Nhan Tư Tư   lời của Đại Bảo, khóe môi bất giác nhếch lên ý .
Cô  ngờ rằng con cô còn nhỏ tuổi như thế, mà   mắt .
Không hổ là con của cô!
Ăn cơm tối xong, một nhà bốn    ngoài tản bộ như thường lệ.
Trong thôn giúp Nhan Tú Hoa cùng  xử lý hậu sự của Nhan Đại, Nhan Tư Tư lười  cửa, đỡ   thấy hoặc  thấy cái gì đó.
Nhan Tư Tư và Cố Uyên  dạy Đại Bảo và Bối Bối nhận  mấy chữ,  đó để cho hai bé con tự  chơi.
Hai vợ chồng bọn họ cầm tư liệu Cố gia gửi từ kinh thành xem, ôn  kiến thức trung học.
Khoảng chín giờ tối, Cố Uyên bắt đầu dỗ Đại Bảo và Bối Bối ngủ.
Chờ hai bé con ngủ  , Nhan Tư Tư mới  chuyện hôm nay xảy  ở Tô gia cho Cố Uyên.
"Anh Uyên, đây   là  đầu tiên em  như ,   cảm thấy em   ?"
Cố Uyên  hai bé con đang ngủ,  xuống bên cạnh Nhan Tư Tư, dịu dàng ôm cô.
"Vợ, đó là bọn họ nợ em."
"Còn nữa, đây là Tô Cảnh Ngọc trêu chọc em , bọn họ đáng đời."
Nhan Tư Tư  nhéo nhéo mặt Cố Uyên: "Anh Uyên,  thật sự càng ngày càng  còn nguyên tắc."
Cố Uyên thuận thế nắm lấy tay Nhan Tư Tư, hôn xuống lòng bàn tay cô.
"Vợ, em chính là nguyên tắc của ."
Vợ nhà    chịu nhiều đau khổ như ,  thiên vị cô  hợp lý đúng ?
Huống chi  Tô gia thuần túy là gieo gió gặt bão, nếu bọn họ   chia bớt sự cưng chiều cho Nhan Tư Tư, thì vợ  cũng sẽ  thương tâm khổ sở như .
Vậy cũng sẽ   chuyện hôm nay.
Đây chính là hậu quả.
Những lời  của Cố Uyên khiến Nhan Tư Tư cảm thấy vô cùng thích hợp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-den-mat-the-bi-ga-ban-khong-thuong-tiec/chuong-276.html.]
Bởi vì , Nhan Tư Tư để Mặc Cố Uyên quấn lấy cô suốt đêm.
Ngày hôm .
Lúc Nhan Tư Tư tỉnh , Cố Uyên  nấu cơm trưa.
Cô ngơ ngác   giường  nóc nhà, cả  lười biếng,   rời giường chút nào.
Cố Uyên  Nhan Tư Tư tỉnh ,  khi nấu xong cơm cho hai bé con ăn ,   phòng hầu hạ đánh thức cô.
Khi cả nhà   bàn ăn, còn  kịp ăn miếng cơm đầu tiên, cửa viện bỗng   gõ ầm ầm.
Có khách đến đây gõ cửa, Nhan Tư Tư nghĩ nếu như   chuyện gì quan trọng, đuổi thẳng  là , đỡ trì hoãn bọn họ một nhà bốn  ăn cơm.
Vân Mộng Hạ Vũ
Cố Uyên cũng nghĩ , nhưng khi  mở cửa thì thấy chính là Thẩm Duật Phong, trực tiếp nghiêng  cho   .
Thẩm Duật Phong dắt xe đạp  dựng trong sân, đưa cái móng heo lớn treo ở đầu xe cho Cố Uyên.
"Anh Uyên,  ngửi thấy mùi thơm của thức ăn,   mới bắt đầu ăn cơm đúng ,  ngại thì cho  ăn ké mấy miếng nhé?"
Cố Uyên chỉ về phía lu nước  mái hiên phòng bếp: "Đi rửa tay , tự  phòng bếp lấy một bộ bát đũa."
Anh nhét  móng heo  trong tay Thẩm Duật Phong: "Tiện thể bỏ móng heo  trong phòng bếp luôn."
Sau khi bàn giao xong, Cố Uyên liền   trở về nhà chính, cùng Nhan Tư Tư chờ Thẩm Duật Phong  ăn cơm.
Hai vợ chồng gắp thức ăn cho hai nhóc con, cho bọn nhỏ ăn .
Đại Bảo và Bối Bối đều lắc đầu: "Chờ chú Thẩm ăn cùng."
Vậy nên, một nhà bốn  chờ Thẩm Duật Phong cầm bát đũa bước đến, mới bắt đầu động đũa.
Chuyến  Thẩm Duật Phong  đến Thập Lý thôn,   là để đưa móng heo cho nhà Nhan Tư Tư, cũng   để ăn chực.
Anh  tới là để  chuyện xảy  ở Tô gia ngày hôm qua cho Nhan Tư Tư và Cố Uyên.
Hai vợ chồng Nhan Tư Tư và Cố Uyên , một  là  gây  chuyện, một  là   chuyện,  Thẩm Duật Phong nhắc đến chuyện   thể  là trong lòng   chút gợn sóng nào.
Dường như Nhan Tư Tư nghĩ đến điều gì đó, : "Có nhiều gia đình trong thuộc viện của nhà máy cơ khí như , tại  hết   tới  khác  là Tô gia? Còn xảy  loại chuyện  đến hai ."
Cố Uyên liếc  cô vợ nhà , trong lòng  cô đang giả bộ  , còn hùa theo cô nữa.