Xuyên đến thập niên 70 làm cá muối trồng rau phát tài - Chương 158: --- Chuyện Vui
Cập nhật lúc: 2025-11-11 04:21:08
Lượt xem: 18
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Tiểu , tất cả khăn quàng cổ, khăn lụa, găng tay em đưa cho chị đều bán hết , nhiều còn đến hỏi mua nữa đó!” Vân Thư kéo em gái thì thầm.
Lần chị nhờ phúc của em gái mà kiếm một khoản nhỏ, bằng cả tháng lương của chị.
“Chị, cơ hội, em sẽ mang nhiều hơn cho chị.”
“Được, nếu khó kiếm thì thôi nhé.” Dù chị kiếm tiền, nhưng khó em gái.
“Không , em tự chừng mực. Bây giờ chính sách bắt đầu nới lỏng .”
Chị cô ở hợp tác xã mua bán, bao lâu nữa cũng sẽ cho nghỉ việc. Cô cảm thấy chị cô tài kinh doanh, đến lúc đó cô chắc chắn sẽ giúp một tay.
Ngày hôm , mùng Hai Tết, là ngày con gái đưa con rể về nhà đẻ.
Sáng sớm, Vân chuẩn sẵn quà Tết cho vợ chồng con trai. Vân Chiêu dẫn vợ và con gái đến nhà vợ chúc Tết.
“Mẹ, chúng con sẽ cố gắng về sớm ạ.” Lương Đan với Vân khi cửa.
“Không vội, ở với bố con cũng , dù chị cả con họ cũng vội về, chẳng xa xôi gì.”
Mèo con Kute
Mẹ Vân chồng chu đáo, luôn đặt vị trí của khác để suy nghĩ, nên bà đối xử với nhà thông gia và con dâu, mâu thuẫn gì.
Lương Đan là con một, bố cô chỉ cô là con gái. Đổi vị trí suy nghĩ, nếu là con gái gả , ở nhà chỉ còn hai ông bà già thì cô đơn mấy, nên mỗi Lương Đan về nhà đẻ, Vân đều bảo cô ở nhà với bố thật lâu.
Gia đình ba của Vân Chiêu lâu, gia đình bốn của Vân Thư đến.
“Con khéo lỡ mất cả và chị dâu .”
“Chúng con gặp cả và chị dâu đường ạ.”
Giang Đông mang quà Tết cất, ba cân thịt heo, một túi trứng gà, còn đồ hộp sữa mạch nha, thể là lễ vật hậu hĩnh.
“Mấy đứa cứ mãi , mua nhiều thứ gì? Không sống nữa ? Trong tay để dành nhiều tiền một chút, hai thằng nhóc lớn hơn, mấy đứa sẽ .”
“Mẹ, chúng con , ngày nào cũng mua. Con rể hiếu thảo với bố như mà bố còn vui ?”
“Con đấy, con đấy! Mẹ con. Đông Tử, con lời , đừng mua nhiều thế.”
Giang Đông , “Mẹ, , đáng là bao.”
Được , rể cũng cùng phe với con gái .
Thật , Giang Đông là một , đối xử với Vân Thư , ngay cả với gia đình cô cũng mực tôn trọng.
Anh công tác thu mua, bình thường thể kiếm ít đồ . Bố cũng lương hưu, tương đương với việc bây giờ là lương của bốn nuôi hai đứa nhỏ, nên áp lực gì.
Vân Thư kéo em gái phòng chuyện.
“Chị, chị xem miếng vải thế nào? Đẹp ! Em mang về cho chị may một bộ quần áo.” Vân Đinh như dâng bảo vật, trải miếng vải màu hồng nhạt điểm những bông hồng vàng tươi giường.
Vân Thư cầm miếng vải hồng thêu hoa hồng, ngón tay vuốt nhẹ theo đường vân cánh hoa, : “Màu hoa thật , xinh hơn mấy loại bán ở hợp tác xã chỗ nhiều! Em mang miếng vải may cho em, chị thấy hợp với em lắm, chị may cho em một chiếc áo khoác ngoài, thêm cái cổ bẻ nhỏ, đến mùa xuân mà mặc ngoài thì đảm bảo nổi bật!”
“Chị, em còn nữa mà! Đây là của chị, từ chối, nếu chị sẽ coi em là em gái của chị .”
“Được , lời em. Chị tự , chị cũng hưởng lộc của cô em gái hiếu thảo , haha…”
Hai chị em trò chuyện trong phòng một lúc lâu, tiếng Vân bận rộn trong bếp mới cùng giúp.
Vừa bước bếp, Vân Thư ngửi thấy mùi tanh của cá liền vội vàng chạy ngoài sân nôn khan một hồi, nhưng nôn gì, khiến Giang Đông sợ tái mặt.
“Vợ ơi, em ? Hay là đến trạm y tế khám nhé?”
Cả nhà đều lo lắng tiến gần.
Mẹ Vân chợt nghĩ điều gì đó, khẽ hỏi con gái , “Tháng con kinh nguyệt ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-den-thap-nien-70-lam-ca-muoi-trong-rau-phat-tai/chuong-158-chuyen-vui.html.]
Vân Thư khựng , lúc mới nhớ , kinh nguyệt của cô chậm nửa tháng , chợt nghĩ, lẽ nào cô thai?
Cô thật định sinh thêm nữa, hai đứa trẻ cô thấy đủ , nhưng nếu thật sự thai, thì nhất định sinh.
“Mẹ, con trạm y tế một chuyến, lát nữa sẽ về.”
Mẹ Vân cô thì trong lòng câu trả lời, “Được, cẩn thận nhé! Đừng vội.”
Giang Đông đẩy xe đạp , chở Vân Thư thẳng đến trạm y tế.
“Bà ngoại, con ? Có ốm ?” Hai em Tiểu Thụy và Tiểu Trí đều sắp .
“Mẹ các con , lát nữa sẽ về thôi, đừng sốt ruột!”
Vân Đinh cũng nghĩ, lẽ chị cả thai .
Chỉ bố Vân và hai con trai , tình hình thế nào, chỉ nghĩ Vân Thư khỏe, đều lo lắng thôi.
Vì xác định nên Vân cũng , lát nữa về là thôi.
Hai con liền tiếp tục bếp bận rộn.
Tiểu Trí lúc nãy còn đang đùa giỡn với út nhà , giờ cũng ngoan ngoãn đó. Tiểu Thụy vốn đang truyện tranh liên họa, giờ cũng lo lắng cho nên mất hết hứng thú.
Khi Giang Đông mặt mày hớn hở dìu Vân Thư bước .
Tiểu Thụy và Tiểu Trí lập tức chạy tới.
Giang Đông vội vàng ngăn , “Cẩn thận một chút, đừng đụng các con, trong bụng em gái nhỏ.”
“Em gái nhỏ ở ạ?”
Mẹ Vân động tĩnh cũng hỏi, “Thật sự thai ?”
Vân Thư gật đầu.
“Tốt quá! Haha… Hôm nay đúng là một ngày vui. Lát nữa mấy cha con uống thêm mấy ly.” Bố Vân vui vẻ .
Mẹ Vân liếc ông một cái đầy bực bội, “ thấy ông là mượn cớ để uống rượu thôi.”
Cả gia đình đều vui mừng khôn xiết vì tin tức .
Vân Đinh cũng mừng cho chị gái , tuy cô cảm thấy ba đứa con nhiều, nhưng đối với thời đại thì là chuyện bình thường. Thực , bây giờ sinh cũng , mấy năm nữa thực hiện chính sách kế hoạch hóa gia đình thì sinh cũng sinh .
cả và chị dâu định sinh thêm đứa nữa .
Vân Thư một nữa chăm sóc như búp bê sứ. Lúc về, Vân yên tâm để Giang Đông chở ba con xe đạp, bèn bảo Vân Hoài chở hai cháu ngoại về. Vân Hoài đương nhiên cũng đồng ý.
“Không cả và chị dâu con định sinh nữa , năm tới cũng nghỉ hưu , đến lúc đó còn thể giúp trông cháu.”
“Bố , con ở Kinh đô, cùng với cải cách mở cửa, sẽ làn sóng sa thải, nhà máy sẽ giảm biên chế cắt giảm nhân sự, nhiều sẽ mất việc, vì , bố và cả đều chuẩn sẵn sàng.”
“Không chứ? Đây đều là nhà máy của nhà nước, thể đóng cửa ?” Mẹ Vân lo lắng hỏi.
Bố Vân cũng cau mày, “Cái cũng khó , bố xem báo, về cải cách mở cửa, thể các mặt kinh tế thị trường đều sẽ đổi.”
Bố Vân cũng thường xuyên báo, cũng khác bàn tán, tình hình bên ngoài, những gì con gái cũng là khả năng. Xem , vẫn luôn chuẩn , tính toán .
“Con gái, ý con là ?”
Ông tin con gái vô cớ những điều , chắc chắn là ý đồ và suy nghĩ.
“Làm hộ kinh doanh cá thể, chiếm lấy tiên cơ, những đầu tiên dám ‘ăn cua’, nhưng bây giờ vội.”