Chờ tập thể thôn ở huyện thành  cửa hàng, sản phẩm của bọn họ  bán cho cửa hàng bách hóa cũng   cả, bọn họ sẽ nghĩ biện pháp hấp dẫn khách đến cửa hàng.
Nhan Tư Tư cảm thấy cũng là lý lẽ , gật đầu: "Anh cứ nghĩ,    thương lượng với các bác trong thôn, nếu cán bộ thôn đồng ý thì việc   thể tiến hành."
"Em nhớ năm  bên xã   lắp điện thoại cho thôn,  đến bây giờ vẫn   tin tức? Anh Uyên,  tiện thì báo thôn trưởng  giục ."
Nếu chuyện mở cửa hàng ở huyện thành thành công, đại đội  điện thoại sẽ dễ hơn.
Huyện hết hàng, gọi điện thoại cho đại đội, bên  tổ may  thể giao hàng qua.
Cố Uyên kéo tay Nhan Tư Tư đùa nghịch: "Được. Buổi chiều   tìm chú ,  cho chú   suy nghĩ của chúng , sẵn tiện bảo chú  đến xã  việc."
Nhan Tư Tư tựa đầu   Cố Uyên, Bối Bối  bên cạnh cô học theo, dựa   Nhan Tư Tư.
Đại Bảo phát hiện động tĩnh,  về phía cả nhà, cũng học theo dáng vẻ của  và em gái, tựa    ba Cố Uyên.
Cố Uyên  vợ nhà  cùng hai nhóc con,  gương mặt lạnh lùng lóe lên ý .
Khoảng 11 giờ Cố Uyên  nỡ bước  khỏi hàng rào,  bếp nấu cơm trưa.
Nhan Tư Tư cũng  ngây , cầm lấy bản thiết kế trang phục.
Vân Mộng Hạ Vũ
Đại Bảo  ngoan ngoãn căn cứ  chữ Nhan Tư Tư , từng nét từng nét học  chữ.
Bối Bối  ở chỗ đó,    ở một bên,    trai bên cạnh, cũng yên lặng cầm bút lên.
Cô bé  học , chỉ cầm bút chì màu vẽ  giấy.
Chờ Cố Uyên  xong cơm trưa, một nhà bốn   vây quanh bàn ăn,     ăn, hình ảnh đặc biệt ấm áp.
Sau bữa ăn, một nhà bốn   dạo như bình thường.
Nhan Tư Tư từ xa thoáng  Qua Đản trốn  lưng cây, cô  đầu  Cố Uyên đang  xổm bên đường chơi với hai nhóc con.
"Anh Uyên, Qua Đản trốn ở đó  trộm chúng ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-den-mat-the-bi-ga-ban-khong-thuong-tiec/chuong-211.html.]
Cố Uyên "Ừ" một tiếng,  dậy  đến bên cạnh Nhan Tư Tư.
"Lúc  trở về cũng gặp thằng bé, lúc đó  thấy nó  về phía Nhan gia, cho nên  để ý."
"Hiện tại nhớ , phía   vặn là phương hướng nhà chúng ,  lẽ khi đó thằng bé  theo dõi ."
Qua Đản  trộm thì  trộm, cách xa như thế, quả thật   gì .
Nhan Tư Tư nghĩ mãi  hiểu: "Qua Đản  chằm chằm nhà chúng   gì? Chẳng nhẽ định ăn cắp trứng ư?"
Cố Uyên suy nghĩ chốc lát,  về phía Qua Đản.
"Tư Tư,   qua dạy dỗ thằng bé nhé?"
"Đi ." Nhan Tư Tư tỏ vẻ ủng hộ,"Mặc kệ mục đích của thằng bé là gì, nhưng  chằm chằm  nhà chúng  là nó  đúng."
Nếu đổi  là những đứa trẻ khác trong thôn,  khi cô  phát hiện đối phương  ý  thì đều  quan tâm.
 dù  Qua Đản cũng là  Nhan gia, Nhan Tư Tư  cần lo lắng nhiều như , đuổi  là .
Cố Uyên rời    mấy phút  trở về, biểu cảm  mặt là kiểu một lời khó  hết.
Nhìn thấy dáng vẻ  của , Nhan Tư Tư tò mò hỏi: "Anh Uyên,    ? Anh  đánh Qua Đản mà còn khiến  bực thêm ?"
Cố Uyên hiếm khi phản bác Nhan Tư Tư: "Anh  đánh thằng bé."
Mặc dù đây   là phong cách của , nhưng    thực sự  đánh ai cả.
"Thấy  đến gần, Qua Đản co chân bỏ chạy. Em đuổi theo nắm lấy cổ áo  , thì thằng bé gào  lên."
Chỉ với một ánh mắt của , Qua Đản lập tức im.
Qua Đản  hâm mộ Đại Bảo và Bối Bối, mỗi ngày đều  thể ăn ngon.
Anh  hỏi Nhan Tư Tư còn thiếu  thiếu nhi tử,   thể đến  nhi tử cho cô, cho  thịt ăn là .
Còn  cái gì Nhan Tư Tư   ở nhà bọn họ, hiện tại thằng bé đến nhà Nhan Tư Tư là chuyện nên .