Cố Uyên ôm Nhan Tư Tư lên, cẩn thận đặt cô lên giường, đó đè lên.
Thời gian qua bao lâu, Nhan Tư Tư thật sự chống đỡ nổi.
Cô đánh Cố Uyên, ríu rít : "Không nữa, mau lau sạch cho em. :
Cô chờ đưa Cố Uyên rời khỏi gian, mới cố nén ngủ .
Cô trực tiếp dẫn Cố Uyên khỏi gian cũng , chỉ là bây giờ đang mùa đông, Cố Uyên dọn dẹp thể cho cô thì đun nước nóng.
Bằng ấm áp đến , cô cũng chịu nổi nước lạnh lau !
Thật khi dỗ dành hai nhóc con ngủ, Cố Uyên đun nước trong phòng bếp .
Chính là... Bọn họ lăn qua lăn quá lâu, nồi nước chỉ sợ sớm nguội lạnh.
Cố Uyên Nhan Tư Tư cố nén buồn ngủ, cuối cùng vẫn đau lòng, ngoan ngoãn phòng tắm lấy nước, dịu dàng lau chùi cho cô.
Sau khi hai vợ chồng mặc quần áo nhà sạch sẽ, Nhan Tư Tư mới dẫn Cố Uyên rời khỏi gian, trở về giường.
Nhan Tư Tư mơ mơ màng màng khi ngủ, còn dặn dò Cố Uyên một câu: "Không nấu trứng đường đỏ cho em nữa."
Cô thực sự chán món đấy .
Ngày hôm , khi Nhan Tư Tư tỉnh , Cố Uyên và Cố Trạch chuẩn xong bữa trưa.
Cố Uyên vẫn lời, hôm nay nấu trứng đường đỏ cho Nhan Tư Tư.
Vân Mộng Hạ Vũ
Tuy nhiên, nấu nước gừng đường nâu.
Nhan Tư Tư: "..."
Nấu thì cũng nấu, Nhan Tư Tư dễ lãng phí tâm ý Cố Uyên, cuối cùng cam chịu uống một chén.
Nhan Tư Tư phát hiện hai nhóc con ăn cơm chằm chằm cô, khó hiểu hỏi: "Đại Bảo, Bối Bối, hai đứa gì?"
Bối Bối bĩu môi : "Mẹ, ngủ nhiều hơn!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-den-mat-the-bi-ga-ban-khong-thuong-tiec/chuong-164.html.]
Đại Bảo nghiêm túc gật đầu: "Ngủ sớm ."
Nghe vẻ mặt Nhan Tư Tư khẽ sững sờ.
Ngay đó, cô Cố Trạch , xem như giải thích.
Cố Trạch chỉ chỉ quần áo bàn nhỏ bên cạnh máy may: "Chị dâu, chị thức đêm quần áo? Anh Thẩm cần hàng gấp."
Nhan Tư Tư đầu quần áo xong, lập tức hiểu rõ đầu đuôi câu chuyện.
Cô thức dậy, Cố Uyên với Cố Trạch và hai nhóc con, là bởi vì tối hôm qua cô thức đêm quần áo, ngoan ngoãn ngủ sớm mới dẫn đến dậy nổi.
Nhan Tư Tư giơ ngón tay cái lên về phía Cố Uyên, như : "Anh Uyên, đúng là cáo trạng."
Cô tỉnh là bởi vì Cố Uyên đấy!
Có điều, ngày hôm qua cô và Cố Uyên bận rộn cả buổi chiều, cũng xong quần áo.
Nghĩ đến Cố Uyên vì do cô một lý do dậy muộn chính đáng, sáng sớm thức dậy xong quần áo.
Được , Uyên nhà cô thể .
Quần áo chuẩn xong, Nhan Tư Tư và Cố Uyên liền lấy cớ đến Thẩm gia đưa quần áo, để Cố Trạch ở nhà chăm sóc hai đứa con, hai vợ chồng huyện thành.
Sau khi hai vợ chồng đến Thẩm gia, ông nội cùng ba Thẩm Duật Phong lôi kéo một trận chuyện.
Nếu lo lắng bọn họ hai đứa con còn nhỏ ở nhà, Thẩm gia còn giữ cả hai ăn cơm tối.
Ra khỏi Thẩm gia là năm giờ chiều.
Nhan Tư Tư tìm một chỗ , dẫn Cố Uyên gian bộ đồ, lúc mới tới viện nhà xưởng cơ khí.
Thật trùng hợp, hai vợ chồng gặp Tô Tinh Vãn ở con hẻm gần nhà nhà.
Trên thực tế, Nhan Tư Tư giọng Tô Tinh Vãn, liền lôi kéo Cố Uyên ở trong góc quang minh chính đại lén.
Chỉ thấy Tô Tinh Vãn giọng nức nở: "Lưu Đại Dân, ở Dịch gia thật sự một ngày cũng ở nữa."
"Người Dịch gia nếu phát hiện đến gặp , khẳng định đánh . Ngay cả gặp , thì họ cũng họ sẽ đánh ."