Xuyên đến thập niên 70 làm cá muối trồng rau phát tài - Chương 210: --- Rng Quân và Váy Đỏ

Cập nhật lúc: 2025-11-11 04:22:02
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Tiểu Tứ, dậy ? Nhanh lên…”

 

“Mẹ, mới năm giờ thôi mà! Con ngủ thêm lát nữa…” Vân Đinh nheo mắt đồng hồ, đáp vọng ngoài cửa.

 

“Nhanh lên ! Lát nữa giúp con trang điểm.” Dương Thanh Thanh cạnh cô cũng bò dậy giờ.

 

Tối qua cô đến , hai chuyện đến nửa đêm mới ngủ, nên giờ thiếu ngủ.

 

“Đừng ngủ nữa, trễ giờ mất.” Mẹ Vân gõ cửa.

 

“Dì ơi, yên tâm, cháu kéo cô dậy đây.” Dương Thanh Thanh cũng đáp vọng ngoài.

 

Cứ thế qua , Vân Đinh dù buồn ngủ đến mấy cũng thể ngủ nữa.

 

“Đây, tuy cháu cưới tổ chức hôn lễ, nhưng dì tặng cháu một cây trâm ngọc, cháu thích. Hôm nay cháu cưới, cháu tục một chút, tặng cháu một chiếc vòng vàng lớn, chê đấy!” Dương Thanh Thanh trực tiếp đeo chiếc vòng vàng lớn cổ tay cô.

 

Cổ tay trắng nõn nà kết hợp với chiếc vòng vàng lớn , hề vẻ tục tĩu mà ngược .

 

Chiếc vòng vàng là Dương Thanh Thanh mua từ đời , kiểu dáng đơn giản, thực hề quê mùa.

 

“Đẹp thật đấy, chê chứ? Đa tạ ân điển…”

 

“Ít nhảm thôi, nhanh ăn gì , bắt đầu trang điểm nào.”

 

“Hôm nay đảm bảo Đoạn đoàn trưởng nhà cháu đến, cháu mê hoặc đến rời mắt .”

 

Lời Vân Đinh tự nhiên tin, đến bản cô cũng xinh , Dương Thanh Thanh mỹ phẩm mang từ đời tới và kỹ thuật trang điểm thuần thục, khi trang điểm xong, dù mỹ nữ cũng thành mỹ nữ.

 

“Ôi chao… Vậy thì vất vả cho Dương mỹ nhân !”

 

Da Vân Đinh vốn , Dương Thanh Thanh trang điểm thành thạo, nên đầy một tiếng xong.

 

Dương Thanh Thanh tiện tay cài bông hoa nhỏ màu đỏ do Vân tự tay cắt bằng lụa đỏ lên tai Vân Đinh, “Xong xuôi , cháu tự xem.”

 

Vân Đinh ngước mắt gương, cô gái trong gương mắt long lanh, đuôi mày vương phấn hồng ấm áp, môi thấm sắc đỏ của son phấn, khuôn mặt nhỏ vốn xinh , giờ đây thêm điểm tô trang điểm, càng thêm phần kiều diễm và rạng rỡ.

 

Lúc Vân bê chiếc váy đỏ , Vân Đinh váy, ngôi đỏ nhỏ ở cổ áo và bông hoa lụa đỏ tai tương phản, tà váy khi buông xuống mang theo đường cong mềm mại.

 

“Con gái hôm nay thật , thoắt cái sắp lấy chồng .” Mẹ Vân cảm thán, trong lòng tràn ngập xót xa.

 

“Mẹ, con chẳng đều giống ? Mẹ thì con gái tự nhiên cũng , chị cả, chị đúng ?”

 

Gia đình Vân Thư đặc biệt đến tham dự đám cưới của Vân Đinh. Trước đây khi Vân Hoài cưới, họ đến, chỉ nhờ Vân Đinh giúp mừng quà.

 

Lần đến, cũng là do Vân Đinh lo họ đến nên trực tiếp mua vé xe cho họ.

 

, chúng đều giống , haha!”

 

“Ôi chao, hai chị em các cháu, da mặt dày thật đấy, sợ Thanh Thanh chê .”

 

“Dì ơi, câu cháu đồng ý, đúng là giống dì , chị cả với Vân Đinh mới thế .”

 

“Haha… Các cháu chỉ dỗ vui thôi.”

 

“Cô ơi, gì mà vui thế ạ?” Đào Thải Muội bước hỏi.

 

“Oa… Em họ hôm nay thật!”

 

“Chẳng lẽ bình thường cháu ?”

 

“Chậc chậc… Hôm nay thì khác , lát nữa chú rể chẳng sẽ đến ngây ?”

 

“Thải Muội ! Cháu cũng còn nhỏ nữa, em họ cháu cũng cưới , cháu cũng nên nhanh chân lên, là, cô bảo giới thiệu cho cháu nhé?”

 

Đào Thải Muội: Lời giục cưới đến bất ngờ quá!

 

“Cô ơi, ai hợp thì ạ, duyên phận tới mà!”

Mèo con Kute

 

Trong đầu Đào Thải Muội chợt lóe lên một bóng , nhưng nhanh gạt bỏ khỏi đầu.

 

“Cái duyên phận đôi khi cũng tự tranh thủ đấy.”

 

Bên ngoài đột nhiên vang lên tiếng pháo…

 

“Chú rể đến !”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-den-thap-nien-70-lam-ca-muoi-trong-rau-phat-tai/chuong-210-rng-quan-va-vay-do.html.]

 

Tiệc cưới tổ chức tại tân hôn phòng của họ.

 

Đoạn Tinh Dã đến đón dâu, đó cùng ăn cơm.

 

Đoạn Tinh Dã vốn luôn điềm đạm, giờ đây bước chân cũng vội vàng . Anh tối qua gần như ngủ, trằn trọc mãi, trong đầu là bóng hình Vân Đinh, phấn khích đến mức ngủ . Hôm nay sẽ cưới cô gái yêu thương.

 

“Ôi chao, chú rể nóng ruột , haha…”

 

Hàn Dương, cùng đón dâu, trêu chọc .

 

Ngoài Hàn Dương, còn vài bạn là đồng đội, tất cả đều ầm lên.

 

Khi Đoạn Tinh Dã mặc quân phục thẳng thớm bước nhà, thấy cô gái xinh trong chiếc váy đỏ giường trải đệm đỏ, đôi mắt tài nào rời .

 

Vân Đinh về phía , hai bốn mắt chạm , trong khoảnh khắc cảm thấy trong mắt chỉ đối phương, quên mất bên cạnh còn nhiều .

 

“Xem xem, cháu đoán đúng ?” Đào Thải Muội tủm tỉm nhỏ với Dương Thanh Thanh và Vân Thư bên cạnh.

 

Mọi đều nhịn trộm…

 

“Thôi , đừng nữa, tối nay hai đứa cho thỏa thích ! Haha…”

 

Hàn Dương sợ c.h.ế.t mà thốt câu đó, lập tức khiến trong phòng ồ lên.

 

Đoạn Tinh Dã liếc xéo Hàn Dương một cái, thẳng thắn : “Vợ xinh , thêm vài cái thì chứ?” Ánh mắt về phía Vân Đinh, nôn nóng bước về phía cô.

 

“Vợ , đến đón em đây.”

 

Vân Đinh gật đầu.

 

Đoạn Tinh Dã một tay bế bổng cô lên, bước chân vững vàng, hề vẻ nặng nhọc chút nào, quả hổ là lính, thể lực thường thể sánh .

 

Đi đại sảnh, bái biệt cha .

 

Bố Vân vỗ vỗ vai Đoạn Tinh Dã, nhất thời nên lời, Vân cũng kìm mà đỏ hoe mắt.

 

“Bố , hai cứ yên tâm, con nhất định sẽ bảo vệ và yêu thương cô trọn đời.”

 

Mẹ Vân gật đầu trong nước mắt, “Được…”

 

Vân Đinh thấy bố như , trong lòng cũng dễ chịu, dâng lên cảm giác bịn rịn.

 

“Đừng buồn, cả đời , sẽ đối xử với em, khiến em hạnh phúc, chúng thời gian thì về thăm bố , dù cũng xa.”

 

“Em nhớ đấy…”

 

“Ừm! Một đời một đôi , trung với đất nước, trung với em.”

 

“Được, một đời một đôi .”

 

 

Đoạn Tinh Dã khá nhiều bạn bè và đồng đội, nên tránh khỏi việc mời rượu và náo hôn phòng.

 

Đoạn Tinh Dã ngốc đến mức để họ chuốc say, dù , tối nay còn việc quan trọng mà!

 

Đoạn Tinh Dã nâng ly rượu mời, huy hiệu vai áo khẽ rung theo động tác, định cụng ly với đồng đội, vạt áo Vân Đinh kéo nhẹ, “Uống ít thôi, lát nữa say đau đầu đấy.”

 

Đoạn Tinh Dã nhét kẹo miệng, ngay khoảnh khắc vị ngọt lan tỏa, giơ cao giọng khoe với các đồng đội: “Nghe thấy ? Vợ quản , đây mới là hạnh phúc!”

 

“Biết là nhóc giờ vợ quản ...”

 

Lúc đang náo động phòng, nhưng cũng quá trớn, chỉ là treo một quả táo lên, để hai vợ chồng trẻ cùng cắn, cứ hễ họ gần là cố tình kéo , cốt để họ hôn . Đoạn Tinh Dã để thấy, dù hôn thì cũng lén lút mà hôn, thế nên, khi quả táo kéo , liền ôm Vân Đinh lòng, khiến một trận ầm ĩ.

 

mặt dày đến mấy, mặt bao nhiêu như , Vân Đinh vẫn thấy ngượng ngùng.

 

Cũng may là bạn bè của Đoạn Tinh Dã đều là những chừng mực, khó họ lâu, nhanh đó đều tản hết.

 

Đoạn Tinh Dã nắm tay cô, ấm từ lòng bàn tay truyền sang. Anh khẽ : “Sau mỗi khi thấy màu đỏ, sẽ nhớ đến dáng vẻ xinh động lòng của em hôm nay.” Vân Đinh nắm c.h.ặ.t t.a.y : “Chỉ nhớ mỗi dáng vẻ em mặc váy đỏ thôi ư?”

 

“Không, dáng vẻ nào của em, cũng .” Anh cúi đầu hôn lên đôi môi đỏ mọng quyến rũ .

 

Gió thổi tung tà váy, nhẹ nhàng chạm vạt áo quân phục của , giống như tâm ý hai đang quấn quýt lấy lúc .

 

 

Loading...