Nhan Tư Tư thành xong tất cả là sáu giờ tối.
Cô dậy cất bản vẽ và giấy bút, trực tiếp rời khỏi bàn việc, khỏi phòng.
Trong tay cô cầm ly nước uống, dáng vẻ bận rộn của Cố Uyên máy may, cảm giác hạnh phúc trong lòng đang sinh sôi nảy nở.
Nhan Tư Tư khen ngợi: "Cố thợ may, nếu chăm chỉ tiến bộ thì sẽ giỏi hơn em đấy."
Cố Uyên dừng công việc trong tay, đầu Nhan Tư Tư: "Vợ, em yên tâm, nhà chúng tuyệt đối sẽ xảy chuyện đồ cướp việc của sư phụ ."
Nhan Tư Tư đưa tay nhéo cằm Cố Uyên: "Tất nhiên, dù quyền tài chính của nhà chúng trong tay em. Nếu em vui, sẽ tiền tiêu vặt nữa."
Cố Uyên nắm lấy tay Nhan Tư Tư, cúi đầu hôn lên tay cô: "Tư Tư, sẽ lời em."
Đột nhiên, hai vợ chồng thấy tiếng động trong phòng.
Nhan Tư Tư mở to hai mắt: "Không xong, chúng quên gọi Đại Bảo và Bối Bối ."
Nghe Nhan Tư Tư như , Cố Uyên trong nháy mắt liền lên: "Vậy chẳng buổi tối sẽ khó giấc ?"
Đại Bảo và Bối Bối ngoan ngoãn, cho nên sẽ ầm ĩ nhiều, nhưng tuyệt đối sẽ ảnh hưởng đến sự thiết của và vợ .
Ngủ cả buổi chiều, hai bé con buổi tối sợ là ngủ .
Mà Cố Uyên, đêm nay cũng thể quấn lấy vợ ...
Nhan Tư Tư vẻ mặt Cố Uyên, liền đang suy nghĩ cái gì, cô khẽ kiễng chân hôn lên đôi môi mỏng của .
"Cố Uyên, gọi mấy bé con rời giường ."
Cố Uyên hôn một cái, như mây phòng, ôm hai bé con lên.
Nhan Tư Tư tới cửa phòng, Cố Uyên mặc quần áo và giày cho hai bé con.
Đại Bảo mang giày xong, tới bên cạnh Nhan Tư Tư hô một tiếng "Mẹ", bước nhanh ngoài.
Bối Bối phía cũng tới gọi một tiếng "Mẹ", nối đuôi chạy bạch bạch ngoài.
"Bối Bối sắp chịu nữa-"
Nhan Tư Tư hai bé con vệ sinh cho nên theo, chỉ là lỗ tai thời khắc chú ý động tĩnh của bọn họ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-den-mat-the-bi-ga-ban-khong-thuong-tiec/chuong-219.html.]
Cố Uyên tới ôm eo Nhan Tư Tư: "Tư Tư, em quá nhanh, kịp phản ứng thì thấy ."
Nhan Tư Tư yếu ớt chỉ chỉ miệng : "Cố Uyên, nếu nếm thử nữa?"
"Được."
Cố Uyên cầu còn , trực tiếp đặt lên môi cô một nụ hôi.
Buổi tối hai bé con bóng đèn, biện pháp ôm hôn hôn, hôn chắc là vẫn hợp lý chứ nhỉ?
Cố Uyên còn đang đắm chìm, Nhan Tư Tư bỗng nhiên đẩy , thở hổn hển : "Hai đứa sắp về ."
Vừa dứt lời, hai vợ chồng liền thấy tiếng Bối Bối lạch cạch chạy về, cùng với lời non nớt của cô bé.
"Bụng Bối Bối thoải mái -"
Nhan Tư Tư cúi đầu lau nước miếng môi lên Cố Uyên, đầu về phía cửa nhà chính, lúc đón lấy Bối Bối đang chạy về.
Phía Bối Bối là Đại Bảo vô cùng bình tĩnh.
Vân Mộng Hạ Vũ
Bối Bối ôm lấy Nhan Tư Tư, ngẩng đầu chớp chớp đôi mắt to chợt lóe: "A? Mẹ, miệng sưng lên?"
Lỗ tai Nhan Tư Tư nóng lên, đầu trừng mắt Cố Uyên: ... Thật sự là bất cẩn mà.
Cố Uyên giống như một việc gì, đây sờ sờ đầu Bối Bối: "Mẹ các con uống nước bỏng, Bối Bối và hai uống nước chú ý."
Nhan Tư Tư: "..."
Lại trêu !
Bối Bối gật gật đầu: "Bối Bối sẽ thổi, thổi mới uống nước."
Đại Bảo em gái ngốc của : "Con sẽ chăm sóc Bối Bối."
Sẽ để em gái bỏng!
Lập tức, nhóc con ngẩng đầu về phía miệng Nhan Tư Tư: "Mẹ, đau ?"
Nhan Tư Tư chỉ thể nhận chuyện uống nước bỏng, lắc đầu: "Mẹ , các con cần lo lắng."
Một giây , cô đưa tay đẩy Cố Uyên bên cạnh.
"Cố Uyên, nên nấu cơm ."