Cố Uyên cầm tay Nhan Tư Tư: "Bọn họ... Có chút cản trở thế giới của hai chúng ."
Nhan Tư Tư nhanh chóng liếc mắt về phía nhà chính, kề sát Cố Uyên thấp giọng : "Anh Uyên, tối nay cho phép càn một chút."
"Thật ư?" Cố Uyên nhất thời sung sướng vô cùng, ước gì hiện tại lập tức khiêng về kháng.
Nhan Tư Tư dậm chân hôn lên mặt Cố Uyên: "Em bao giờ lừa ? Được , nấu ăn nhanh lên."
Không cần Nhan Tư Tư dặn dò, Cố Uyên bếp vốn định nấu cơm trưa.
Nhan Tư Tư rửa tay, cầm bát đũa sạch sẽ trở về nhà chính, bảo Cố Trạch và hai bé con ăn chút lòng lợn.
Thừa dịp Cố Uyên nấu cơm, Nhan Tư Tư đạp xe nhanh đến điểm tập kết thanh niên trí thức.
Đến bên ngoài điểm tập kết thanh niên trí thức, cô liền bên trong tiếng đến ấm ức cỡ nào.
Nhan Tư Tư khóa xe đạp bên ngoài điểm tập kết thanh niên trí thức, trực tiếp .
"Ôi chao- thanh niên trí thức Triệu thảm thiết thế ?"
Triệu Lộ nghĩ tới Nhan Tư Tư đuổi theo, vội vàng lau nước mắt mặt.
"Đồng chí Nhan, cô đến đây?
Nhan Tư Tư mỉm , hai tay khoanh quanh ngực, ung dung Triệu Lộ.
" đến, cô đây chứ?"
Tần Giang Vân nhíu mày: "Đồng chí Nhan, cô cũng là sách, thể tùy ý để thanh niên trí thức Cố bắt nạt khác? Cô là vợ , thể bảo đừng đánh lung tung ?"
Ý mặt Nhan Tư Tư sâu hơn vài phần, nhún nhún vai với Triệu Lộ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-den-mat-the-bi-ga-ban-khong-thuong-tiec/chuong-144.html.]
"Anh xem, nếu toi đến, sự tình sẽ giống như . Nếu tới, thể để cho Cố Uyên nhà vô duyên vô cớ vu hãm."
"Cố Uyên nhà đánh thanh niên trí thức Triệu, chỉ là đá thanh niên trí thức Triệu khỏi nhà chúng mà thôi."
"Không biện pháp, một bao giờ gặp , chạy nhà chúng mà sự đồng ý của chúng , chúng quyền đuổi cô ."
"Huống chi thanh niên trí thức Triệu để ý đến sự hiện diện của , ánh mắt vẫn liếc về phía Cố Uyên, cô tưởng mù? Thấy Uyên nhà để ý tới cô, cô bắt đầu chằm chằm em trai chúng ."
Triệu Lộ chút chột , cô nếu cô thừa nhận những lời Nhan Tư Tư , chỉ sợ trong điểm tập kết thanh niên trí thức đều sẽ xem thường cô .
"Nhan Tư Tư, cô đừng bậy! là như , chằm chằm bọn họ để gì?"
Người của Điểm tập kết thanh niên trí thức , , rõ chân tướng sự tình, ai nấy đều giữ im lặng.
Nhan Tư Tư cảm thấy những thanh niên trí thức cũng , ít nhất đều mù quáng về phía Triệu Lộ.
" bậy , trong lòng chính cô rõ nhất. Sao chằm chằm họ? Anh Uyên nhà trai, việc gọn gàng, còn là phụ trách tổ may, chắc thứ cô mong ước chứ?"
"Cố Trạch cũng cần , từ xa kinh thành tới, qua năm mới sẽ trở về thành. Cô chắc là. . thằng bé dẫn cô về thành ."
Vân Mộng Hạ Vũ
Cô nhớ rõ kiếp Triệu Lộ vì về thành, quả thật chút chuyện đúng đạo đức.
Cụ thể là cái gì, cô quan tâm, cũng tìm hiểu.
Triệu Lộ đoán trúng tâm tư, cảm thấy chút hổ khó chịu, ỷ Nhan Tư Tư chứng cớ, bắt đầu cắn ngược một miếng.
"Nhan Tư Tư, ruột và ruột của cô đến thôn đều cô đòi tiền, loại như cô chuyện đáng tin ?"
"Cô đuổi theo vu hãm , là cũng từ đòi tiền chỗ chứ gì? Khó trách Tô gia cần cô."
Nhan Tư Tư tới nắm lấy mặt Triệu Lộ, từ cao Triệu Lộ thấp hơn cô một cái đầu.