Xuyên đến thập niên 70 làm cá muối trồng rau phát tài - Chương 13: ---

Cập nhật lúc: 2025-11-11 04:18:12
Lượt xem: 85

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Cãi vã

 

Khi họ đến, hai tri thanh chịu trách nhiệm nấu cơm hôm nay cũng về.

 

Đó là Triệu Tú Lan và Tiền Tuệ, họ chào hỏi .

 

Triệu Tú Lan cắt tóc ngắn, chuyện, vẻ là một nhanh nhẹn. Tiền Tuệ thì hướng nội hơn, ngoài việc chào hỏi thì ít .

 

Đợi cơm nước nấu xong, các tri thanh cũng lượt trở về. Thời đại chẳng món ngon gì, đơn giản chỉ là nồi cháo ngô vỡ hạt, một thau cà tím to, một đĩa nhỏ trứng xào cà chua, thêm một miếng thịt lợn muối khô do Vân Đinh mang tới, đậu que xào, và một đĩa dưa chuột xào thịt. Món thịt là do Lục Gia Ngôn và Chu Dương lên trấn mua về, cũng chẳng bao nhiêu, chừng một cân, nhưng trong thời đại thì quý giá vô cùng.

 

Các tri thanh cũ thấy các tri thanh mới đều mang theo thịt và các thứ khác thì vui mừng khôn xiết, bao lâu họ ăn thịt?

 

Dương Thanh Thanh mang theo một gói bánh quy đào, Lâm Tuyết mang theo dưa cải muối nhà . Doãn Kiều và Lý Triệu Đệ thì nghĩ đến chuyện nên chẳng mang theo gì. Còn Cố Vệ Quốc thì trắng tay.

 

Mọi tuy gì, nhưng trong lòng nghĩ gì thì chẳng ai .

 

"Được , đủ mặt, chúng quen chút nhé! Bắt đầu từ ! tên Trương Vĩ, về nông thôn bảy năm , là lứa tri thanh già nhất ở đây, hiện tại là phụ trách điểm tri thanh. Có vấn đề gì các cứ tìm bàn bạc."

 

" là Lý Hồng Hà, cũng về nông thôn bảy năm ." Cô giới thiệu đơn giản, nhiều.

 

và Trương Vĩ là cùng một đợt về nông thôn, hồi đó khi mới đến, họ cũng tràn đầy nhiệt huyết, nhưng giờ đây, ý chí sớm những công việc nông nghiệp nặng nhọc mài mòn, ánh mắt cũng còn sự tươi sáng như xưa.

 

Trong những cùng đợt với họ, gia đình tìm quan hệ cho về thành phố, chịu nổi thì lấy chồng ở làng, cũng tri thanh lấy sống qua ngày. Chỉ cô và Trương Vĩ kiên trì chịu đựng, dù khi nào mới hồi kết, cô cũng gả cho ở đây.

 

" là Vương Lệ Quyên, về nông thôn ba năm ."

 

" là Triệu Tú Lan, về nông thôn bốn năm ."

 

" là Tiền Tuệ, về nông thôn ba năm ."

 

" là Lý Thu Nguyệt, về nông thôn một năm."

 

Bên các tri thanh nam thì ít hơn, ngoài Trương Vĩ còn ba nữa.

 

" là Hà Quân Quân, về nông thôn ba năm ." Người trông vẻ thật thà chất phác, nhưng Vân Đinh nhớ rằng trong sách, hề thật thà như vẻ ngoài, mà thích chiếm những món hời nhỏ.

 

" là Triệu Vệ Đông, về nông thôn bốn năm."

 

"Nghiêm Tranh, về nông thôn một năm."

 

Ồ! Đây là nam phụ trong sách đây mà! Trông thật tuấn tú! Anh cùng kiểu với Lục Gia Ngôn, thuộc kiểu mà các cô gái hiện đại thích hơn.

 

Quả nhiên, Dương Thanh Thanh liếc thêm hai , Lục Gia Ngôn nhíu mày trầm tư, hẳn cảm giác nguy hiểm !

 

Ánh mắt Lý Thu Nguyệt cũng giấu vẻ thích thú, ôi chao… ánh mắt nhỏ bé đầy tò mò của Vân Đinh sáng lấp lánh, cô quen thuộc với nghiệp hóng chuyện !

 

Tiếp theo là các tri thanh mới tự giới thiệu một lượt.

 

Lần đầu gặp mặt, đương nhiên đều tươi , chẳng ai bản chất của đối phương.

 

Lòng cách một lớp da mà! Ai ai mới là đây?

 

"Vân tri thanh, trông cô bé quá, gia đình nỡ để cô hạ hương?" Triệu Vệ Đông mắt sáng lên, cô gái trắng trẻo xinh , điều kiện gia đình tệ, nếu thể kết nối thì về thành phố cũng hy vọng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-den-thap-nien-70-lam-ca-muoi-trong-rau-phat-tai/chuong-13.html.]

Vân Đinh đang hóng chuyện hào hứng, ai ngờ để mắt tới.

 

"Triệu tri thanh, gì lạ . Chúng là tri thanh, ai về nông thôn chẳng ở độ tuổi na ná ? Hơn nữa, hưởng ứng lời kêu gọi của nhà nước, về nông thôn hỗ trợ xây dựng nông thôn, như thế ? Anh trai đang trong quân đội, nên chỉ mới thể đến đây thôi."

 

Cô cố ý tiết lộ một trai bộ đội, là để họ , nếu động đến cô thì suy nghĩ kỹ.

 

Triệu Vệ Đông ý đồ gì thì rõ, coi cô là đồ ngốc ?

 

"Haha... chỉ tò mò hỏi thôi." Triệu Vệ Đông gượng.

 

"Thôi , chúng đều là tri thanh hạ hương, đều giúp đỡ lẫn , đoàn kết một lòng. Tuy các ở đây, nhưng vẫn thường xuyên qua nhé!" Trương Vĩ hòa giải.

 

Sau đó, chẳng ai chuyện nữa, đều tranh ăn thức ăn. Thịt vốn chẳng còn bao nhiêu, Vân Đinh cái kiểu ăn uống của họ, cái động tác gạt thịt, cô mất hết cả khẩu vị. Dương Thanh Thanh cũng ...

 

Doãn Kiều lườm một cái, vẻ mặt chán ghét: "Các mấy trăm năm thấy thịt ?"

 

Phải là, cái khả năng gây thù chuốc oán của cô mà nhận thứ hai thì chẳng ai dám nhận thứ nhất. Vân Đinh và Dương Thanh Thanh , đều thấy sự cạn lời trong mắt đối phương.

 

"Có mỗi cô cái miệng ? Sáng nay đ.á.n.h răng ? là chúng mấy trăm năm thấy thịt đấy, thế thấy cô mang mấy cân thịt đến? Đến tay còn dám ?" Vương Lệ Quyên "rầm" một cái đặt đũa xuống, tuôn một tràng mặt Doãn Kiều.

 

Các tri thanh cũ khác cũng Doãn Kiều với vẻ mặt vui.

 

Doãn Kiều lúc đỏ lúc trắng mặt, " trấn ? Không các là đón gió rửa bụi cho tri thanh mới chúng ? Lại còn bắt chúng mang đồ? Rốt cuộc là ai mời ai?"

 

Thôi , từ cá nhân cô nâng lên thành mâu thuẫn giữa tri thanh mới và cũ . Vân Đinh chẳng buồn xem kịch nữa.

 

"Doãn Kiều, chuyện thì im miệng . Mang đồ là do chúng tự nguyện mang, các tri thanh cũ bắt chúng mang. Đây là tự nguyện, đừng ở đây mà chia rẽ tri thanh mới và cũ, bớt ." Vân Đinh nhíu mày vui .

 

Họ mới đến, nếu gây sự với các tri thanh cũ thì dân trong làng sẽ họ thế nào? Tri thanh giữa họ dù bất hòa đến mấy thì bề ngoài cũng là một thể. Trương Vĩ đúng, họ đoàn kết một lòng, nếu chuyện gì thì còn trông mong ai trong làng về phía họ chứ?

 

"Mọi bớt , đúng là chúng lâu ăn thịt , để các chê . Vân tri thanh đúng, thể vì chuyện nhỏ hỏng mối quan hệ giữa tri thanh mới và cũ." Trương Vĩ mặt hòa giải, mặt tuy nhưng Vân Đinh , cũng vui.

 

Haizz! Ban đầu cô nghĩ tránh xa những mối tình yêu ghét của nam nữ chính trong sách thì sẽ ít rắc rối hơn, giờ phút cô bỗng nhận , điều quan trọng nhất là tránh xa cô tiểu thư Doãn ! Thật đáng sợ, cô sợ gần cô sẽ giảm trí thông minh.

 

Bữa cơm bắt đầu còn vui vẻ hòa thuận, thế mà chỉ vì một trận cãi vã , cuối cùng tan rã trong vui.

 

Trước khi về, Vân Đinh chào Lý Hồng Hà.

 

"Chị Hồng Hà, chúng em về đây, rảnh rỗi chị qua bên em chơi nhé!"

 

"Được, sáng mai , đừng quên nhé! Chị sẽ qua nhà các em, lúc đó chị gọi." Lý Hồng Hà thích Vân Đinh, cô gái chuyện dễ .

 

"Vâng ạ, cảm ơn chị Hồng Hà."

Mèo con Kute

 

Trên đường về, Lâm Tuyết nhịn thêm một câu về Doãn Kiều, cãi với Doãn Kiều. Vân Đinh bước nhanh rời , cái "quả dưa" thích ăn, đau đầu quá.

 

Về đến phòng, khóa cửa , cô liền gian.

 

Vừa chẳng ăn bao nhiêu, giờ lấp đầy cái bụng , cô lấy hai cái bánh bao gặm. May mà đó cô suy nghĩ xa, khi gian chức năng bảo quản tươi ngon thì cô tích trữ một ít đồ ăn chín.

 

Ăn uống no nê, cô lấy giấy thư , tiên thư cho bố Vân, đó riêng một phong cho trai thứ hai đang ở trong quân đội, ngày nào đó trấn sẽ gửi .

 

Thời gian vẫn còn sớm, cô dùng dị năng thúc chín một mẻ lương thực, khi thu hoạch thì gieo trồng mới rời gian về ngoài nghỉ ngơi.

 

 

Loading...