Về đến nhà, cô chơi với hai nhóc con trong mười phút, để bọn nhỏ gì thì .
Cô lấy giấy và bút chì vẽ các mẫu quần áo theo nhu cầu và kích thước của khách hàng.
Khoảng 5 giờ chiều, Nhan Tư Tư bắt đầu nấu bữa tối.
Vân Mộng Hạ Vũ
Sau bữa tối, cô bưng nước nóng pha xong phòng, phiên lau cho hai nhóc con.
Cuối tháng hai ở Thập Lý thôn, thời tiết vẫn lạnh, thỉnh thoảng còn tuyết rơi.
Nhan Tư Tư lo lắng hai nhóc con sẽ cảm, dám thường xuyên tắm rửa, chỉ thể lau ngâm chân mà thôi.
Bản cô cũng dám tắm rửa, rời khỏi phòng lặng lẽ tiến gian tắm rửa.
Tắm rửa xong, cô từ gian , trở về phòng chơi với Đại Bảo và Bối Bối, thuận tiện cắt vải vóc.
Ngày hôm , Nhan Tư Tư và hai nhóc con ăn điểm tâm, đó đến tổ may của đại đội.
Trước đó, cô lặng lẽ đặt vải cắt gian và sử dụng máy may tự động để quần áo.
Hôm nay Nhan Tư Tư ở tổ may công việc may vá, cô bàn ở góc, cầm bản vẽ giấy bút mà mang đến.
Cô vẽ sáu bản thiết kế cho các nhà máy may mặc, cũng đang hình thành một thiết kế gấu bông mới cho tổ may.
Hai nhóc con mặt đất bên cạnh, cầm bút vẽ giấy.
Đại Bảo nhớ những chữ học , xiêu vẹo xiêu vẹo luyện chữ giấy.
Bối Bối vẫn thích vẽ tranh như , chỉ là tranh cô bé vẽ , phần lớn chỉ cô bé hiểu.
Tuy nhiên, bây giờ cô bé vẽ mấy thứ khuôn mẫu, chẳng hạn như những đám mây, mặt trời, cỏ dại và cây cối.
Vẽ lắm, nhưng ít nhất thể đấy là cái gì.
Giữa trưa tiếng chuông tan vang lên, dân làng và thanh niên trí thức việc trong ruộng đều tự trở về ăn cơm trưa.
Tổ may cũng đồng thời tan tầm, Nhan Tư Tư dẫn hai bé về nhà nấu cơm trưa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-den-mat-the-bi-ga-ban-khong-thuong-tiec/chuong-181.html.]
Những ngày Cố Uyên vắng mặt, mỗi buổi trưa cô đều đổi cách mì, chạng vạng mới hấp cơm xào rau ăn.
Hôm nay cũng ngoại lệ, Nhan Tư Tư thịt đậu trộn mì, cùng hai đứa con ăn ngon lành.
Đại Bảo và Bối Bối còn ăn đầy miệng, Nhan Tư Tư chờ cả hai ăn no mới lau miệng cho bọn nhỏ.
Ăn uống đầy đủ, đương nhiên rửa chén, rửa chén xong là thời gian ngủ trưa.
Chỉ là Nhan Tư Tư rửa chén xong từ phòng bếp , liền thấy ngoài cửa viện truyền đến tiếng gõ cửa "rầm rầm".
Nhan Tư Tư còn tưởng Cố Uyên trở về, vui vẻ chạy mở cửa.
Nào ngoài cửa là Tô Cảnh Tu.
Nụ mặt Nhan Tư Tư trong nháy mắt liền biến mất vô tung vô ảnh, giống như mới là cô.
Cô đóng cửa theo bản năng.
Tô Cảnh Tu nhanh chóng đưa tay chống cửa, cho Nhan Tư Tư nhốt ở ngoài cửa.
"Tư Tư, sắp về bộ đội, trở về còn là khi nào."
"Anh Nhan gia đối xử với em , em oán hận bọn họ là chuyện , nhưng Tinh Vãn vô tội."
"Con bé cũng giống như em, mới sinh đánh tráo, các em nên hiểu . Anh cũng cầu em coi con bé như chị em, chỉ cần hai đứa thể hòa bình ở chung là ."
Nhan Tư Tư hít sâu một , ngẫm vẫn thể nín thở trong lòng.
Vì thế, cô giống như , giơ chân mạnh mẽ đạp về phía Tô Cảnh Tu.
Tô Cảnh Tu ngờ Nhan Tư Tư sẽ đột nhiên thô lỗ với , kịp né tránh, trực tiếp đá văng ngoài ba thước, sấp mặt đất.
Anh lên chút bối rối, ở đơn vị huấn luyện nhiều năm, thường xuyên nhiệm vụ, sức lực còn mạnh bằng em gái !
Anh kịp vỗ chút bụi bặm , một nữa đánh giá em gái ruột.
Chỉ cảm thấy khuôn mặt của cô vẫn như ban đầu, nhưng khí thế ban đầu còn nữa.
"Cố Uyên dạy em mấy cái ?"