn về phía tây, hơn mấy chục dặm thì truy binh phía tới. Dù Vương Bá và vệ sĩ theo liều chống , tuy ít khó chống đám đông, cuối cùng cũng ngã lăn đất. Tình hình khó còn đường trốn thoát, Hứa Kiện vung đao, đằng đằng sát khí tiến tới đó, Vương Bá hề hoảng sợ, ông đẩy Lưu Thông đang lóc thảm thiết phía bảo vệ, quát tháo Hứa Kiện là chó săn, còn thành tiếng: “Giang sơn bốn trăm năm của triều Hán chúng mất ở trong tay lão tặc! Hôm nay, cho dù mất mạng ở đây, cũng bao giờ thần phục!”
Lúc Vương Bá hét lên, Đổng Thành lo lắng xung quanh như chờ đợi nào.
Hứa Kiện nghĩ nhiều như , giơ đao lên cao, nắm lấy cố áo của Vương Bá vung đao xuống, đúng lúc đó phía lưng một mũi tên xé gió lao tới, đ.â.m thẳng giữa lưng Hứa Kiện, ngã gục c.h.ế.t ngay tại chỗ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuat-gia-giai-nguy/chuong-144.html.]
Vốn Vương Bá còn tưởng hôm nay sẽ mất mạng ở đây, ngờ chuyển , thấy một đội binh mã giương cờ hiệu xuất hiện, phía chỉ mới hai bốn, hai lăm tuổi, đỉnh đầu đội mũ sắt màu đỏ, bộ áo giáp bát bảo lưng, phía là một con ngựa , mặt như quan ngọc, thần thái hùng, phi ngựa về hướng , bỗng ngây dại.
Sau khi Hứa Kiện b.ắ.n chết, nhóm vệ sĩ Nam cung hộ tống chống một lúc vội vàng đào tẩu.
TBC
Người xuống ngựa nhanh chân tới chỗ Vương Bá, Đổng Thành.
Vương Bá mới từ cõi c.h.ế.t trở về, còn dám tin. Hơn nữa nhận nên nghi ngờ thôi. Đến khi tướng quân trẻ tuổi tới gần, cúi hành lễ với Lưu Thông đang ngã đất, : “Thần, Lang Gia Lưu Diễm cứu giá trễ. Khiến bệ hạ lo lắng, tội đáng muôn chết!”
Vương Bá thể nào ngờ , Lang Gia vương Lưu Diễm thể cứu giữa lúc nguy nan chẳng khác nào thiên thần ở trời giáng thế.
Hắn vội vàng tiến lên bái kiến.
Lưu Diễm : “Tả Đô Hầu là hạ thần xuất sắc của triều Hán, mặc dù sống ở Lang Gia nhưng cũng từng tiếng. Ngài đừng như . Ta chỉ là một tên cẩu thả ăn xổi ở thì, Hạnh Tốn nghịch thiên đảo hành, dân oán thán. Ta chuyện bệ hạ giam ở lãnh cung cũng tức tối thôi, là con cháu nhà Hán, thể như thấy. Nhân cơ hội tới đây cứu giá, quả là ông trời mắt, thể gặp gỡ ở đây!”
Vương Bá mừng rỡ, Đổng Thành bên cũng lên bái kiến Lưu Diễm. Mấy vội vàng bàn bạc.
Lưu Diễm trầm ngâm : “Lão tặc để quân phòng ngự ở Lạc Dương. Biết bệ hạ đào tẩu nhất định họ sẽ đuổi theo ngay. Nơi thích hợp ở lâu, bằng nhanh theo , tới dừng chân tạm thời ở Lang Gia bàn bạc kĩ hơn”.
Vương Bá, Đổng Thành đồng ý ngay, họ dìu Lưu Thông, cả đoàn nhanh chóng về hướng Đông. Cả đoạn đường cải trang né tránh truy binh, dãi gió dầm sương vòng vèo đổi chỗ, chịu vô vàn khổ sở.
Lưu Thông bệnh lâu ngày, còn chịu kinh hãi đó, khi bệnh tình càng trầm trọng.
Ngày hôm đó cuối cùng cũng tới Dương Đô, cách Lang Gia chỉ còn mấy ngày đường. Trời sáng, Lưu Diễm, Vương Bá, Đổng Thành ngoài phòng chờ Lưu Thông thức dậy để khởi hành, đợi mãi thấy , khi họ tiến mới phát hiện, ấu đế ngừng thở c.h.ế.t từ lúc nào ai .
Mọi kinh hãi, hai mặt gào .
Dương Đô Lương Tể và các đời tổ phụ đều là trung thần triều Hán, khi tin đó cũng vội vàng tới chịu tang.