Xuyên đến thập niên 70 làm cá muối trồng rau phát tài - Chương 124: --- Anh hai về nhà

Cập nhật lúc: 2025-11-11 04:20:22
Lượt xem: 29

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Buổi tối, Vân Đinh quả thật tốn ít công sức để một bữa đại tiệc.

 

Gà rừng hầm nấm, vịt mật ong, thịt hoẵng kho tàu, măng om dầu, thịt xào cần tây, rau xà lách xào, đều là những phần lớn, còn cả kim chi mang từ tỉnh Hắc Long Giang về.

 

Thực ở quê nhà họ ăn khá thanh đạm, nhưng món kim chi vẫn khá thích ăn.

 

"Oa... Nhiều đồ ăn ngon quá!" Giang Thụy bước hai mắt sáng rực.

 

Giang Trí thì trầm tĩnh hơn.

 

"Cái thằng nhóc , chỉ ăn thôi, còn chào hỏi ai kìa!"

 

"Ông ngoại bà ngoại, cả mợ cả... út, ơ... chị xinh là ai thế ạ?" Giang Thụy cố ý trò trêu chọc.

 

"Haha... Thụy Thụy khéo ghê, dì là dì út xinh của con đây."

 

"Dì út..." Cả hai thằng nhóc đều chào.

 

"Ôi, ngoan quá..."

 

Cả gia đình vui vẻ hòa thuận ăn cơm, náo nhiệt vô cùng.

 

"Nếu hai cũng về thì quá." Lời Vân Húc thốt , khí lập tức im lặng.

 

"Thằng hai chừng nào mới về ."

 

"Chỉ cần nó bình an là , khó lắm mới vui vẻ thế , mau ăn mau ăn ..." Bố Vân gọi.

 

"Ôi... ai nhớ đấy nhỉ?"

 

Nhắc Tào Tháo Tào Tháo đến, Vân Hoài đẩy cửa bước , .

 

Mọi đều ngạc nhiên về phía cửa, đang cợt hớn hở , thằng hai Vân Hoài thì là ai?

 

"Anh hai... về !"

 

Vân Đinh và Vân Húc lập tức nhảy cẫng lên, lao về phía .

 

Ba em ôm lấy thành một cụm.

 

"Ấy thôi, , ăn cơm nữa ? Mau buông hai các con , để rửa tay ăn cơm ." Mẹ Vân lên tiếng cắt ngang.

 

"Anh hai, tính quá, sắp về."

 

Vân Hoài xoa xoa đầu em gái, "Đây chẳng là dành cho các em một bất ngờ ?"

 

"Cái tính là bất ngờ gì chứ, nếu mang theo chị dâu hai về cùng, đó mới gọi là đại bất ngờ!"

 

"Con nít con nôi, lo chuyện bao đồng thật..." Vân Hoài nhẹ nhàng gõ trán cô.

 

"Em sắp hai mươi , con nít nữa ."

 

"Vậy thì trong mắt em vẫn mãi là một thằng nhóc con thôi."

 

"Đâu ..."

 

Vân Hoài đặt hành lý xuống, rửa tay đến.

 

"Ôi... Thịnh soạn thế."

 

Vân Đinh ngẩng đầu lên, vẻ mặt như 'mau khen em ', Vân Hoài khóe miệng nhếch lên, cố ý giả vờ thấy.

 

"Mẹ ơi, mấy món ạ?"

 

"Vân Hoài, ăn!" Vân Đinh giận dỗi .

 

"Haha..." Mọi phá lên .

 

Ba đứa trẻ hiểu gì, hiếu kỳ cái , cái .

 

Thế giới của lớn thật phức tạp, thôi thì cứ ăn thịt !

 

Thế là, tiếp tục vùi đầu mâm cơm.

 

“Anh hai, nghỉ bao lâu thế?”

 

“Nửa tháng thì Kinh thành.”

 

“Cái gì? Anh Kinh thành gì?” Cả nhà đều về phía Vân Hoài.

 

Anh mới nhanh chậm : “Anh tham gia kỳ thi tuyển sinh của trường quân sự, và đậu , sẽ học ở học viện quân sự Kinh thành.”

 

Lời điềm tĩnh của khiến cả nhà ngỡ ngàng vì tin mừng bất ngờ .

 

“A a a… Anh hai, giỏi giang thế? Lại còn giấu giếm nữa chứ.”

 

Vân Đinh thật sự vui, cô, hai và em út đều ở Kinh thành .

 

Bố Vân còn mừng đến nên lời, “Tốt quá… quá…”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-den-thap-nien-70-lam-ca-muoi-trong-rau-phat-tai/chuong-124-anh-hai-ve-nha.html.]

 

“Con lấy rượu, hôm nay vui quá, uống một chút .”

 

Vân Đinh lấy loại rượu nho tự ủ mà cô mang về, loại nam nữ đều uống .

 

“Nào, chúng cạn ly… Chúc gia đình chúng ngày càng .”

 

“Cuộc sống ngày càng sung túc…”

 

Ăn cơm xong, tự nhiên quây quần bên trò chuyện.

 

“Nào, ba đứa nhỏ , đây lấy đồ ăn.”

 

Vân Đinh bày đồ ăn vặt , gọi ba đứa trẻ ăn.

 

“Chị cả, quần áo là em mua cho hai đứa cháu ngoại của chị, cả Niệu Niệu cũng nữa.”

 

“Em phí tiền gì thế?”

 

“He he, chị, đây là tấm lòng của em, một cô và một dì mà.”

 

Vân Hoài cũng lấy hai túi kẹo sữa Đại Bạch Thỏ, đưa cho Vân Thư một túi, cả cũng một túi.

 

“Bánh quy hạnh nhân là do em mua.” Vân Húc cũng vội vàng lấy, sợ tụt phía .

 

Bố Vân mấy đứa con tình cảm hòa thuận như , trong lòng cũng thấy an ủi.

 

Bố Vân suy nghĩ một lát, mở miệng : “Năm chị em các con tình cảm , bố cũng yên tâm , ngoài thế nào cũng bằng chị em ruột thịt, chuyện gì cùng bàn bạc, cùng giúp đỡ.”

 

“Bố, bố yên tâm ! Anh chị em trong nhà nhất định sẽ giống như những gia đình khác mà đối xử với như kẻ thù .”

 

, chuyện gì cứ một tiếng, giúp thì giúp, ý kiến gì cũng , giữ trong lòng thì sẽ ngăn cách.”

 

Tối hôm đó, cả nhà trò chuyện nhiều, cho đến khi trời tối hẳn mới thôi, để gia đình bốn của Vân Thư về nhà.

 

Sáng sớm hôm , nhà nhiều đến, ngoài một bà thím hàng xóm , còn những bà cô, bà thím họ hàng bình thường qua .

 

Có lẽ là tin hai chị em họ đậu đại học nên đến quen, để chuyện gì còn thể tìm đến họ giúp đỡ.

 

thì nhà cũng náo nhiệt mấy ngày liền.

 

Vân Đinh và Vân Húc kiên nhẫn ứng phó, đều tìm cớ trốn ngoài.

 

Tối hôm đó, khi cả nhà đang ăn cơm thì tiếng gõ cửa.

 

“Ai đó?”

 

“Thím, là cháu ạ.”

 

Mẹ Vân mở cửa xem, là Vân Văn Trân, em họ của bố Vân, dẫn theo con trai đến. Người em họ vẫn luôn tự cao tự đại, hôm nay thể đến, chắc chắn chuyện gì, đúng là việc thì đến Tam Bảo Điện.

 

“Mau, Tiểu Cương, gọi thím .” Cô kéo con trai .

 

Mèo con Kute

“Thím…” Con trai cô , Đặng Cương, tình nguyện gọi một tiếng, Vân gật đầu qua loa, cũng thèm để ý đến nó, cái đức hạnh gì thế ?

 

Hai con nhà, thấy thịt bàn, mắt liền sáng rực.

 

“Anh cả, đang ăn cơm !”

 

“Văn Trân đó ! Tối muộn thế qua đây, chuyện gì ?”

 

Vân Văn Trân vốn tưởng họ sẽ mời cô xuống ăn cơm cùng, ai ngờ họ chỉ chào hỏi đơn giản ai nấy tự ăn, trong lòng cô thầm hận thôi.

 

“Anh cả, là thế , Tiểu Đinh và Tiểu Húc đều đậu đại học , đưa Tiểu Cương qua đây, nhờ hai đứa chị em họ kèm cặp nó một chút ?”

 

“Cô Trân, chúng cháu đều là may mắn mới đậu thôi, chứ kèm cặp , nếu biểu thật sự kèm cặp, thì vẫn nên tìm giáo viên chuyên nghiệp khác ạ! Đừng để lỡ việc.” Vân Đinh thẳng, hề ý định đồng ý.

 

“Mẹ, con bảo đừng đến , căn bản coi trọng con, thôi.” Đặng Cương là đứa trẻ nóng tính, từ nhỏ cả nhà cưng chiều, đây, ai thèm để ý đến chúng, nó sớm khó chịu .

 

“Thằng bé , ông bà nội chiều hư , các chị đừng để bụng nhé!”

 

“Văn Trân, cô đưa thằng bé về ! Tìm một giáo viên chuyên kèm cặp , Tiểu Đinh và Tiểu Húc kèm cặp cái gì? Cô xem con trai cô cũng , như mà học ?” Bố Vân thẳng.

 

Vân Văn Trân lúc sắc mặt thật sự .

 

“Ba mươi năm sông chảy phía đông, ba mươi năm sông chảy phía tây, các chị mới đậu đại học thôi, bảo giúp đỡ biểu một chút cũng , nếu việc cần giúp, chúng cũng thèm để ý nữa , Tiểu Cương, chúng .” Nói xong, hai con giận đùng đùng bỏ , khi còn đóng sầm cửa nhà họ một tiếng “rầm”.

 

Cả nhà

 

“Đầu óc họ chắc vấn đề ?” Vân Húc chỉ chỗ thái dương.

 

Sắc mặt bố Vân khó coi…

 

Mẹ Vân nhớ , hồi đó, nhà họ năm đứa con, cuộc sống lúc còn khá giả, em họ hận thể già c.h.ế.t qua , sợ họ sẽ dính việc mượn tiền, bao nhiêu năm liên lạc .

 

Hôm nay đến cái trò , là để ghê tởm ai chứ?

 

là rừng lớn thì chim gì cũng .

 

 

Loading...