Nhan Tư Tư nương theo túi yểm hộ, từ gian lấy một bức thư đoạn thư
"Biết ba chữ 'thư đoạn '? Người Tô gia mấy thích tới tìm gây phiền toái ?"
Nghe ngữ khí lạnh như băng của Nhan Tư Tư, Tô Cảnh Tu trong lòng hiểu giật , giống như thứ gì đó quan trọng đang rời xa .
Vân Mộng Hạ Vũ
"Tư Tư, lúc em ký văn thư với gia đình ở đây. Anh đồng ý em dùng một tờ giấy chặt đứt quan hệ với gia đình, em là Tô gia, chảy dòng m.á.u của Tô gia."
Kỳ thật và Nhan Tư Tư chỉ gặp mặt ba hai , quanh năm huấn luyện trong bộ đội, hoặc là nhiệm vụ, cơ bản ngày nghỉ gì.
Lần trong nhà xảy chuyện, xin nghỉ phép với đơn vị về.
Vừa thấy Nhan Tư Tư chủ động cắt đứt quan hệ với gia đình, liền vội vàng chạy tới.
Nhan Tư Tư nhịn trợn trắng mắt, đối với thái độ bá đạo của Tô Cảnh Tu là phản cảm.
"Cho nên, phụ trợ cho Tô Tinh Vãn, gánh tội cho Tô Tinh Vãn, Tô Tinh Vãn cùng Nhan gia hãm hại, Tô gia mấy liên hợp đ.â.m d.a.o tim ?"
"Tô Cảnh Tu, từ tới thì về nơi đó . cho ba phút để suy nghĩ, ba phút nếu vẫn cửa nhà chướng mắt, đừng trách khách khí."
Đại khái là sớm thất vọng với Tô gia, Nhan Tư Tư những lời với Tô Cảnh Tu, trong lòng hề cảm thấy khó chịu."
Người Tô gia, còn tư cách cô kích động.
Tô Cảnh Tu nhíu mày vài phần, từng thấy một Nhan Tư Tư như , thật giống như là lưu manh tới gây chuyện.
Nhan Tư Tư dịu dàng như , cũng thích chuyện, so sánh với dáng vẻ tính cách rõ ràng mắt chút mãnh liệt.
"Tư Tư, ai em lót đường cho Tinh Vãn, cũng ai bảo em gánh tội, hai hòa thuận ở chung ?"
"Tinh Vãn từ nhỏ đến lớn đều ngoan ngoãn, em sẽ hại em, giữa hai chắc chắn hiểu lầm gì."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-den-mat-the-bi-ga-ban-khong-thuong-tiec/chuong-147.html.]
Nhan Tư Tư nhạo : "Điều đó chỉ thể chứng minh năng lực rõ sự thật, đúng thẹn với nghề nghiệp của ."
Không Tô Cảnh Tu tiếp tục lải nhải, cô xoay đến chỗ đống củi.
Cố Trạch thấy chị dâu nhà cầm gậy định đánh , vội vàng di chuyển sang bên cạnh hai bước, tiện cho Nhan Tư Tư đánh Tô Cảnh Tu.
Lúc , Cố Uyên từ nhà chính .
"Tư Tư, em động thủ ? Chuyện cứ để , đừng để đau tay."
Nhan Tư Tư đầu với Cố Uyên: "Anh Uyên, em yếu đuối như ! Huống chi đánh sẽ khác, em cũng tin em đánh , còn dám đến gây chuyện."
Vừa dứt lời, cô một cái xoay gọn gàng, một gậy đánh Tô Cảnh Tu.
Tô Cảnh Tu đau đớn, liên tục lui về phía , dùng ánh mắt thể tin Nhan Tư Tư.
Anh tuyệt đối nghĩ tới, em gái ruột của đánh thật.
"Nhan Tư Tư, em điên ?"
Nhan Tư Tư nhịn trợn trắng mắt, trực tiếp ném củi trong tay ngoài, nện lên Tô Cảnh Tu.
"Nếu như và Tô Tinh Vãn tính như bình thường, thà rằng thừa nhận là kẻ điên."
Hai bé con theo phía Cố Uyên từ nhà chính , rầm rầm chạy tới, một trái một kéo góc áo Nhan Tư Tư.
Tô Cảnh Tu thấy dáng vẻ trắng nõn đáng yêu của hai bé con, tâm tình bình tĩnh vài phần, vẫy vẫy tay với bọn họ.
"Đại Bảo, Bối Bối, hai đến , mau gọi hai."
Nhan Tư Tư: ?