Xuyên Đến Năm Mất Mùa, Ta Có Không Gian Giấu Vạn Lượng Vàng - Chương 217: Giả Oai Cáo Mượn Oai Hùm Này Quả Thực Rất Sảng Khoái! ---
Cập nhật lúc: 2025-12-01 09:29:44
Lượt xem: 9
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vương Uyển Nhi và Đông Sương thở phào nhẹ nhõm. Đông Sương nhanh chóng tiến lên điểm huyệt Thống soái.
"Vân Nhi, tỉnh dậy! Tỉnh dậy !"
Mãi mà Vân Nhi tỉnh. Đông Sương thấy liền : "Nàng lẽ một chén ngã gục ? Dù nàng cũng uống Thanh Độc Đan mà."
Vương Uyển Nhi xoa trán. Tên ngốc cũng chịu .
Sau đó, nàng đặt cả hai lên giường.
"Ta sẽ trông chừng hai , ngươi mau chóng tiếp ứng Hạ Hà."
Nàng lấy một khối lệnh bài từ bên hông Thống soái đưa cho Đông Sương.
Đông Sương bước , đóng cửa , với lính canh ngoài sân: "Thống soái lệnh, bất cứ ai cũng phép quấy rầy."
Lính canh hề nghi ngờ, bởi lẽ khi Thống soái rời lệnh: đêm nay bất kể trong phòng động tĩnh gì cũng .
Giờ Dậu, Hạ Hà tiếp ứng và đưa .
"Quận chúa, thu xếp thỏa!"
Vương Uyển Nhi liếc Đông Sương: "Cần hóa trang Đông Sương thành dung mạo của nàng . Vị Thống soái quá mức cảnh giác, thể giữ ! Chúng cứ theo kế hoạch ban đầu mà hành sự!"
Nửa canh giờ trôi qua, Thống soái và Vân Nhi vẫn hôn mê bất tỉnh.
Vương Uyển Nhi trực tiếp thu nữ Thống soái Không Gian Trữ Vật. Người là một nhân tài, nếu thể tận dụng cho thì . Nếu thể thì đành đưa nàng gặp tình nữ của nàng !
Đông Sương mở cửa phòng, bắt chước giọng của nữ Thống soái.
"Đi, gọi tướng quân phòng thủ thành trì đến đây cho . Ta việc phân phó!"
Lính canh chút ngây ngốc: "Thống soái, giọng của ?"
"Khụ khụ, uống chút liệt tửu, cổ họng chút rát."
Nàng trừng mắt : "Còn ngây đó gì? Còn mau ?"
Lính canh gãi gãi đầu, chạy ngoài.
Chẳng mấy chốc, năm vị tướng quân dẫn sân.
"Không rõ Thống soái tìm chúng việc gì cần phân phó?"
Một nam t.ử trẻ tuổi vị Thống soái từng mặc trang phục nữ giới bao giờ, chút bất ngờ.
Đông Sương cũng là một tàn nhẫn. Nàng sợ khác phát hiện giọng của , liền trực tiếp nuốt một viên thuốc, khiến giọng lập tức trở nên khàn đặc.
Nàng ném cho một phong thư, quát: "Tất cả hãy xem !"
Năm vị tướng quân nghi ngờ mở thư, vây quanh .
Có hét lên: "Cái , chuyện thể? Người Vũ Quốc đến Hoàng thành từ lúc nào? Tại chúng hề một chút nào?"
Có phản ứng : "Mấy ngày vụ địa đạn là do bọn chúng ?"
"Khả hãn hiện giờ đang ở ? Hoàng đình kiểm soát ?"
Có một vị tướng quân ngã quỵ xuống đất, những việc Hạ Hà đều thấy.
"Các vị tướng quân, hộ tống Khả hãn đến đây. Khả hãn trúng kịch độc, sắp mất mạng . Chúng dự định Đột Quyết để cầu cứu!"
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Đông Sương liếc mấy , thở dài một : "Các ngươi đều , nhận lệnh trấn giữ nơi là vì nể mặt Khả hãn. Ta và thanh mai trúc mã. Nay sắp lìa đời, vị trí Thống soái cũng còn tâm trí đảm đương nữa, chỉ mong cùng trải qua những giây phút cuối cùng."
Vài vị tướng quân dường như hề kinh ngạc, hiển nhiên là sớm mối quan hệ giữa Thống soái và Khả hãn.
Đông Sương (giả) chút tiếc nuối : "Các ngươi cũng đừng nên kháng cự Vũ Quốc nữa. Chắc hẳn đại quân của họ bí mật đến Hoàng thành từ lúc nào , bằng thể nhanh chóng kiểm soát Hoàng đình như . Đây là của , là thất trách!"
"Thống soái!" Năm đồng loạt lên tiếng.
Đông Sương phẩy tay: "Đừng những kháng cự vô ích. Chỉ cần Vũ Quốc thi hành chính sách đốt nhà g.i.ế.c , giữ chức quan cho các ngươi là . Sau khi , vị trí Thống soái sẽ giao cho nàng ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-den-nam-mat-mua-ta-co-khong-gian-giau-van-luong-vang/chuong-217-gia-oai-cao-muon-oai-hum-nay-qua-thuc-rat-sang-khoai.html.]
Hạ Hà vội vàng từ chối: "Thống soái, chuyện , vị trí ."
"Hạ Hà, ngươi cũng . Ngươi là của . Chỉ giao cho ngươi, mới thể an tâm về biên quan ."
Năm thầm nghĩ: Thống soái thêm một từ khi nào thế?
"Các ngươi đừng ngạc nhiên. Đây là đồng phụ dị mẫu của . Nàng sức lực lớn, hơn nữa tính tình . Các ngươi tuyệt đối đừng chọc giận nàng !"
Năm thầm nghĩ: Quả nhiên là một nhà, lẽ nào tính tình nàng còn nóng nảy hơn ?
Bọn họ quên mất việc tranh giành vị trí Thống soái, bởi vì tin tức hôm nay quả thực khiến khó mà chấp nhận nổi.
Có một cau mày, bản thể chấp nhận vận mệnh vong quốc.
"Thống soái, từng nghĩ đến việc dẫn binh mã g.i.ế.c ngược trở ?"
Đông Sương đập bàn, tức giận mắng: "Cho nên mới ngươi bao nhiêu năm chỉ thể một tướng quân. Người 'tri bỉ tri kỷ, bách chiến bất đãi'. Ta hỏi ngươi, binh lực của bọn họ rốt cuộc bao nhiêu ngươi chăng?
Ta dẫn tướng sĩ biên quan đến Hoàng đình, nơi biên quan ? Bách tính biên quan ? Các nước khác sớm dòm ngó , đầu óc ngươi lừa đá cửa kẹp ?"
Vị tướng quân mắng đến mức mặt đỏ bừng.
Có lúc mới ý thức giọng của nàng : "Thống soái, chẳng phong hàn ?"
Đông Sương trừng mắt: "Hiện tại là tháng tư, nóng nực c.h.ế.t, phong hàn gì chứ? Ta thấy đầu óc các ngươi đều là hồ đồ, đứa nào cũng ngu hơn đứa nào! Tất cả cút ngoài cho !"
Nàng chỉ Hạ Hà: "Ngươi cũng cút ngoài! Ta cho ngươi ba ngày để tiếp quản. Bảo bọn họ phối hợp với ngươi. Kẻ nào phối hợp thì lôi chém, sắp các ngươi cho tức điên !"
Sáu đồng loạt ngoài.
Có khẽ hỏi Hạ Hà: "Thống soái ?"
Hạ Hà lắc đầu, thở dài một tiếng: "Ai! Nhất thời thể chấp nhận chuyện của Khả hãn, uống khá nhiều liệt tửu, ngay cả cổ họng cũng còn quan tâm."
Có phụ họa: "Quả thực, hôm nay tính tình dường như nóng nảy hơn khi!"
"Đi mau, chúng dẫn ngươi xem quân doanh."
Trong phòng, Đông Sương thấy xa, vỗ vỗ ngực, may mắn bọn họ đều là đám đại trượng phu, dễ dàng lừa gạt.
Vương Uyển Nhi bộ dạng của nàng , bật : "Đông Sương, ngờ màn kịch của ngươi diễn chân thật như , ngay cả cũng lừa mất !"
Đông Sương gãi đầu, vẻ mặt ngốc nghếch: "Quận chúa, đừng , cái trò cáo mượn oai hùm quả thực sảng khoái! Ha ha!"
"Tốt lắm, lắm, cơ hội sẽ để ngươi diễn kịch!"
Hai chủ tớ bắt đầu thì thầm bàn bạc những công việc sắp tới ở đây.
Đến quân doanh, Hạ Hà chút kích động, đây là nơi nàng sớm đặt chân tới.
Các tướng quân báo cáo sự việc với cấp . Rất nhiều tỏ bất bình. Thống soái là nữ t.ử thì còn thể chấp nhận, dù nàng cũng thực lực chân chính. vị thì ? Lại cửa , còn lý lẽ như lên vị trí Thống soái. Mọi lập tức bàn tán xôn xao.
"Nữ t.ử nên ở hậu viện, lo việc bếp núc, thêu thùa, lo lắng cho phu quân và dạy dỗ con cái."
"Chính là, kẻ nào kẻ nấy đều cưỡi lên đầu nam t.ử chúng , cũng xem bản xứng đáng !"
"Các ngươi đừng lung tung! Nghe vị Thống soái mới cũng là ép buộc, bản vị trí ."
"Hừ! Ai mà ? Nói chừng đây là thủ đoạn do hai tỷ nhà bày đấy!"
"Xì, Trương Mỗ chỉ theo thượng vị bằng thực lực. Đừng tưởng mèo mả gà đồng dựa quan hệ là thể lên vị trí ! Cũng xem nắm đ.ấ.m của đồng ý ?"
" , kẻ nào thể lấy thực lực thu phục lòng , thì hãy cút khỏi vị trí ."
"Ta thấy nàng còn vạm vỡ hơn nữ t.ử bình thường. Tướng quân nàng sức lực nhỏ, bảo chúng chớ động chạm. Dù tân quan thượng nhậm cũng ba cây đuốc mà."
“Sức mạnh lớn thì ? Chẳng lẽ thể lấy một địch trăm? Huống hồ ai thực sự thấy qua, chẳng là lời dối gạt ?”
Có lập tức hùa theo: “Đi! Chúng cùng đến doanh trướng của nàng !”