Cửu Nhi
 
Mèo con Kute
Con   thế  ,   đó  thế …
 
Trong sân, Khương Uyển Mạn đang loay hoay với cây kèn bầu của nàng, Khương Vạn Ngân  khoa tay múa chân  kể cho nàng  về các nghi thức bái sư ở tiêu cục. Khương Uyển Mạn lúc thìồ lên kinh ngạc, lúc thìà lên hiếu kỳ, chỉ hai  bọn họ trong sân thôi cũng  náo nhiệt vô cùng.
 
Khương Vạn Ngân kể xong, thở hổn hển, một  uống cạn gáo nước sôi mà Tiền thị  để nguội cho . Hắn lau miệng,  Khương Uyển Mạn,Lâu   thổi, quên cách thổi  ?
 
Vậy   thể quên  ư!
 
Khương Uyển Mạn liếc xéo nhị thúc của nàng một cái, tỏ vẻ  hài lòng khi nhị thúc  nghi ngờ nàng. Khương Vạn Ngân cũng  tức giận, hì hì  một tiếng, cằm chỉ  cây kèn bầu trong tay Khương Uyển Mạn,Vậy con thổi   xem!
 
Thổi thì thổi!
 
Để xem   khiến ngươi kinh ngạc một phen thì thôi!
 
Bát bát bát…
 
Tiểu lão thái đang cho gà ăn, bỗng nhiên một tiếng kèn vang lên,  nàng giật , tay run lên, muỗng gỗ lớn nghiêng một cái, thức ăn gà rơi vãi  một nửa. Tiểu lão thái   đầu ,Cái lão nhị , da  ngứa !
 
Chắc chắn là lão nhị  xúi giục Mãn Mãn thổi kèn bầu, nếu  thì mấy hôm nay về, Mãn Mãn chỉ chăm chăm   núi,  sớm quên chuyện kèn bầu  !
 
Sau hai tiếngbát bát quái gở đáng sợ, lời lẽ trêu chọc của Khương Vạn Ngân dành cho cháu gái nhỏ còn  kịp thốt , thì tiếng kèn bầu  trở nên du dương.
 
Kèn bầu réo rắt bi ai, như oán như than, thứ âm thanh bi thương chạm thẳng  lòng   khiến   nhất thời cảm thấy lòng trống rỗng. Nụ  của Khương Vạn Ngân cứng đờ  mặt,  hết một khúc, vành mắt   đỏ hoe.
 
Tiểu lão thái  đến quên cả cho gà ăn, ngay cả việc lũ gà xông  tấn công muỗng gỗ của nàng cũng  thèm quản, nếu là ngày thường thì chắc chắn sẽ dùng muỗng gỗ mà gõ  đầu gà.
 
Tiền thị và Vương thị đang ở sân phơi kiểm tra mẻ đậu cuối cùng, cả hai  mà lòng se sắt. Tiền thị thở dài một tiếng,  mặt là nỗi buồn nghiêm trọng và chân thực,Đại tẩu,   khi  c.h.ế.t, cứ bảo Mãn Mãn thổi khúc  tiễn   nhé!
 
Vương thị:
 
Vậy thì nàng yên tâm, với  cách về  thể giữa hai chúng ,  chắc chắn sẽ  sống lâu hơn nàng.
 
Sơ Tễ và Thẩm Cát Như, hai cô nương đang ở tuổi đa sầu đa cảm, càng  càng nước mắt giàn giụa.
 
Một khúc kết thúc, Khương Uyển Mạn vô cùng hài lòng với hiệu quả . Nàng thổi chính là khúc Cửu Nhi, khúc nhạc , ngay cả chuột  ngang qua  thấy cũng   hai tiếng!
 
Vừa nghĩ , Đại Cục và Vi Trọng  tha về hai con chuột béo. Hôm nay hai con chuột   vẻ thê t.h.ả.m hơn, vẫn  c.h.ế.t hẳn,  cắp cổ phát  tiếng kêu chi chít t.h.ả.m thiết,  đó  Vi Trọng mất kiên nhẫn quăng xuống đất,  bò dậy liền  Vi Trọng một cước đạp ngã!
 
Khương Uyển Mạn:
 
Thật đúng là cảnh tượng ứng nghiệm!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-den-duoi-chan-nui-ta-dua-vao-suc-manh-vo-song-ma-lam-giau/chuong-98.html.]
 
Thảm thương thế , đúng là   hai tiếng!
 
Đây là khúc gì ,  mà lòng khó chịu quá,   đây   từng  thấy ở đám tang nào nhỉ?
 
Chậc!
 
Khương Uyển Mạn bất lực liếc  nhị thúc của nàng một cái, nhà ai  thổi khúc Cửu Nhi ở đám tang cơ chứ!Đây   khúc nhạc đám tang !!!
 
Đây là khúc  học ở nơi khác,  về khúc nhạc , nó còn  một đoạn chuyện xưa hào hùng nhưng bi tráng đấy!
 
Chỉ là câu chuyện  một chút liên quan đến chuyện trần tục, kể cho các bậc trưởng bối  thì  vẻ   lắm!
 
Kể , kể !
 
Vừa   đến chuyện xưa là Khương Vạn Ngân  hứng thú ngay, cứ thế quấn lấy Khương Uyển Mạn hỏi mãi là chuyện gì. Khương Uyển Mạn  quấn đến mức  chịu nổi, đành lựa lời mà kể chuyện Cửu Nhi cho Khương Vạn Ngân .
 
Bối cảnh câu chuyện cũng  khó  thế,  mắt, Lương Quốc Công vì   đóng quân ở phủ thành, chính là để chống  quân Thát Đát phương Bắc. Hơn nữa,  cuối triều đại , quân Thát Đát  nhân cơ hội xâm chiếm năm châu huyện, cứ đặt địa điểm xảy  câu chuyện ở năm châu huyện đó là !
 
Sao  cứ thấy  gì đó  đúng lắm!
 
Nửa đêm, Khương Vạn Ngân  khinghỉ ngơi xong đang  ngửa  thở phì phò, bỗng bật dậy, mắt sáng rực  với Tiền thị,Không đúng, nàng  xem cái tên Dư Chiêm Ngao, một đại trượng phu  hình vạm vỡ, huyết khí cương cường, thiên thời địa lợi nhân hòa đầy đủ,   thể chỉ vác Cửu Nhi  thôi ư? Như  là  đúng, với cái tính thổ phỉ như , chẳng lẽ  ném    ruộng cao lương mà ‘giải quyết’ ?
 
 ! Tiền thị  định mắng Khương Vạn Ngân phát điên cái gì, lúc   xong mắt liền sáng rỡ,Ta cứ  là  Mãn Mãn kể cứ như thiếu thiếu cái gì, nay     thấy đúng !
 
Chắc chắn là do Mãn Mãn còn nhỏ,    kể hết cho con bé , hì hì! Khương Vạn Ngân nghĩ  điều gì đó,Nếu chuyện  mà  diễn  sân khấu đại hí của chúng , chắc chắn sẽ  !
 
Tiền thị lập tức hiểu  Khương Vạn Ngân đang  gì. Các đoàn đại hí ở địa phương, những gánh hát chính quy thì biểu diễn  náo nhiệt, nhưng  những gánh hát  chính quy,  là đàn ông, khi họ giả  phụ nữ,  khác với các vở nam hí miền Nam. Khi diễn lên cao trào, họ dám diễn tất cả  thứ!
 
Ngoại trừ việc  cởi quần áo, còn  việc vợ chồng  gì cũng  thể diễn  cho nàng xem!
 
Những đoàn hát như  thường  lớn, thường chỉ tìm đến các làng giàu  để diễn, và  dân trong làng cũng  thích xem! Họ hò reo cổ vũ, tuy cuộc sống nông dân  mấy khá giả, nhưng  những lúc như , một hai đồng lớn họ vẫn sẵn lòng bỏ .
 
Đoàn hát cũng kiếm  ít tiền.
 
Mấy năm  khi Tiền thị  mới thành  với Khương Vạn Ngân, nàng    kéo  xem loại hí kịch , về nhà hai   ầm ĩ cả nửa đêm.
 
Phải  lúc đó lão thái  vẫn còn trẻ, bây giờ thì cả ngày chỉ lén uống rượu t.h.u.ố.c của cha chồng, cũng  cònlinh nghiệm lắm. Nghĩ đến đây, Tiền thị  tiếc nuối tặc lưỡi, liếc  Khương Vạn Ngân với vẻ  mấy thiện ý,Ta thấy  vẫn còn tinh thần lắm đấy chứ?
 
Khương Vạn Ngân giật , chớp chớp mắt, trơn tru chui  trong chăn,Buồn ngủ , nương tử.
 
Cha     pha nước  rượu t.h.u.ố.c  ,  uống   còn công hiệu như năm ngoái nữa !