Cố Trạch  bóng lưng bà Lý,   hai quả trứng gà trong tay Nhan Tư Tư, cảm thán : "Dân làng nơi   thuần phác."
" ." Nhan Tư Tư  gọi Cố Trạch  cửa: "Tiểu Trạch đừng  bên ngoài nữa, mau  ."
Vì Cố Trạch đến, Nhan Tư Tư  đóng cửa viện .
Trở  nhà chính, cô lấy ly sạch rót một ly nước nóng, xoay   đưa cho Cố Trạch, phát hiện    xổm bên cạnh cùng hai bé con trợn tròn mắt nhỏ.
"Tiểu Trạch uống một ngụm nước nóng  ấm cơ thể  ."
"Cám ơn chị dâu." Cố Trạch vô cùng ngoan ngoãn  tới  bàn ăn, bưng ly uống nước lên, ánh mắt   rời khỏi hai đứa con.
Nhan Tư Tư nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn non nớt của hai đứa con: "Đại Bảo, Bối Bối, đây là em trai của ba con, chú út của các con."
"Chú út từ  xa đến thăm các con đấy, mau chào chú út  nào."
Đại Bảo và Bối Bối ánh mắt sáng lấp lánh: "Chú út ơi-"
"Ơi!" Cố Trạch  thấy Đại Bảo và Bối Bối gọi , lập tức nhếch miệng  như một kẻ ngốc.
Đại Bảo chớp chớp mắt: "Chú ơi, ba  ạ?"
Cố Trạch  đầu  Nhan Tư Tư,   cũng    trai ruột của  ở !
Cậu  để  phong thư cho gia đình liền lặng lẽ đến Thập Lý thôn,  đến thăm Đại Bảo và Bối Bối đồng thời,  cũng  xem  hai  rốt cuộc ở chung với chị dâu như thế nào.
Không  ý gì khác,   thật sự  tưởng tượng  cảnh  trai chung sống với đồng chí nữ.
Cố Trạch và những  khác trong Cố gia nhận  thư của Cố Uyên,  Cố Uyên  vợ  con, ai nấy đều cho rằng Cố Uyên bắt ép  khác, đánh ngất đồng chí nữ   về nhà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-den-mat-the-bi-ga-ban-khong-thuong-tiec/chuong-120.html.]
Nhan Tư Tư  ,  rõ chuyện Cố Uyên  nông trại  nên  cho Cố Trạch  .
Vân Mộng Hạ Vũ
Suy nghĩ vài giây, cô cảm thấy chuyện  vẫn nên để Cố Uyên trở về  quyết định.
"Tiểu Trạch,  trai em  việc   nơi khác, hai ngày nữa chắc là sẽ về đấy. Em ở đây chơi với Đại Bảo và Bối Bối, chị  nấu chén mì cho em."
Cố Trạch   phòng bếp hỗ trợ đốt lửa, nhưng thoáng  thấy Đại Bảo và Bối Bối mở to hai mắt  , trong nháy mắt   cảm thấy cháu gái thơm hơn,  xổm xuống trêu chọc bọn nhỏ.
Không bao lâu, Nhan Tư Tư liền bưng một chén mì trở  phòng.
Cố Trạch  thấy tiếng bước chân  đầu ,  thấy mì canh nóng hổi trong tay Nhan Tư Tư, vội vàng  dậy nhận lấy.
"Chị dâu, đồ nóng thế nên để em bưng thì hơn."
"Hả ? Chị dâu, bát mì      thịt   trứng thứ? Hai quả trứng ..."
"Chị dâu, chị  thể lấy một cái chén nữa ? Thịt trứng để  cho chị và Đại Bảo Bối Bối ăn, em  thích ăn những thứ ."
Cố Trạch đến thăm cả nhà  chị dâu, chứ   tới cướp đồ ăn ngon!
Nhan Tư Tư  vỗ vỗ bả vai Cố Trạch, ý bảo    xuống ăn mì.
"Tiểu Trạch, em cứ yên tâm ăn , trong nhà  thiếu chút thức ăn ."
"Mọi  ở kinh đô   tình huống của chúng , chắc chắn cho rằng chúng  và hai bé con ăn  đủ no mặc  ấm đúng ?"
"Không gạt gì em, chị là con gái của giám đốc xưởng cơ khí huyện thành, bởi vì một ít chuyện nên cắt đứt quan hệ, nhưng bọn họ cho chị một khoản tiền lớn."
"Chị và  trai em   đến huyện thành bán thịt,  hai em thỉnh thoảng sẽ lên núi săn thú, xuống sông bắt cá, chắc chắn ăn ngon hơn   ở kinh đô."
Cố Trạch  Được lời Nhan Tư Tư ,  đầu đánh giá cháu gái và cháu gái của , phát hiện Đại Bảo và Bối Bối  nuôi dưỡng trắng trẻo mập mạp, so với em bé trong tranh tết còn  hơn, cuối cùng cũng tin lời cô, yên tâm ăn đồ trong bát.