Xuyên đến thập niên 70 làm cá muối trồng rau phát tài - Chương 178: Ra mắt gia đình ---
Cập nhật lúc: 2025-11-11 04:21:29
Lượt xem: 9
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Này, mấy bà ? Thằng cả nhà lão Vân , nghỉ việc đấy, là hộ kinh doanh cá thể, đúng là điên , công nhân , vợ chồng lão Vân cũng chẳng can ngăn, vợ nó mới sinh thằng bé nữa, xem đến lúc đó nó nuôi con kiểu gì…”
“Ai bảo chứ? Cái nghề kinh doanh cá thể mất mặt c.h.ế.t …”
“Không , giờ ngoài hộ kinh doanh cá thể chẳng ngày càng nhiều ? Không kiếm tiền thì ai mà chứ?”
“Dù thì nhà còn ba đứa em tiền đồ đấy chứ!”
“Nhắc đến chuyện , con bé Tiểu Tứ nhà họ Vân, cũng là cô gái lớn hai mươi tư tuổi ? Vẫn đối tượng ?”
“Trước đây nó bảo là đang yêu đương , nhưng chẳng thấy dẫn về bao giờ, chắc là thành , là Kinh Thành, chắc cần nó !”
“Chẳng , con gái nhà kén chọn mãi, cuối cùng thành kén cá chọn canh chẳng gì…”
“Chào các bác, các thím ạ! Giờ nhà nhà ăn no mặc ấm , chẳng việc gì nên cứ thích buôn chuyện nhà khác nhỉ.”
Vân Đinh mỉm họ, nhưng ánh mắt lạnh lẽo của cô khiến họ giật trong chốc lát.
Trời đất ơi! Nói nhà mà bắt quả tang, mấy phụ nữ đều lộ vẻ ngượng ngùng.
“Hô… Tiểu Tứ về đấy ? Đừng chấp mấy bác gái gì, chúng chỉ đùa thôi, cháu đừng để tâm nhé…”
“ … xin nhé! Lần chúng sẽ như nữa.”
“Chào các bác, các thím ạ! Cháu là đối tượng của Tiểu Vân.” Đoạn Tinh Dã bước tới chào hỏi, thực chất là để vả mặt họ.
Vừa nãy họ còn đang bàn tán Vân Đinh chẳng ai thèm lấy, giờ thì đối tượng của cô trực tiếp đến nhà, còn là một khôi ngô tuấn tú như .
“Ôi, , , hai đứa hợp đôi thật đấy!”
“À, đúng , cái gì mà trai tài gái sắc nhỉ, đột nhiên nhớ nhà còn việc, xin phép về đây.”
“Thôi, tìm cháu nội nhà đây…”
Mấy đều tự tìm cớ chuồn .
“Đừng để trong lòng, chỉ em bỏ thôi, chứ sẽ bao giờ bỏ em .” Đoạn Tinh Dã nghĩ Vân Đinh vẫn còn giận chuyện , liền kéo cô , nịnh nọt dỗ dành.
“Ừm, cũng tự đấy, cho nên, giữ vững phong độ mãi nhé.”
“Vâng, đảm bảo thành nhiệm vụ.”
“Làm gì thế! Đây quân đội của , thôi…”
“Bố , cả chị dâu, Nữu Nữu, con về đây!”
Vân Đinh ở ngoài cổng lớn tiếng gọi.
“Ôi chao, Tiểu Tứ về đấy ?” Thím Hạ hàng xóm lúc thấy, hỏi.
“Chào thím Hạ, thím đấy ạ? Cháu về, đây là đối tượng của cháu, Đoạn Tinh Dã.”
“Đoạn Tinh Dã, mau, chào hỏi , đây là thím Hạ, ở ngay nhà bên cạnh, quan hệ với nhà lắm đấy!”
“Chào thím Hạ ạ.”
“Ôi, , đều , trông trai quá, hai đứa đều , con cái chắc chắn còn hơn.”
Đoạn Tinh Dã thím Hạ cho đỏ cả mặt, Vân Đinh thì bình tĩnh, nhưng vẫn giả vờ ngại ngùng : “Thím Hạ, còn xa lắm ạ!”
“Thím Hạ nhà cô đấy?”
“ , mua chút rau, thôi, hai đứa mau về ! Chú rể trai thật.”
“Rảnh thì qua chơi nhé!”
“Thưa bác gái, đến thăm nhà, phiền ạ.” Đoạn Tinh Dã lễ phép .
“Ôi chao! Có gì mà phiền chứ, cháu đến đây, bác vui lắm! Cháu xem, đến thì cứ đến, mua nhiều đồ thế gì? Cả Tiểu Tứ nữa, con cũng ngăn cháu , mau nhà .”
“Mẹ, con cố hết sức , thì, giờ chắc kéo bằng xe mới hết.”
“Con chỉ cái lắm mồm.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-den-thap-nien-70-lam-ca-muoi-trong-rau-phat-tai/chuong-178-ra-mat-gia-dinh.html.]
“Thưa bác gái, mấy thứ chẳng đáng là bao, đều là chuyện nên thôi ạ. Mẹ cháu còn cháu mang nhiều hơn nữa, nhưng vì đường xa nên tiện lắm.”
“Mẹ cháu cũng khách sáo quá , chúng cần những lễ nghi khách sáo đó. Lần mang nữa nhé.”
“Vâng ạ…” Lần vẫn mang.
Bố Vân nãy thấy động tĩnh vốn định theo, nhưng nghĩ nghĩ , thằng nhóc dám lôi con gái bảo bối của ông , nhất định cho nó mặt, thể để nó dễ dàng như . Thế là ông , cố tình nghiêm nghị, vẻ để tâm.
Thật , ánh mắt , lén liếc về phía cửa bao nhiêu .
“Sao nhà mà cứ lề mề mãi thế? Muốn mời ?” Bố Vân tự lẩm bẩm.
Đợi , ông vội vàng thẳng, mặt đanh .
Vân Đinh và cô , lén trộm, bố cô đúng là đang vẻ.
“Bố ơi, thế? Con gái cưng của bố về mà bố chào đón ? Cười một cái mà! Ai chọc giận bố thế?”
“Hừ…” Ông mặt .
“Chào bác trai, cháu là Đoạn Tinh Dã, là yêu của Tiểu Vân. Lần đầu tiên đến thăm nhà, phiền bác ạ.”
Ông chỉ nhàn nhạt “ừ” một tiếng.
Trong lòng thì nghĩ, phiền mà còn đến ? Hừ!
“Cháu mang đến cho bác, bác thích , mong bác đừng chê ạ.”
“Bọn là dân thường, gì mà chê với chê?”
“Cái ông già lẩm cẩm , ông năng cho tử tế ? Làm bộ tịch gì chứ? Vừa thôi!” Mẹ Vân thấy ông trợn mắt trợn mũi, liền liếc ông một cái bực bội .
“ năng tử tế chỗ nào?”
“Thôi , bố . Anh con với mấy chị ạ?” Vân Đinh hỏi để chuyển chủ đề.
“Đi nhà ngoại của Nữu Nữu , chắc tối mới về.”
Mẹ Vân nấu chút mì cho hai đứa ăn nghỉ ngơi.
Bảo Đoạn Tinh Dã phòng hai em Vân Hoài, Vân Húc mà nghỉ.
Đợi họ ngủ hết, Vân mới bắt đầu nhỏ giọng giáo huấn bố Vân.
“Ông cái gì thế? Người , tiểu Đoạn, đầu đến nhà mà ông cứ cái bộ mặt khó đăm đăm đó, giữ thể diện cho ? cho ông , con rể ưng đấy, ông đừng bày trò quái đản gì nhé! Không thì tha cho ông , thái độ tử tế !”
Bố Vân vợ giáo huấn, tủi làu bàu: “ mấy câu thôi chứ gì ! Nó đến , là bỏ bùa mê t.h.u.ố.c lú cho mấy ? Con gái bảo bối của , còn kiểm tra giúp nó ?”
“Hừ! Con gái ông thông minh lắm đấy! Còn cần ông kiểm tra hộ ?”
“Con gái đương nhiên thông minh , cũng xem là con gái của ai chứ.” Bố Vân kiêu ngạo .
Mèo con Kute
“Vậy ông xem con gái giống ai? Hả?” Mẹ Vân chằm chằm ông với ánh mắt nguy hiểm.
Bố Vân trong lòng thầm, vì áp lực của vợ, đành : “Giống… bà, thông minh.”
“Coi như ông điều. Đi thôi! Chúng ngoài mua chút thức ăn ngon, đừng phiền chúng nó nghỉ ngơi.”
“Không , bà tự ! Không thể để chúng nó ở riêng với , trông chừng.”
Mẹ Vân trực tiếp tay véo tai ông kéo ông dậy: “Chúng nó chừng mực mà, ông nghĩ gì ? Hồi ông đến Kinh Thành mà trông chừng?”
“Bà xã… nhẹ… nhẹ tay thôi…”
Hai ông bà già cùng ngoài mua thức ăn.
Trên đường , gặp ai hỏi , Vân đều tủm tỉm : “Đi mua thức ăn ! Con út nhà dẫn yêu về, cho chúng nó một bữa thật ngon.”
Cứ thế suốt dọc đường, chẳng mấy chốc, cả khu gia thuộc đều đồn ầm lên rằng, con út nhà họ Vân dẫn yêu về , yêu trông bảnh lắm.
Cuối cùng, đồn thế nào mà thành , con út nhà họ Vân dẫn yêu về , còn cả con…
Vân Đinh đang ngủ say ở nhà: Nằm cũng dính đạn…