Như thế, gia đình bốn  bọn họ  cuộc sống  ,  dễ    chỉ trích.
Thế là, Nhan Tư Tư  thẳng: "Còn. Cháu vì cắt đứt quan hệ với Tô gia  lấy  một khoản tiền, cũng lấy hết phiếu vải và phiếu thịt của bọn họ . Ba   Uyên cũng thỉnh thoảng gửi vải qua,   cháu lười   may quần áo nên cứ để đó."
Cuối cùng tính tổng cộng, nếu  Nhan Tư Tư tự dùng vải của , thì một bộ quần áo trẻ em  giá 5 đồng, cộng thêm 5 hào cho họa tiết thêu, quần áo  lớn 6 đồng một bộ, thêm họa tiết thêu thì 8 đồng một bộ.
Nếu  dùng vải của Nhan Tư Tư thì giá cũng ngang bằng với thợ may bên ngoài, một chiếc quần  áo lấy một đồng phí gia công, một bộ sẽ là hai đồng,  thêu họa tiết thì trả thêm phí.
Thấy Nhan Tư Tư đồng ý giúp cháu trai may quần áo, bà Lý liền rời .
Các thím  mặt ở đây bắt đầu bàn tán xôn xao, hôm qua Ngô Thải Hạ    cắt đứt với Nhan gia, lấy  thư từ , hiện tại dẫn theo con trai chuyển đến một nhà  trông coi trong làng.
Ngô Thải Hà bảo con trai đến bệnh viện chăm sóc Nhan Kiến Nghiệp, còn chị    bình thường,  kiếm thêm chút công điểm, đến cuối năm chia lương thực chia tiền, sớm trả  tiền viện tiền thuốc cho nhà .
Ở bên chỗ điểm tập kết thanh niên tri thức, tối qua cũng  chuyện xảy .
Hứa Vinh  đánh một trận ở khu riêng của điểm tập kết thanh niên tri thức, cứ  là   hẹn  buổi tối gặp ở khu riêng,   lấy   bằng chứng gì cả, dù  thì  đánh đến mặt mũi bầm dập, mà vẫn   là ai   tay.
Không những ,  đó   nhà vệ sinh,   cẩn thận rơi xuống hố xí.
Những nam thanh niên tri thức khác dùng giấy báo bịt mũi, dùng gậy kéo Hứa Vinh lên, nếu    thể  sẽ c.h.ế.t chìm trong hố xí.
Vân Mộng Hạ Vũ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-den-mat-the-bi-ga-ban-khong-thuong-tiec/chuong-55.html.]
Nghĩ đến Hứa Vinh ngày hôm qua còn bám theo , Nhan Tư Tư trong lòng thầm mắng  đáng đời.
Nhìn thấy các thím chuẩn  tiếp tục gặt lúa, Nhan Tư Tư  về bên cạnh Cố Uyên,  đưa Đại Bảo và Bối Bối về nhà.
Cô cầm lấy thùng cơm từ tay Cố Uyên, ngó xung quanh  thấy ai  bọn họ, liền hạ giọng hỏi: "Anh Uyên, chuyện xảy  với thanh niên trí thức Hứa là   ?"
Cố Uyên sửng sốt một chút,  đó gật đầu thừa nhận: "Ừ,   ý đồ với em."
Nhan Tư Tư hài lòng mỉm : "Làm  lắm, tối nay sẽ chuẩn  đồ ăn ngon cho ."
Nói chung là oan gia ngõ hẹp, Nhan Tư Tư đang cùng hai con   đường thì  mặt  thấy một  đàn mũi mặt bầm tím.
Nhan Tư Tư giả vờ kinh ngạc, như thể  dám tin  mắt : "Ôi chao, đây là ai ? Sao  trông giống đầu lợn thế?"
Hứa Vinh  chút  hổ nhưng  nhân cơ hội  để gieo rắc mối bất hòa.
"Đồng chí Nhan Tư Tư,  là thanh niên trí thức Hứa,     đánh! Ngoại trừ Cố Uyên, trong thôn   ai   chuyện tàn ác như , huống chi là  chuyện bạo lực."
"Cô nhất định  cẩn thận Cố Uyên,   là một   hung ác,  , nếu   ức h.i.ế.p cô, cô nhất định   cho  ,  sẽ giúp cô."
"Anh  gì giúp   chứ? Anh    đánh giúp ? Vậy thì  sẽ giúp ngay." Nhan Tư Tư giơ chân đá Hứa Vinh, đá   xa hai mét.