"Đại Bảo, Bối Bối, nên ngủ trưa -"
Đại Bảo và Bối Bối một trái một kéo tay Nhan Tư Tư, ngoan ngoãn về phía phòng.
Nhan Tư Tư giúp Bối Bối cởi giày , ôm cô bé lên giường, liền thấy giọng bập bẹ của bé con.
"Mẹ, Bối Bối sẽ ăn cơm nhiều hơn, mau trưởng thành, giúp đuổi con cò xa."
Nhan Tư Tư lời con gái nhà , cảm động đến mức tim tan chảy.
Cô hôn lên khuôn mặt nhỏ nhắn của Bối Bối: "Bối Bối thật sự là bảo bối ngoan của ."
Đại Bảo còn lên giường kéo quần áo của Nhan Tư Tư: "Mẹ, Đại Bảo cũng bảo vệ ."
"Được ! Đại bảo nhà chúng cũng là bảo bối ngoan của ." Nhan Tư Tư khom lưng ôm Đại Bảo lên giường.
"Đại Bảo và Bối Bối ngoan ngoãn ngủ nha, buổi chiều chúng còn thăm các thím gấu bông."
Đại Bảo và Bối Bối vỗ vỗ vị trí giữa bọn họ: "Mẹ mau đến ngủ ."
Nhan Tư Tư cởi áo khoác và giày, xuống bên cạnh hai nhóc con, cởi áo khoác cho bọn nhỏ, mới ở giữa cả hai, thuận thế kéo chăn đắp cho ba con.
Buổi chiều, Nhan Tư Tư vẫn mang theo Đại Bảo và Bối Bối đến tổ may.
Đại khái là chuyện Tô Cảnh Tu đến tìm cô truyền trong thôn, thành viên tổ may liền hóng hớt.
Tô Cảnh Tu ở ngoài cửa hô to giả bộ đáng thương nhận sai, trong thôn cũng khó.
Nhan Tư Tư bất đắc dĩ, nhấn mạnh cô liên quan gì đến Tô gia, kiên quyết sẽ nhận Tô gia.
Vân Mộng Hạ Vũ
"Chú thím, Tô gia còn dám đến thôn tìm cháu, phiền trực tiếp giúp cháu đuổi ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-den-mat-the-bi-ga-ban-khong-thuong-tiec/chuong-183.html.]
"Đầu óc cháu cũng , thấy bọn họ đau đầu. Ta còn sống thêm mấy chục năm, Đại Bảo và Bối Bối lớn lên, thật sự thể thấy bọn họ nữa."
Vương Yến Phương dừng động tác đạp máy may, thở dài : "Tư Tư, lẽ cháu bọn họ dọa mất ."
"Thím nhớ rõ một thứ gì đó gọi là di chứng, nhất định là như . Cháu yên tâm, nếu thím còn thấy bọn họ, chắc chắn sẽ dẫn theo đuổi bọn họ ngoài."
Thím Triệu tiếp lời Vương Yến Phương : "! Người Tô gia Thập Lý thôn chúng , chúng lý do hoài nghi bọn họ gây bất lợi cho Thập Lý thôn, nhất định đuổi !"
Nghe những lời của bọn họ, các thành viên khác trong tổ may cũng nhao nhao bày tỏ, chỉ định thể để Tô gia đến thôn bắt nạt Nhan Tư Tư.
Là phiền.
Người Tô gia dám đến, bọn họ liền dám vác gậy xử.
Ba ngày , đến ngày Nhan Tư Tư huyện thành giao bản thiết kế và quần áo.
Ăn điểm tâm xong, Nhan Tư Tư bỏ đồ ăn túi vải nhỏ cô , còn hai tờ giấy và bút của Bối Bối, đó đưa bọn nhỏ đến tổ may.
Có Vương Yến Phương chăm sóc Đại Bảo và Bối Bối, cô đạp xe đến nhà máy may 1 huyện thành.
Nhan Tư Tư đưa sáu bản thiết kế trang phục đến tay Hầu Bỉnh Dương, nhận một trăm hai mươi đồng phí thiết kế, liền chờ Nhan Tú Hoa.
Cô ở ngoài cửa nhà máy may, trò chuyện chốc lát với chú Ngô, thì thấy Nhan Tú Hoa chạy tới.
Cô lời tạm biệt với chú Ngô, đó kéo xe đạp về phía Nhan Tú Hoa.
"Tú Hoa, cùng giao quần áo . Ba ngày cô nhớ đến Thập Lý thôn tìm , quần áo cần cô đưa đến nhà máy bột mì."
"Không thành vấn đề, đến lúc đó em sẽ về thôn tìm chị." Nhan Tú Hoa ,"Chị, nếu chị đạp xe . Chị cho em , em chạy qua là ."
Xe đạp của Nhan Tư Tư, phía buộc ngang chiếc ghế nhỏ cho Bối Bối , ghế buộc một cái sọt tre đựng quần áo, thể chở .