Nhìn cảnh một nhà bốn  đạp xe đến huyện thành, thôn dân ít nhiều  chút hâm mộ.
Thôn Thập Lý   bao nhiêu xe đạp, Nhan Tư Tư và Cố Uyên chiếm hai cái.
Trên đường đưa quần áo cho khách hàng, hai vợ chồng  ngang qua gần nhà xưởng cơ khí, gặp hai  con trai nhà họ Tô.
Nhan Tư Tư sống  tới nay, chỉ gặp qua Tô Cảnh Ngọc, vẫn là  đầu tiên  thấy  cả Tô Cảnh Vân.
Nhan Tư Tư coi như  phát hiện, đang định đạp xe trực tiếp  ngang qua.
Không nghĩ tới Tô Cảnh Ngọc  chạy tới chặn xe: "Nhan Tư Tư, cô tới nơi   gì? Có  cô  tin Tinh Vãn hôm nay kết hôn,  tới đây gây sự ?"
Vân Mộng Hạ Vũ
Nhan Tư Tư trực tiếp trợn trắng mắt: "Vị đồng chí , lời vu khống đừng há mồm mà . Con đường    nhà mấy  xây, xin vui lòng tránh, nếu  đừng trách   khách sáo?"
Tô Cảnh Vân  tới: "Em ba, chuyện gì đấy?"
Tô Cảnh Ngọc tức giận liếc mắt  Nhan Tư Tư: "Còn  thể xảy  chuyện gì nữa? Một  nông thôn đột nhiên xuất hiện ở đây,   là  gây sự trong đám cưới của Tinh Vãn, còn  thể  gì?"
Tô Cảnh Vân cau mày, ánh mắt  Nhan Tư Tư giống như đang tiếc hận  phạm sai lầm.
"Tư Tư, cô và cả nhà  đoạt tuyệt, còn ký văn thư nữa, rốt cuộc cô  thể yên tĩnh  ? Tinh Vãn   gì cô, chuyện đổi  phận của các  cũng   em  , cô  thể đừng nhằm  Tinh Vãn  ?"
Cố Uyên đạp xe đạp từ phía   tới, lạnh lùng  về phía hai  em Tô gia.
"Không cần  để ý bọn họ  vợ."
"Anh là ai?" Tô Cảnh Ngọc trừng mắt  Cố Uyên một cái, chống  ánh mắt lạnh lùng của ,  hiểu   chút sợ hãi, lặng lẽ lui về phía  một bước.
Ánh mắt Tô Cảnh Vân đánh giá qua  giữa Cố Uyên và Nhan Tư Tư, lông mày nhíu chặt hơn một chút.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-den-mat-the-bi-ga-ban-khong-thuong-tiec/chuong-114.html.]
"Tư Tư,   cô bò lên giường Cố Uyên, sinh cho   hai đứa con. Chúng   đề cập đến chuyện  nữa, nhưng bây giờ cô đang  gì? Sao   với đồng chí nam khác, Cố Uyên  ?"
Khóe miệng Nhan Tư Tư nhếch lên một nụ  châm biếu,  về phía Cố Uyên sắc mặt cực kỳ âm trầm.
"Anh Uyên, ngươi đừng kích động, đừng quên  đang trở Đại Bảo và Bối Bối."
Lập tức, Nhan Tư Tư từ  xe đạp  xuống, dừng xe đạp xong, mỉm  đến gần hai  em Tô gia.
Trong ánh mắt  thể tin của Tô Cảnh Vân và Tô Cảnh Ngọc, Nhan Tư Tư cho bọn họ nếm mùi ăn đòn.
"Xin ,    nổi    những lời tục tĩu  mặt con ."
"Còn nữa, mở to mắt chó của mấy ,  đời   phong thần tuấn lãng như  chỉ   Uyên nhà ."
"Cho dù hai  em mấy  thông đồng với Tô Tinh Vãn,  và cùng  Uyên nhà  cũng sẽ  tách , càng   bất luận kẻ nào  thể chen chân  cuộc sống của chúng ."
Tô Cảnh Ngọc che miệng  đánh đau,  Cố Uyên  xe đạp.
"Sao    thể là Cố Uyên? Cố Uyên  xí  ."
Mắng  Uyên nhà cô ?
Nhan Tư Tư nhấc chân đá Tô Cảnh Ngọc bay  ngoài ba mét: "Không  chữ   ý gì, thì về nhà soi gương nhiều hơn, đừng khiến    ghét."
Lúc , Thẩm Duật Phong   từ góc nào chạy .
"Chuyện gì đấy?"
Tô Cảnh Ngọc  mới  dậy từ  mặt đất,  thấy đồng phục   Thẩm Duật Phong, chỉ về phía Nhan Tư Tư và Cố Uyên.