Sự nghiệp thợ may của Nhan Tư Tư cũng đang phát triển mạnh mẽ.
Bởi vì quần áo đặt hàng đắt hơn,  đặt quần áo ở chỗ cô quả thật ít .
 quần áo cô và Cố Uyên  xong vẫn vô cùng  hoan nghênh.
Phong cách quần áo , chất lượng cũng  đảm bảo, hầu hết khách hàng chọn quần áo may sẵn.
Mặc dù quần áo may sẵn   độc quần, một phong cách nhiều nhất cũng chỉ  mười bộ, điều   hơn nhiều so với quần áo của các công ty cung cấp và cửa hàng bách hóa.
Quần áo của các công ty cung cấp và cửa hàng bách hóa  ít phong cách,  lượng còn nhiều nữa.
Huống chi bọn họ bán  rẻ hơn quần áo may mặc của Nhan Tư Tư.
Qua mấy ngày,  Tô gia bỗng dưng đến Thập Lý thôn.
Xác thực mà , là Lý Thục Ngôn và Tô Cảnh Ngọc đến Thập Lý thôn.
Hai   xe đạp, đầu xe treo túi lớn túi nhỏ, ghế  xe đạp cũng buộc đồ đạc.
Thôn dân ở trong ruộng  việc, xa xa  thấy hai  đạp xe  thôn, đều  chút kỳ lạ.
"Hai   là ai ? Trong thôn chúng  chỉ  Tư Tư và thanh niên trí thức Cố  hai chiếc xe đạp đúng ?"
"Chứ ! Bọn họ chắc là tới thăm  ."
"Người  nhà ai  tiền như ,  thể  hai chiếc xe? Hình như còn cầm  nhiều đồ."
"Có thể là  nhà điểm tập kết thanh niên trí thức đến , ai  ?"
"Mẹ kiếp! Đừng chỉ  chuyện! Líu  líu ríu, đừng ngừng công việc  tay, còn  kiếm công điểm  hả? Còn  năm nay  chia lương thực các thứ ?"
Lý Thục Ngôn và Tô Cảnh Ngọc   thấy giọng , hai  con trực tiếp đạp xe đến ngoài cửa nhà Nhan Tư Tư và Cố Uyên.
Tô Cảnh Ngọc ngửi thấy mùi thịt bay tới trong  khí, dùng sức hít  mũi, mùi hương  càng nồng đậm, thế cho nên    tự giác nuốt nước miếng.
"Mẹ, bọn họ nấu gì thế,   thơm như ?"
So với thịt trong nhà còn thơm hơn, thắng cả thịt nhà hàng quốc doanh.
Lý Thục Ngôn   cũng nuốt nước miếng, thở dài : "Thịt gì cũng  liên quan đến chúng , chúng  đến tìm em gái con. Cảnh Ngọc, con  gõ cửa."
Tô Cảnh Ngọc từ  xe đạp  xuống, do dự kéo xe đạp tới gần cửa viện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-den-mat-the-bi-ga-ban-khong-thuong-tiec/chuong-233.html.]
Anh  giơ tay lên đang định gõ cửa,   thấy phía  truyền đến một giọng  lạnh như băng thấu xương.
"Mấy   gì đấy?"
Tô Cảnh Ngọc giống như kẻ trộm, vội vàng thu tay   về phía .
Người  mới mở miệng  chuyện  là Cố Uyên.
Ánh mắt Cố Uyên lạnh nhạt, gắt gao  chằm chằm Tô Cảnh Ngọc đang ở cửa viện.
"Tránh ."
Tô Cảnh Ngọc theo bản năng kéo xe đạp lui về phía , nhường chỗ cho Cố Uyên.
Cố Uyên  tới cửa, song  gõ cửa.
Anh xoay    con Tô gia: "Đây   là nơi mấy  nên đến."
Vợ  ,  Tô gia đến một  thì đánh một .
Tô Cảnh Ngọc   bên cạnh, bình tĩnh : "Chúng  đến tìm em gái ."
"Ồ?" Cố Uyên sắc mặt  gợn sóng,"Nghe  em gái   nhốt ,   nên đến cục tìm ."
Lý Thục Ngôn đánh giá Cố Uyên,  thể  cảm thán  con rể  trông  trai thật đấy.
Vân Mộng Hạ Vũ
Không chỉ  ngoại hình , mà  cũng cao lớn, khí chất còn mạnh mẽ.
Chỉ cần  ở nơi đó, khí tràng  thể chấn nhiếp  nhiều .
Bà   bao giờ nghĩ rằng con rể của  khi cạo râu và cắt tóc ngắn sẽ xuất sắc như .
"Cố Uyên, chúng  đến tìm Tư Tư.  là  của Tư Tư, Cảnh Ngọc là  ba của con bé, mấy   lẽ nên mời   nữa."
Muốn  nhà ư,  mơ .
Cố Uyên  vợ nhà    sẽ ,   tha thứ cho  Tô gia, kỳ hạn  tuyệt đối là vĩnh viễn.
Nếu     vợ  chảy dòng m.á.u Tô gia,  sẽ   kiên nhẫn  nhảm với bọn họ.
 , Cố Uyên cho rằng giờ phút   còn  kiên nhẫn.
"Sao, mấy  tới dập đầu nhận sai với Tư Tư ?"