Nếu suy nghĩ nhiều , cảm thấy Cố Trạch là con trai ruột, bà còn mua đưa hết lễ vật để cho cho hết Nhan Tư Tư.
Không bà thích con trai út, chính là cho rằng thằng bé đúng là ấu trĩ, sợ là cô gái nào coi trọng, giống như lúc bà và Cố Hoài An cho rằng Cố Uyên cả đời cưới vợ.
Cẩn thận ngẫm , con trai lớn lạnh lùng như thế đều cưới vợ, còn là cô con dâu ưu tú như , chừng cũng cô gái mù mắt thích con trai út của .
Những suy nghĩ của Giang Thanh Lê, Nhan Tư Tư .
Nhan Tư Tư Giang Thanh Lê như , ngược an tâm nhận tiền lễ vật.
Buổi tối, Nhan Tư Tư chờ Cố Uyên dỗ hai đứa con ngủ say, liền từ gian lấy sổ sách Cố Uyên .
Nhan Tư Tư thêm lễ vật Cố gia đưa , cùng với tiền đó cộng , hơn ba vạn năm ngàn tệ.
Nhìn con sổ sách, Nhan Tư Tư nhíu mày với Cố Uyên: "Anh Uyên, hôm nào hỏi thăm tin tức bán nhà ."
Đầu năm nay tiền, tự nhiên thể bỏ qua chuyện mua tứ hợp viện.
Nhan Tư Tư chuyện gì, Cố Uyên luôn ủng hộ.
Huống chi sách và báo tạp chí trong gian, tứ hợp viện bao nhiêu giá trị.
Vợ mua nhà, đương nhiên dốc sức ủng hộ, dù tiền của cũng ở chỗ Nhan Tư Tư.
Ngày hôm , Cố Hoài An và Giang Thanh Lê như bình thường.
Cố Nhiên và Cố Trạch ban đầu cũng công việc, đó vì thi đại học mà nghỉ, giờ đang rảnh.
Cố Bác Viễn về hưu, mỗi ngày cũng chỉ ngoài uống chơi cờ với bạn cũ.
Có ba ở đây, Nhan Tư Tư và Cố Uyên trực tiếp ném hai đứa con cho bọn họ, hai vợ chồng ngoài xem nhà.
Bối Bối kéo tay Nhan Tư Tư buông: "Bối Bối cũng ngoài, Bối Bối từng dạo phố kinh đô."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-den-mat-the-bi-ga-ban-khong-thuong-tiec/chuong-295.html.]
Đại Bảo ngẩng đầu Nhan Tư Tư một lời, ánh mắt cũng cho thấy cũng ngoài.
Khi ở Thập Lý thôn, nhóc con đều trân trọng mỗi đến thị trấn, luôn luôn thể thấy những và sự vật khác .
Sau khi đến kinh đô, xe từ ga xe lửa về nhà, dọc theo đường cũng thấy nhiều thứ từng thấy qua.
Nhóc con thấy nhiều thứ hơn.
Nhan Tư Tư sờ sờ khuôn mặt non nớt của hai nhóc con: "Ngoan, các con ở nhà với ông nội, ba hôm khác dẫn các con ngoài chơi."
Cô và Cố Uyên xem phòng, dẫn hai đứa con ngoài cũng tiện cho lắm.
Cô và Cố Uyên còn tìm một chỗ , lấy xe đạp cùng một ít hành lý khỏi gian.
Trước đây bọn họ với bên ngoài nhờ bạn bè vận chuyển thuận đường vận chuyển đến kinh đô, lúc cũng nên đến.
Cố Uyên thoáng suy tư một hồi, dặn dò em trai và em gái .
"Tiểu Nhiên, Tiểu Trạch, nếu hai đứa nhàn rỗi việc gì, thể dẫn Đại Bảo và Bối Bối ngoài dạo chơi."
Cố Nhiên và Cố Trạch thấy thể dẫn hai nhóc con ngoài, vui mừng liếc một cái: "Không thành vấn đề!"
Vân Mộng Hạ Vũ
Bọn họ sớm dẫn hai nhóc con ngoài khoe khoang một chút, để cho khác bọn họ cháu trai và cháu gái xinh đáng yêu nhu thuận như .
Lo lắng hai Cố Uyên đồng ý, cho nên đều dám lên tiếng.
Lần thể coi như toại nguyện của .
Cố Bác Viễn hừ một tiếng: "Sao , ghét bỏ một nắm xương già ? Bảo hai đứa nó dẫn Đại Bảo và Bối Bối, gọi ông?"
Ông nội Cố sớm khoe khoang với bạn bè là một đôi cháu long phượng, thấy ánh mắt hâm mộ của đám bạn già , khỏi trong lòng sảng khoái cỡ nào.
Ông nội Cố ngày đêm ngóng trông, chỉ mong Nhan Tư Tư và Cố Uyên sớm dẫn hai nhóc con về thành, để thể đưa khoe khang.