Cũng may tình huống  mắt  tệ, Tôn Tố Phân và Hà Hướng Đông vòng qua Thập Lý thôn,  thể chính diện gặp  thôn dân đang đập lúa và gốc cây cao lương.
Trong thôn gần đây đều truyền tin đồn hai  bọn họ, nếu   thấy bọn họ ở cùng một chỗ, lời đồn sẽ coi như là thật.
Nhan Tư Tư đến huyện thành, căn cứ  địa chỉ  thẩm Duật Phong đưa, cô giao hàng tận nhà từng  một cho khách hàng.
Trong khi đó, cô  nhận  một  đơn đặt hàng, ba áo khoác ngắn, năm quần dài, hai áo sơ mi dài tay và sáu áo khoác nhung.
Sau khi đưa hết quần áo đến tay khách hàng, Nhan Tư Tư đến xưởng may một chuyến, đưa cho Hầu Bỉnh Dương ba bản thiết kế trang phục.
Hầu Bỉnh Dương cầm ba bản thiết kế trang phục, vẻ mặt  chút do dự.
Nhan Tư Tư đoạt  bản vẽ,  dậy định : "Giám đốc Hầu chướng mắt? Vậy thì  về đây."
"Tư Tư, cô  yên." Hầu Bỉnh Dương vội vàng gọi  , ánh mắt  chút phức tạp,"Bản thiết kế cô vẽ đều thuộc hàng đầu,    thể chướng mắt?"
Anh  khẽ thở dài: " chỉ  hỏi gần đây cô  thời gian vẽ thêm mấy bản thiết kế ?"
" dự định để cho nhà máy  quần áo mùa xuân , giữa và cuối tháng tới  thể trực tiếp cung cấp cho các công ty cung ứng và cửa hàng bách hóa, chiếm lĩnh thị trường ."
Nhà máy may ở nơi  là nhà máy may mặc  1, nhưng huyện thành còn  nhà máy may thứ hai, xưởng dệt ở huyện kế bên cũng đang  quần áo.
Sự khác biệt là    dẫn dắt nhà máy may  1 hướng tới một tương lai   và rộng lớn hơn.
Nhà máy may thứ hai và nhà máy dệt ở huyện kế bên, chỉ   thành nhiệm vụ  giao mà thôi.
Nhan Tư Tư đặt ba tấm bản thiết kế lên bàn  việc của Hầu Bỉnh Dương, thoáng đánh giá vẻ mặt  mặt  
Đây đại khái chính là  hùng gặp  hùng, cô cũng  bán  quần áo mùa xuân.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-den-mat-the-bi-ga-ban-khong-thuong-tiec/chuong-176.html.]
Vân Mộng Hạ Vũ
Vì thế, năm  cô và Cố Uyên  bận rộn  quần áo, hiện tại trong  gian  một nhóm trang phục mùa xuân   xong.
Cô ít nhiều  chút hâm mộ nhà máy may mặc, đây là nhà máy nhà nước, sản phẩm trực tiếp cung cấp cho các công đoàn cung ứng và cửa hàng bách hóa.
Đáng thương, cô  bán cho khách hàng cũ của .
Tuy nhiên, tiền thiết kế quần áo cũng kiếm  kha khá.
Cô  lo lắng về việc nhà máy may mặc sử dụng thiết kế của ,  ai  tìm cô để  quần áo hoặc mua nó từ cô.
"Giám đốc Hầu, như  , bốn ngày   mang theo sáu bản thiết kế trang phục mùa xuân tới đây  ?"
Thời gian bốn ngày, đủ để cô vẽ xong thiết kế, cũng đủ để cô  xong quần áo  nhận.
Trên gương mặt nghiêm túc của Hầu Bỉnh Dương lóe lên nụ : "Em gái Tư Tư đúng là hào phóng. Được , bốn ngày nữa cô hãy đến nhà máy."
Nhan Tư Tư cũng  : " nhất định đúng giờ mang theo bản thiết kế tới, sẽ   giám đốc Hầu thất vọng."
Cô hào phóng, đó là bởi vì lúc Hầu Bỉnh Dương ký hợp đồng cũng nhanh lẹ!
Hầu Bỉnh Dương đưa phí thiết kế trang phục mới cho Nhan Tư Tư: "Đi , cầm đến phòng tài chính nhận phí thiết kế."
"À đúng , bây giờ cũng  đến giờ ăn trưa, cô   ăn cơm ở căng tin trong nhà máy ?"
Nhan Tư Tư cầm tờ giấy, khéo léo cự tuyệt : "Giám đốc Hầu,   về chăm sóc hai nhóc con nhà , hôm nào nhất định   nếm thử hương vị của căng tin trong xưởng."
Lúc  cô chạy về thôn cũng  muộn, cô  sớm nhờ Vương Yến Phương đưa Đại Bảo và Bối Bối về nhà ăn cơm.
Cô đến nhà máy cơ bản một tháng một hai , vả   gặp gỡ những  khác trong nhà máy.
Nếu cô đến căng tin, nhân viên nhà máy  thấy khuôn mặt mới,   bàn tán một phen.