Trong vòng hai phút, cơ thể của nhân viên  sẽ ngứa cả thôi.
Bột  tiếp xúc với  khí trong một phút sẽ nhanh chóng tiêu tán, bác sĩ cũng  tra  vì  cô   ngứa.
Nhân viên khách sạn quốc doanh phát hiện động tĩnh bên ,  tới hai : "Xảy  chuyện gì thế?"
Vân Mộng Hạ Vũ
Nữ nhân viên phục vụ  chỉ  Nhan Tư Tư : "Cô  ghét bỏ đồ ăn ở nhà hàng  ngon, còn gây sự! Đánh  nữa!"
Nhan Tư Tư buông tay nắm hai gò má cô  , vỗ vỗ thứ  tay   thấy, giống như  mới đụng  thứ gì bẩn thỉu.
"Nếu như chồng   sủi cảo     ngon bằng  , là ghét bỏ mấy    ngon,  chúng  nhận."
"Nếu như cô chạy tới mắng , vu oan cho , là  đang gây chuyện,   cũng nhận."
"Nếu như  tức giận nhéo mặt cô là đang đánh cô,  cũng nhận."
Một bà nội  ở bàn bên cạnh trợn trắng mắt: "Nhận cái rắm !"
Ngay  đó, ba  dậy  nữ nhân viên phục vụ, đưa hai tay  lưng, trợn trắng mắt.
"Mỗi  đến ăn, lỗ mũi của cô đều vểnh lên trời, giống như cửa hàng  là nhà cô, đồ đạc nơi  cũng là của cô. Sao nào, cô  chiếm đoạt tài sản nhà nước?"
"Khó trách trông cô  xí như thế! Ngoại trừ xuyên tạc sự thật vu khống  khác, thì cái gì cũng   ! Thấy cô gái trẻ tuổi của   xinh , liền nhắm   !"
Người phụ trách khách sạn quốc doanh  tin chạy tới,  lúc   một tràng dài.
Hắn  trừng mắt   phục vụ , lạnh lùng : "Vương Nhị Mai, cô  thì ,   thì về nhà!"
Vương Nhị Mai dậm chân, giơ tay lau nước mắt  tồn tại.
Dáng vẻ ấm ức của cô đang   lóc kể lể với  phụ trách, bỗng nhiên cảm giác cổ ngứa ngáy.
Cô   để ý, đưa tay gãi gãi cổ, còn càng gãi càng ngứa.
Kỳ lạ , vai cũng bắt đầu ngứa.
Ngứa quá.
Ngứa khắp cả .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-den-mat-the-bi-ga-ban-khong-thuong-tiec/chuong-216.html.]
Cuối cùng, khuôn mặt cũng ngứa,   ngứa ngáy.
Hai tay Vương Nhị Mai căn bản  đủ dùng, gãi tới cào lui,  thể cũng xoay tới xoay lui.
Người phụ trách  thấy dáng vẻ  của Vương Nhị Mai, chỉ cảm thấy đầu đau vô cùng.
Nếu   đây là cháu gái nhà  , thì   nhất quyết  cho cô  ở .
"Vương Nhị Mai, cô đang  cái gì ? Xin  khách hàng ngay,    bếp giúp đỡ !"
Vương Nhị Mai ngứa đến  chịu nổi, lúc  trong mắt thật sự  nước mắt.
Nhan Tư Tư , đây là bột thuốc cô rắc lên  Vương Nhị Mai bắt đầu  tác dụng.
Bột thuốc  tương đối độc đáo, chỉ cần tiếp xúc với da, sẽ nhanh chóng chui  m.á.u của cơ thể con ,  đó khuếch tán đến  bộ cơ thể.
Không  thuốc giải, đại khái  ngứa ba bốn mươi phút.
Nhan Tư Tư yên lặng ôm Bối Bối bên cạnh di chuyển sang bên cạnh hai bước: "Vương Nhị Mai,   cô  bệnh gì chứ? Cẩn thận lây nhiễm cho chúng !"
Trong nháy mắt thấy Nhan Tư Tư di chuyển, Cố Uyên cũng ôm Đại Bảo  hai bước.
Bà già cau mày đánh giá Vương Nhị Mai, trực tiếp trốn  lưng bọn Nhan Tư Tư.
" thấy cô   bệnh  đấy! Bữa  cũng  nuốt trôi cơm!"
Thoáng  thấy bánh mì bà  gọi vẫn còn  bàn, bà già chạy trở  cầm bánh mì, xoay  chạy  khách sạn quốc doanh.
Nhan Tư Tư đều  dọa cho choáng váng.
Cô  ngờ rằng bà cụ   nhanh nhẹn như .
Những thực khách khác  bà cụ ,   thấy hành động của bà , cả đám đều học theo.
Có  trực tiếp cầm bánh bao và thức ăn chạy  ngoài.
Có  gọi mì hoặc canh,  quan tâm quá nhiều, bưng đĩa hoặc bát lên  bỏ chạy.
Rất nhanh, trong khách sạn quốc doanh chỉ còn  nhân viên trong cửa hàng, cùng với một nhà bốn  Nhan Tư Tư.
Nhan Tư Tư  vẻ mờ mịt  trái  : "Cố Uyên, chúng  cũng  thôi. Tất cả   đều chạy , Vương Nhị Mai chắc chắn  bệnh nặng, lây nhiễm cho chúng  sẽ  ."