Xuyên Đến Mạt Thế , Bị Gả bán Không Thương Tiếc - Chương 213

Cập nhật lúc: 2025-08-22 23:54:39
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thấy Nhan Tư Tư chút tức giận, thêm: "Tư Tư, em ở bên cạnh , bảo kiềm chế kiểu gì?"

"Em , thể cho khống chế chỉ em."

Nhan Tư Tư vẻ mặt nghiêm túc của Cố Uyên, trong nháy mắt liền nổi giận.

Ai thể ngăn cản một đàn ông đang nghiêm túc những lời tình cảm động lòng chứ?

"Anh Uyên, đừng tưởng rằng hai câu dễ em sẽ mềm lòng. Trong nhà hai nhóc con, để ý cảm nhận hai bé."

"Anh ." Cố Uyên sờ sờ đầu Nhan Tư Tư, vén tóc cô tai,"Nếu Đại Bảo và Bối Bối sinh thì bao."

Anh và Tư Tư đều còn trẻ, con thể vài năm hẵng sinh.

Nhan Tư Tư hiểu ý của Cố Uyên, đây là ghét bỏ hai nhóc con cản trở thế giới của hai bọn họ.

Cô ngược cảm thấy Đại Bảo và Bối Bối , nếu Cố Uyên nhà cô chẳng càng càn.

Hơn nữa...

"Anh uyên, nếu như Đại Bảo và Bối Bối, chúng thể vĩnh viễn đều là xa lạ quen thuộc nhất."

Nhan Tư Tư thật lòng.

Nếu Đại Bảo và Bối Bối ở đây, mặc kệ Cố Uyên trai đến mức nào, đối xử ới cô đến mức nào, cô sẽ động tâm, nhưng nhất định sẽ hạnh phúc nắm tay hết quãng đời .

Chuyện đầu tiên cô sống sẽ ly hôn với Cố Uyên.

Sau đó, cô sẽ liều lĩnh g.i.ế.c c.h.ế.t hại cô ở kiếp .

Bởi vì hai nhóc con, mà cô suy nghĩ , vì gia đình , thể dùng biện pháp ôn hòa một chút, xử lý đám kẻ thù.

Những thứ , Cố Uyên vĩnh viễn sẽ .

Cố Uyên nhíu nhíu mày, nắm c.h.ặ.t t.a.y Nhan Tư Tư, cảm giác sợ mất cô một nữa trực trào.

"Vợ, em thật sự cần ?"

Vân Mộng Hạ Vũ

Nhan Tư Tư nhéo nhéo mũi Cố Uyên: "Cố Uyên ngốc, đó là giả sử nếu Đại Bảo và Bối Bối, nhưng chúng ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-den-mat-the-bi-ga-ban-khong-thuong-tiec/chuong-213.html.]

thể cảm nhận Cố Uyên nắm tay cô chút run rẩy, nghĩ đến câu của cô dọa Cố Uyên .

Cô ngẩng đầu mỉm Cố Uyên, giống như dùng ánh mắt cho , một nhà bốn bọn họ vĩnh viễn chia lìa.

Dường như ý tứ của ánh mắt Nhan Tư Tư, Cố Uyên đưa tay ôm lòng, ôm chặt lấy cô.

, bọn họ Đại Bảo và Bối Bối.

Anh và Tư Tư cũng sớm vẻ lạnh lùng đối đãi với nữa.

Nghĩ tới đây, cảm xúc sợ mất của Cố Uyên dần dần tiêu tán.

Những ngày tiếp theo vẫn bận rộn và hạnh phúc.

Chuyện tập thể thôn mở cửa hàng ở huyện thành xác định, Cố Uyên vội vàng xử lý chuyện .

Nhan Tư Tư bận rộn đương nhiên vẫn vẽ bản thiết kế và quần áo.

Đại Bảo và Bối Bối, bọn họ thể bận rộn, cũng chỉ chuyện vẽ, hoặc là học rửa chén, học quét sàn nhà.

Cố Uyên về, đều giúp Nhan Tư Tư may quần áo.

Bây giờ, là một thợ may xuất sắc.

Hai vợ chồng bọn họ trang phục mùa xuân mở bán, Nhan Tú Hoa phụ trách chạy việc vặt và bán hàng mạnh mẽ, kinh doanh quần áo cũng tệ lắm.

Vào cuối tháng 3, tập thể thôn xác định các cửa hàng trong thị trấn.

Vừa lúc Nhan Tư Tư đến xưởng may đưa bản thiết kế, định cùng Cố Uyên đến cửa hàng xem một chút, xem thiết kế trang trí như thế nào tương đối thích hợp.

Hai vợ chồng lâu dẫn hai bé ngoài, quyết định dẫn theo Đại Bảo và Bối Bối cùng huyện thành.

Chú Ngô, gác cổng xưởng may, thấy hai bé con đều sáng mắt.

"Tư Tư, đây là chồng và con cháu đúng ? Mọi thật sự là mỗi đều , hai bé con còn hơn cả tranh đông hồ nữa."

Nhan Tư Tư giới thiệu cho Cố Uyên và chú Ngô, sờ sờ đầu hai nhóc con.

"Đại Bảo, Bối Bối, ông Ngô khen hai đứa, hai đứa nên gì nào?"

Loading...