Cô từ gian lấy một rương thuốc, khử trùng vết thương của Cố Uyên, đó băng bó thuốc cho .
Sau khi bỏ rương thuốc về gian, Nhan Tư Tư nắm lấy cổ áo Cố Uyên, thẳng mắt .
"Đồng chí Cố Uyên, xin nghiêm túc nhớ kỹ, là của em, thể của cũng là của em. Dù thương, nặng cũng , nhẹ cũng , đều chủ động thẳng thắng giải thích."
Cố Uyên đưa tay ôm Nhan Tư Tư lòng, vùi đầu cổ cô, giống như một kẻ đáng thương.
"Tư Tư, sẽ bao giờ giấu em nữa."
Có trời mới thấy vẻ mặt Nhan Tư Tư nghiêm túc kéo phòng, dáng vẻ truy hỏi khiến sợ hãi đến mức nào.
Anh sợ Nhan Tư Tư hung dữ với , là sợ cô sẽ rời khỏi .
Nhìn Cố Uyên cao lãnh hung hãn mặt ngoài, giờ phút ở mặt tỏ vẻ đáng thương bất lực, trái tim Nhan Tư Tư như tan chảy.
Nhan Tư Tư giơ tay xoa xoa đầu Cố Uyên, thấp giọng : "Được , còn buồn gì nữa?"
Cố Uyên ngẩng đầu, Nhan Tư Tư: "Sợ em để ý tới ."
Nhan Tư Tư hai tay nâng mặt Cố Uyên, ôn nhu : "Anh Uyên, em đang đau lòng cho đấy. :
"Trước nhiệm vụ thường xuyên thương ? Chuyện trong quá khứ cách nào truy cứu, nhưng từ giờ trở , nhớ là vợ."
"Vợ sẽ đau lòng , cho nên mặc kệ chuyện gì, nhất định đặt an nguy của lên hàng đầu."
Cố Uyên hôn lên môi đào của Nhan Tư Tư, trịnh trọng : "Báo cáo vợ, sẽ lời!"
"Vậy em sẽ tạm thời tin một ." Nhan Tư Tư đẩy Cố Uyên, rời khỏi n.g.ự.c : "Chúng mau ngoài , tránh cho Tiểu Trạch còn tưởng rằng chúng ."
Cố Uyên tiến đến bên tai Nhan Tư Tư, khẽ l.i.ế.m tai cô: "Tư Tư sợ Tiểu Trạch hiểu lầm cái gì ?"
Nhan Tư Tư đụng Cố Uyên, chút bất đắc dĩ: "Anh Uyên , ở mặt em là đắn quá ba giây?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-den-mat-the-bi-ga-ban-khong-thuong-tiec/chuong-135.html.]
Cố Uyên nắm lấy ngón tay Nhan Tư Tư, khóe môi nhếch lên ý .
"Vợ yêu như , còn giả bộ ở mặt em, thì quá là ."
Bối Bối ngẩng đầu ba từ trong phòng , trong đôi mắt to tròn đầy nghi hoặc.
"Ba, , ai cơ?"
Đại Bảo cũng tò mò cha .
Nhan Tư Tư trừng mắt Cố Uyên một cái, khi về phía hai bé con, khóe mắt đuôi lông mày đều là ý .
Vân Mộng Hạ Vũ
"Ba các con , Đại Bảo và Bối Bối ăn cơm nhiều hơn, mới thể nhanh chóng thành lớn nhá."
Bối Bối nắm nắm đ.ấ.m nhỏ vung lên: "Bối Bối ăn nhiều cơm-"
Đại Bảo em gái nhà , luôn cảm thấy chút thích hợp, xảy vấn đề gì.
Cơm tối sự chỉ huy của Nhan Tư Tư, Cố Uyên nấu chính, Cố Trạch nhóm lửa.
Có hai con thỏ xử lý xong, cùng với một con gà rừng nữa, Nhan Tư Tư mang đến hầm cất giữ, thực tế là bỏ gian.
Con thỏ còn sống , tạm thời trói , giữ ngày mai mang đến huyện thành cho Thẩm gia.
Tối nay sẽ nấu một con thỏ rừng và một con gà rừng, trong đó một nửa thỏ rừng sử dụng để hầm củ cải, và một nửa để cho hương vị cay.
Một con gà rừng cũng chia thành hai phần, một phần để hầm súp và một phần gà mỡ hành.
Một gia đình năm ăn uống vui vẻ.
Có lẽ đồ ăn quá thơm, lẽ là Nhan Tư Tư ăn nhiều thể nhanh chóng lớn lên, Đại Bảo và Bối Bối ăn nhiều hơn so với ngày thường.
Nhan Tư Tư, Cố Uyên và Cố Trạch cũng ăn đến mức bụng tròn trịa.