Xuyên Đến Năm Mất Mùa, Ta Có Không Gian Giấu Vạn Lượng Vàng - Chương 211: Thu phục các triều thần Tây Vực! ---

Cập nhật lúc: 2025-12-01 09:29:38
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thừa tướng nghẹn lời, chính quá kích động.

Linh quang chợt lóe: “Ai nấy đều khuê danh của Thái hậu chính là Mông Xuân, các ngươi thể hủy hoại danh dự của Thái hậu?”

Mấy đang lau mồ hôi phản ứng , tức giận quát: “Rốt cuộc các ngươi là ai? Thái hậu các ngươi bắt cóc , mau thỉnh Thái hậu đây!”

Vương Uyển Nhi gì, Thu Hương đây là Quận chúa nàng thị uy!

“Ha ha ha! Thái hậu băng hà !”

Các triều thần đều biến sắc kinh hãi, nhao nhao chằm chằm Thu Hương, như thể chút manh mối nào từ khuôn mặt nàng.

Thu Hương chỉ thấy vui, tiếp tục tiết lộ tin tức.

“Thấy , đang ghế , các ngươi nhận ?”

Các triều thần cưỡi hổ khó xuống, giờ đây? Khả Hãn hôn mê, Thái hậu băng hà, thật giả? Mấy nữ t.ử chẳng lẽ mưu triều soán vị?

“Thấy ? Khả Hãn của các ngươi nam nữ bất phân, thể khiến các ngươi xoay như chong chóng, thật sự buồn đến cực điểm!”

Có triều thần chằm chằm Khả Hãn đang hôn mê, nhận điều gì đó, buột miệng hỏi: “Ngươi ý gì?”

Thu Hương nhanh chậm thốt mấy chữ, khiến các đại thần c.h.ử.i rủa ầm ĩ, hoảng sợ bất an.

như mặt chữ. Khả Hãn của các ngươi, từ đầu đến cuối chỉ là nữ tử!”

giận dữ chỉ nàng:

“Ngươi bậy!”

“Phải, thể?”

“Khả Hãn từ nhỏ sống trong cung, nếu là nữ t.ử thì sớm phát hiện .”

“Không thể nào! Tuyệt đối thể nào!”

Ếch Ngồi Đáy Nồi

“Ngươi tính là thứ gì, dám lấy chuyện bịa đặt!”

“Thật là hồ đồ, phỉ nhổ! Ngươi coi chúng !”

Vị đại thần đó phun một bãi nước bọt về phía Thu Hương!

Hạ Hà tức đến nghiến răng, nương tử, còn dám phun nước bọt, quả thực y như mụ đàn bà đanh đá nơi phố chợ!

Nàng trực tiếp tiến lên túm lấy cổ áo vị đại thần , giật mạnh về phía .

Vị đại thần chút run rẩy, dù thì cái đá lúc nãy, Thừa tướng còn đang bẹp đất, thể bò dậy .

Hắn ngừng kêu gào: “Ngươi... ngươi gì? Ta... chính là Diệp Hộ! Ngươi...”

Chưa kịp hết câu thì nhận lấy những cái tát “chát chát chát” mặt.

Hạ Hà buông , ngã vật xuống đất, ôm mặt lóc t.h.ả.m thiết.

Chính , một Diệp Hộ uy phong lẫm liệt, một nha đầu hỉ mũi sạch tát tai, còn nhiều đang , còn mặt mũi nào gặp đây?

Các triều thần thấy cảnh đều im bặt, lùi một bước.

Trong phòng ngoại trừ tiếng của vị Diệp Hộ , yên tĩnh đến mức rõ cả tiếng kim rơi.

Thu Hương một đại trượng phu lóc mặt , cảm thấy vô cùng phiền phức.

“Câm miệng! Còn nữa sẽ tiễn ngươi gặp Diêm Vương!”

Diệp Hộ lập tức ngậm miệng, thút thít thôi.

Thu Hương giơ lá thư trong tay lên.

“Thấy ? Ở đây chỉ một phong thư. Ai là quần thần váy của Thái hậu, tự hiểu rõ trong lòng!”

Lời thốt , Thừa tướng kích động bật dậy, run rẩy.

“Ngươi bậy, nàng loại nữ t.ử lẳng lơ như !”

Thu Hương chậc chậc hai tiếng: “Không ngờ ngươi còn khá là thuần tình! Thái hậu cũng là một tay cao thủ điều tình đấy!”

Vương Uyển Nhi lúc cất tiếng: “Đây sẽ là Khả Hãn mới của các ngươi! Đồng ý thì sống, đồng ý thì tất cả cùng xuống suối vàng bầu bạn với Thái hậu !”

Các triều thần kinh hãi, trong đó một nam t.ử khí thế phi phàm xông , chỉ bốn :

“Để một nữ t.ử Khả Hãn, ngươi quả là kẻ mộng hão!”

Vương Uyển Nhi về phía Thị vệ trưởng.

“Hắn là Lý Diệp Hộ!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-den-nam-mat-mua-ta-co-khong-gian-giau-van-luong-vang/chuong-211-thu-phuc-cac-trieu-than-tay-vuc.html.]

Vương Uyển Nhi gật đầu, Diệp Hộ ở Tây Vực tương đương với cánh tay cánh tay trái của Khả Hãn, quyền lực cực cao.

“Lưu Thị vệ, ngươi ăn cây táo rào cây sung, lão phu hôm nay sẽ Khả Hãn xử lý ngươi!”

Thị vệ trưởng nhíu mày: “Khả Hãn quả thực là nữ tử!”

Lý Diệp Hộ biểu cảm kinh ngạc, dù Thị vệ trưởng từ nhỏ bầu bạn cùng Khả Hãn lớn lên, tuyệt đối sẽ dễ dàng đùa về chuyện .

Ai ngờ Khả Hãn lúc tỉnh.

Vương Uyển Nhi sớm phát hiện lông mi nàng run rẩy, khẩy hai tiếng, vị Khả Hãn giả heo ăn thịt hổ , còn bằng của nàng dám dám chịu. Loại tiểu nhân thì gì khác Thái hậu chứ?

Nàng đá Khả Hãn một cái, giọng điệu vô cùng thiếu kiên nhẫn: “Tỉnh thì tự chuyện với các đại thần của ngươi . Nếu còn giả vờ ngủ, sẽ lột sạch quần áo tại chỗ để chứng minh!”

Khả Hãn nghiến răng nghiến lợi, từ từ mở mắt , phát hiện thể cử động, giận dữ trừng mắt Hạ Hà. Hạ Hà thèm để ý đến nàng , giải huyệt câm cho nàng .

“Còn ngây đó gì? Bọn chúng là của Đại Vũ Quốc, nữ t.ử nhỏ tuổi nhất chính là Bình dân Quận chúa!”

Lý Diệp Hộ , lập tức tiến lên chuẩn g.i.ế.c c.h.ế.t Vương Uyển Nhi.

Chỉ mới cử động, Đông Sương vung một nắm bột t.h.u.ố.c .

Hắn hít một ít bột thuốc, lập tức đổ sụp xuống.

Đông Sương lạnh lùng : “Kẻ nào c.h.ế.t cứ việc tiến lên.”

Bột t.h.u.ố.c mà nàng cho, đủ để vị Diệp Hộ giường nửa năm.

Thu Hương các triều thần đang rục rịch với giọng điệu lạnh lùng, những lời khiến rợn tóc gáy.

“Nói cho các ngươi , Đại Vũ thu phục Tây Vực là chuyện chắc chắn, chúng chỉ cần những đại thần chịu thần phục Đại Vũ. Ai , cứ bước đây.”

Mọi dám lên tiếng, thấy Lý Diệp Hộ đất thể cử động, đều chút sợ hãi.

“Các ngươi chính là những cánh tay đắc lực của Tây Vực , thể vài câu dọa sợ? Ta...”

Nữ Khả Hãn còn hết câu điểm huyệt câm.

Thị vệ trưởng bên cạnh , khẽ cúi đầu, nếu như , cả đời sẽ nàng .

Vương Uyển Nhi nứt cả .

Thị vệ trưởng quả thực tác dụng, chỉ là khi Khả Hãn gần nam sắc, liệu phát điên ?

Vương Uyển Nhi vỗ vỗ bàn.

“Bắt đầu ! Ghi chép ở đây! Ai đồng ý sẽ giữ nguyên quan vị cũ!”

Đông Sương ghi chép, xuống ghế, vẻ mặt mong đợi.

Mọi , chút bối rối, trong lòng tính toán tính toán , nhưng ai bước .

Hạ Hà và Thu Hương , trực tiếp đến mặt Thừa tướng, đá một cú, tiếng xương gãy răng rắc truyền đến.

“A! Chân của !” Thừa tướng ngã lăn đất kêu gào t.h.ả.m thiết.

Hạ Hà phủi phủi bụi vạt áo, hề bận tâm: “Ngươi đối với Thái hậu si tình như , là xuống đó bầu bạn với nàng ? Vị trí Thừa tướng hợp với ngươi !”

Lời , sáu run rẩy, đó cứng rắn tiến lên.

“Ta... nguyện ý theo Đại Vũ chỗ dựa!”

“Ta cũng nguyện ý.”

“Ta nguyện vì Đại Vũ mà gan óc lấm đất.”

Những đều là quần thần váy Thái hậu, nếu thần phục, chuyện của họ và Thái hậu bại lộ, họ cũng thể ở Hoàng thành Tây Vực, thậm chí còn liên lụy đến gia đình và tộc nhân. Chỉ như mới giữ vinh hoa phú quý hiện tại.

Vương Uyển Nhi hài lòng: “Không tệ, kẻ thức thời mới là tuấn kiệt.”

Nàng vẫy vẫy tay với Thu Hương, đó ghé tai nhỏ vài câu.

Thu Hương gật đầu, nhét lá thư trong ngực. Lá thư bây giờ chính là bảo bối, là lợi khí để nắm thóp các đại thần.

Sáu ghi chép xong sang một bên, thở phào nhẹ nhõm, lau mồ hôi trán.

Thị vệ trưởng những triều thần còn thở dài, bắt đầu khuyên nhủ.

“Chư vị vẫn nên suy nghĩ kỹ cho nhà !”

phục, cảm thấy Thị vệ trưởng bán nước cầu vinh, Đại Vũ cách Tây Vực còn hơn hai mươi ngày đường, cần qua Đột Quyết mới tới .

Chợt nhận điều gì: “Các ngươi qua Đột Quyết?”

 

Loading...