Anh yên lặng liếc mắt  hai nhóc con , trong lòng vẫn cảm thấy hai nhóc  đúng là ảnh hưởng đến thế giới của  và Nhan Tư Tư.
Nhan Tư Tư dịch sang bên cạnh, thuận tay cầm một cái gối đặt ở giữa cô và Cố Uyên, thuận tiện chuyển đề tài.
"Ba    cho chúng    xu hướng khôi phục kỳ thi đại học  ?"
Cố Uyên  chằm chằm gối đầu giữa cả hai: "Anh cũng nghĩ như . Tư Tư, ba    đúng,   công việc quần áo, em cứ việc giao cho , em chỉ cần yên tâm ôn tập."
"Sao,   ôn tập nữa ?" Nhan Tư Tư nghiêng đầu  : "Hay là  cảm thấy  thông minh,  một cái là ?"
Vân Mộng Hạ Vũ
Cố Uyên giơ tay cọ mũi Nhan Tư Tư: "Không. Anh  vợ  sách ,  đó đến dạy ."
Nhan Tư Tư nắm lấy tay Cố Uyên: "Được , chúng  cũng giống như  đây là  . Ban ngày may quần áo, ban đêm  sách. '
Có máy may tự động ở đây, cô và Cố Uyên  cần  quá bận rộn.
" , một phong thư khác là ai gửi tới."
Cố Uyên đưa bức thư mở  bên cạnh cho Nhan Tư Tư: "Thẩm Dần gửi tới,   chuẩn  về thành."
Nhan Tư Tư   nội dung thư  : "Đây là chuyện , xem như khổ tận cam lai, về  sẽ càng ngày càng ."
Cố Uyên "Ừ" một tiếng: "Chờ   xử lý  chuyện trong nhà, đó mới là khổ tận cam lai chân chính."
Nhà họ Thẩm     chiếm.
Người chiếm nhà là  thích của Thẩm Dần, lúc Thẩm gia xảy  chuyện, bọn họ  vạch rõ ranh giới.
Cố Uyên thở dài: "Thẩm Dần và  nhà     quá khổ,  điều     ai chèn ép  bọn họ nữa. Với tính cách Thẩm Dần,  về nhà vẫn  đơn giản."
Người  thì luôn  chèn ép.
Chỉ cần đủ hung ác, đối phương sẽ sợ, đương nhiên cũng  dám chiếm đồ của bạn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-den-mat-the-bi-ga-ban-khong-thuong-tiec/chuong-246.html.]
Thẩm Dần  năng lực .
Nhan Tư Tư nắm tay Cố Uyên nhéo nhéo: "Anh Uyên, nếu  tin    thể   thì  cần  đau lòng. Không lâu nữa cả hai  thể gặp  ."
Cố Uyên nắm tay Nhan Tư Tư, thuận thế lấy gối đầu ở giữa ,  xuống.
"Đau lòng cho tên đó? Cậu   mơ thì ! Anh chỉ đang nghĩ nên  thư kiểu gì. Tên    chờ  xử lý  chuyện trong nhà, sẽ đến Thập Lý thôn thăm chúng ."
"Dù  nhà chúng  cũng   chỗ cho   ở,   dám đến chỉ  thể để   ngủ với côn trùng.
Nếu Thẩm Dần  may vá nữa, thì Cố Uyên  hoan nghênh.
Như , vợ  sẽ  thêm một cu li.
Tuy nhiên, Thẩm Dần    mấy cái .
Nhan Tư Tư lắc đầu: "Anh Uyên, như thế vẫn quá , em tưởng  sẽ để   canh đêm ngoài cửa viện."
Thẩm Dần là  em  của  Uyên nhà cô, Nhan Tư Tư vẫn mong chờ  gặp  .
Có thể  cho  Uyên nhà cô để ý, còn mạo hiểm chạy đến nông trường thăm hỏi,   chắc chắn  bản lĩnh thật sự.
Cố Uyên vuốt ve tay Nhan Tư Tư, khóe môi  nhếch lên.
"Cũng . Vốn   khuyên   đừng đến, hiện tại cảm thấy   đến  . Tư Tư, nhà chúng   việc gì  vội  thì cứ để đó, chờ Thẩm Dần đến ."
"Cậu  từ xa tới đây, nếu chúng   sắp xếp công việc,   còn tưởng rằng chúng  khinh thường  ."
"Cậu  ở nông trại vài năm, mỗi ngày đều bận rộn đến mức chân  chạm đất, giờ bảo   nhàn rỗi nhất định sẽ  quen, còn  thể khó chịu."
Nhan Tư Tư   Cố Uyên: "Anh Uyên,  em  cảm thấy hai  gặp  sẽ đánh  chứ?"
"Còn nữa,  Uyên, bây giờ   nhiều thật đấy, giống như các mấy thím trong thôn thích tụ tập  tàng cây tán gẫu."
Cố Uyên nâng cằm Nhan Tư Tư lên: "Vợ ,   em thật sự cho rằng hai nhóc con ở đây,  sẽ   gì  em ư?"