Xuyên Đến Mạt Thế , Bị Gả bán Không Thương Tiếc - Chương 143

Cập nhật lúc: 2025-08-20 23:02:54
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lòng lợn nóng hổi, mùi thức ăn chui thẳng mũi Cố Trạch, đến nỗi nhịn mà bỏ miệng.

Hai bé con Cố Uyên một trái một ôm trong ngực, ánh mắt sáng lấp lánh chằm chằm chén thức lòng lợn , cũng học theo dáng vẻ của Cố Trạch bỏ miệng .

Nhan Tư Tư giơ tay nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn của hai bé con, : "Thật sự là hai mèo nhỏ tham ăn."

Bối Bối đưa tay chỉ Cố Trạch đang phía : "chú út cũng thế."

Đại Bảo chớp chớp mắt: "Chú út là mèo lớn."

Cố Trạch "hừ" một tiếng: "Nếu chú là mèo thèm ăn, chú thể ăn hết bát thức ăn ngon ?"

Đại Bảo và Bối Bối đồng thanh : "Không thể!"

Hai em cũng nuốt nước bọt cùng một lúc.

Nhan Tư Tư chọc chọc Cố Uyên: "Anh Uyên, hai bảo bối của thèm lắm đấy, chúng nhanh một chút ."

Cố Uyên đầu Nhan Tư Tư , bước nhanh hơn chân.

Một nhà năm về đến cửa, Nhan Tư Tư dùng chìa khóa mở cửa, còn kịp cửa, một nữ thanh niên trí thức tên Triệu Lộ đuổi theo.

"Thanh niên trí thức Cố, đồng chí Nhan, chờ với."

Nhan Tư Tư thu liễm ý mặt, đầu Triệu Lộ đang xách thịt trong tay, ngữ khí vô cùng xa cách.

"Thanh niên trí thức Triệu việc gì ?"

Cô cùng điểm tập kết thanh niên trí thức giao tình gì, quan hệ giữa Uyên nhà cô và điểm tập kết thanh niên trí thức... Không thể hết.

Vân Mộng Hạ Vũ

Triệu Lộ ngọt ngào nở nụ , giơ thịt trong tay lên.

"Đồng chí Nhan, tài nấu nướng của cô giỏi. Đây là thịt chia, thể đưa sang chỗ , mấy ngày tết ăn cơm cùng ?"

Tựa hồ là lo lắng Nhan Tư Tư từ chối, cô tiếp: "Cô yên tâm, ăn bao nhiêu lương thực, thì sẽ mang trả bấy nhiêu. chỉ nếm thử tay nghề của cô."

Nhan Tư Tư ý bảo bọn Cố Uyên cửa, cô cũng theo sát phía .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-den-mat-the-bi-ga-ban-khong-thuong-tiec/chuong-143.html.]

Lập tức, cô xoay như như Triệu Lộ.

"Xin , thanh niên trí thức Triệu, đầu bếp."

Triệu Lộ nhấc chân bước cửa, chớp chớp mắt, dáng vẻ ngây thơ.

"Đồng chí Nhan, ở điểm tập kết thanh niên trí thức chúng nấu cơm ngon. ngàn dặm tới nơi thanh niên trí thức, chỉ ăn tết ấm êm mà thôi, cũng sẽ để cho cô chịu thiệt nha."

"Chúng nên giúp đỡ lẫn đúng chứ?"

Cười c.h.ế.t mất, Nhan Tư Tư cô dễ dàng đạo đức bắt cóc như ?

Nhan Tư Tư giơ thịt lợn trong tay lên, mặt chút đổi đáp Triệu Lộ.

"Thanh niên trí thức Triệu, cô thấy ? Thịt nhà chúng cùng loại thịt với cô, thực sự kết hợp với ."

Một cho tới bây giờ từng lui tới, chuyện nửa câu, đột nhiên chạy đến nhà cùng ăn cơm, ăn rắm đúng chứ?

Triệu Lộ há miệng còn gì đó.

Cố Uyên buông hai bé con xuống, xoay nhấc chân đá Triệu Lộ ngoài,"rầm" một tiếng đóng cửa viện .

Không để ý tiếng gõ cửa bên ngoài, Cố Uyên nhận thịt lợn trong tay Nhan Tư Tư, kéo Nhan Tư Tư phòng bếp.

"Tư Tư, em cần nhảm với cô ."

Nhan Tư Tư nhún nhún vai, vô tội : "Mọi đều là thanh niên trí thức, nhỡ giữ ăn cơm thì ?"

Kỳ thật cô chỉ quan sát biểu tình của Triệu Lộ, xem cô đang chủ ý gì.

Đột nhiên lui tới, nhất định mang theo mục đích.

Cố Uyên đầu thoáng qua cửa nhà chính, thấy em trai cùng hai bé con , nhanh chóng mật với Nhan Tư Tư.

"Vợ, chỉ ăn cơm với em."

"Anh tuổi chó ?" Nhan Tư Tư sờ sờ môi , khẽ trừng mắt Cố Uyên một cái,"Còn nữa, Tiểu Trạch, Đại Bảo và Bối Bối thì ?"

Loading...