Xuyên đến thập niên 70 làm cá muối trồng rau phát tài - Chương 216: Ngoại truyện 2: Khắc cốt ghi tâm tất có hồi đáp
Cập nhật lúc: 2025-11-11 04:22:08
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vân Hoài đầu gặp Lê Mạn, nụ rạng rỡ của cô thu hút.
Có một khoảnh khắc rung động, nhưng khi cô là cháu gái Sư trưởng nuôi dưỡng từ nhỏ, thì chút rung động bỏ qua ngay lập tức.
điều là, Lê Mạn cũng chú ý đến , đối với nhất kiến chung tình.
Lần đó là khi họ trở về nhiệm vụ, trong quân khu sắp xếp đoàn văn công đến biểu diễn, Vân Hoài vốn định .
Vẫn là chiến hữu kéo .
"Chào đồng chí, tên Lê Mạn, thể cho tên đồng chí ?"
Giọng cô ngọt ngào mềm mại, Vân Hoài chút thất thần...
"Đồng chí..." Cô lên tiếng, kéo trở về từ dòng suy nghĩ.
"Vân Hoài..."
"Tên đồng chí thật , nhớ ."
Từ đó, Lê Mạn luôn cố ý vô tình xuất hiện, ban đầu, Vân Hoài còn thầm vui mừng, nhưng điều là, nào những cuộc gặp gỡ trùng hợp đến thế, tất cả chỉ là do Lê Mạn cố tình sắp đặt mà thôi.
Anh cũng nghĩ, đoàn văn công và bên họ vốn dĩ nhiều giao thiệp.
Vì sự xuất hiện thường xuyên của Lê Mạn, bắt đầu bàn tán xôn xao, đều đoán xem, thiên kim nhà Sư trưởng để mắt tới ai ?
Lòng Vân Hoài dậy sóng, ngay lập tức nghĩ, cô là thiên kim nhà Sư trưởng, đều Sư trưởng yêu quý cháu gái đến mức nào, bọn họ căn bản là thể, vì , tự nhủ trong lòng, đừng vọng tưởng, giữ cách.
Vì , khi em gái nhỏ thư hạ hương, liền quyết định, sang thăm em gái.
Một là thật sự lo cho em gái, hai là tránh mặt Lê Mạn.
Thế là, xin nghỉ phép, khác hỏi về nhà ? Anh , thăm , cụ thể, tin đồn cứ thế lan truyền, thành thăm yêu, Lê Mạn tin đồn, tin tức đả kích.
"Anh yêu ?"
Thảo nào, mỗi chuyện với , đều khá thờ ơ, chắc trong lòng phiền cô nhỉ?
Lê Mạn vì chuyện mà buồn bã một thời gian dài, còn tìm Vân Hoài nữa.
Còn Vân Hoài, cũng quyết định cất cô gái đó đáy lòng, đến chỗ em gái, thấy cô bé sống khá , cũng yên tâm , trở về đơn vị, gặp Lê Mạn nữa, tuy chút thất vọng, nhưng cũng nhẹ nhõm .
Hai vì hiểu lầm , vẫn luôn gặp .
Sư trưởng bận trăm công nghìn việc, đương nhiên sẽ để ý đến những chuyện , nhưng phu nhân Sư trưởng Vệ Hoa, thì đúng là một vài lời đồn đãi, bà định tìm hiểu tình hình, thì phát hiện cháu gái còn tìm Vân Hoài nữa, ngày nào cũng ủ rũ, liền định hỏi thăm tình hình.
"Mạn Mạn, thể cho dì , dạo con cứ ủ rũ mãi ?"
"Dì ơi, con thích một , nhưng phát hiện, yêu , con buồn quá."
"Cô bé ngốc, con mới bắt đầu phát hiện , hơn là khi lún sâu mới phát hiện! Chúng buồn một thời gian, sẽ qua thôi, mỗi đều sẽ gặp khiến rung động, nhưng nếu duyên phận, thì đừng cưỡng cầu, con sẽ gặp thuộc về ."
"Dì ơi, nhưng, con thật sự thích ."
" yêu , con thể ngốc nghếch , ? Dần dần học cách buông bỏ ."
"Dì ơi, dì yên tâm, những chuyện đạo đức, con sẽ , cứ để con buồn một thời gian là , con sẽ cố gắng quên ."
Hiểu lầm hóa giải, là một tình cờ.
Gói hàng Vân Đinh gửi cho Vân Hoài, Vân Hoài lấy, một chiến hữu trêu chọc , "Hoài ca, yêu gửi gói hàng cho ?"
Mèo con Kute
"Người yêu nào? lấy yêu? Em gái gửi đến."
"Không , bọn họ đều , nghỉ phép là thăm yêu mà?"
"Ai nó dựng chuyện cho tao ? Tao là thăm em gái tao, em ruột đó."
Lê Mạn ngang qua, liền thấy, trong lòng kích động thôi, yêu...
Khi Vân Hoài cầm gói hàng , vặn thấy Lê Mạn, đối phương , đôi mắt to linh động lúc đang ướt át, như thể ai đó bắt nạt cô .
Một cách khó hiểu, nhịn khẽ hỏi: "Đồng chí Lê, đồng chí ?"
"Không , Vân Hoài, lâu gặp!"
"Nhớ quá", ba chữ cô thầm niệm trong lòng.
Vân Hoài gật đầu, " đây."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-den-thap-nien-70-lam-ca-muoi-trong-rau-phat-tai/chuong-216-ngoai-truyen-2-khac-cot-ghi-tam-tat-co-hoi-dap.html.]
Lê Mạn sự thật, vui, ngay cả dì cũng cảm nhận tâm trạng của cô.
“Dì ơi, cháu với dì , đối tượng , chỉ là hiểu lầm thôi, cháu vẫn còn cơ hội, may quá là may!”
Vệ Hoa thì nghĩ nhiều hơn. Sao trùng hợp thế ? Có đối phương tâm tư của Mạn Mạn nên cố tình tiếp cận ?
Bà liền âm thầm dò hỏi tin tức về Vân Hoài.
Lê Mạn một nữa thường xuyên tìm Vân Hoài, thì rõ như ban ngày, nhiều đều , thiên kim nhà sư trưởng để mắt đến liên trưởng Vân Hoài .
Thế là, ngay lập tức, nhiều lời lẽ chua ngoa bắt đầu tuôn .
Họ Vân Hoài tâm cơ, vì tiền đồ mà trèo cao nhà thiên kim sư trưởng nọ.
Vệ Hoa vốn đa nghi, những lời càng khẳng định Vân Hoài đúng là mục đích.
Bà , cháu gái tính tình đơn thuần, từ phía nó thì thể nào khuyên nhủ , chỉ thể bắt đầu từ Vân Hoài.
kịp tìm Vân Hoài, nhiệm vụ.
Chuyến kéo dài mấy tháng.
Vệ Hoa tạm thời gác chuyện sang một bên, dù thì cũng ở trong quân doanh.
Lê Mạn vì thời gian dài gặp Vân Hoài mà nguôi ngoai tình cảm dành cho , ngược còn càng thêm nhớ nhung.
Khi trở về nhiệm vụ, còn thương, cô lo lắng như lửa đốt.
Cô đến bệnh viện thăm , nhưng phòng bệnh đông , cô cũng tìm cơ hội để bày tỏ lòng .
Đợi đến khi cô tìm nữa, tin mang vết thương về nhà nghỉ phép.
Sự chủ động của Lê Mạn, ba bốn lượt xuất hiện mặt , biểu hiện rõ ràng và nhiệt tình đến thế, thể giả vờ nữa. Anh thuyết phục bản , thử cố gắng xem , , họ thể tương lai?
Thế nhưng, đúng lúc Vân Hoài định chấp nhận Lê Mạn thì Vệ Hoa tìm đến .
“Có là liên trưởng Vân ? Chắc là ai, Mạn Mạn nhà chúng thích , nhưng chúng tán thành hai đứa ở bên . Con bé còn nhỏ, từ bé chúng bảo bọc, đơn thuần. Chúng chỉ tìm cho con bé một môn đăng hộ đối. Anh tuy xuất sắc, nhưng mấy phần chân tình với Mạn Mạn, là vì những lý do khác, chúng dám đ.á.n.h cược. Con bé Mạn Mạn đó cố chấp, đành tìm , hy vọng thể chủ động tránh xa con bé. Tin rằng với điều kiện của , thể gặp một cô gái phù hợp hơn.”
Vân Hoài như dội một gáo nước lạnh đầu, giải thích nhiều, hiểu lầm thì cứ hiểu lầm ! là xứng, cứ !
Từ ngày đó, đối mặt với Lê Mạn, Vân Hoài lạnh nhạt hết mức, điều khiến Lê Mạn vô cùng đau lòng. Rõ ràng hai hôm còn dịu dàng với cô, đột nhiên lạnh lùng thế ? Cô tài nào hiểu nổi.
điều Vệ Hoa ngờ tới là, con bé Lê Mạn thật sự cố chấp, Vân Hoài thèm để ý đến cô bé nữa mà cô vẫn bỏ cuộc, kiểu đ.â.m đầu tường nam .
Vân Hoài cũng khổ sở, vì , khi quân khu đợt thi tuyển trường đào tạo, đăng ký và thi đậu, rời khỏi quân khu Hắc Tỉnh, dứt khoát đến trường quân đội Kinh Thành để học nâng cao.
Trong thời gian học ở trường quân đội Kinh Thành, cực kỳ cố gắng, lẽ là để chứng minh bản , lẽ là vì một khả năng nào đó, dám lơ là, cứ hễ rảnh rỗi là thể kìm lòng mà nghĩ đến cô…
Lê Mạn thư cho , nhiều lá. Ban đầu còn trả lời, bảo cô đừng tìm nữa, họ hợp.
con bé đó cứ cố chấp đáng yêu như , vẫn kiên trì thư cho , ngay cả khi hồi âm một lá nào, cô vẫn từ bỏ.
Thế nhưng cô rằng, mỗi lá thư của cô đều là niềm an ủi tinh thần cho . Mỗi khi mệt mỏi hoặc nhớ cô, lật xem những lá thư của cô, trái tim lấp đầy.
Khi kết thúc khóa học và trở về, trong lòng thực mong chờ và vui sướng, nhưng mâu thuẫn, dám tìm cô.
Không ngờ, cô một nữa chủ động tìm đến.
Dưới ánh hoàng hôn, bóng dáng nhỏ nhắn quen thuộc của cô ngừng . Anh sững sờ, mãi đến khi đồng đội trêu chọc mới hồn.
Anh vẫn cố kìm nén tình cảm trong lòng, cô chạy đến chỗ , giọng ngọt ngào mềm mại gọi: “Vân Hoài…”
Anh suýt chút nữa nhịn ôm cô lòng, nhưng cố gắng chịu đựng.
Anh giả vờ lạnh nhạt từ chối lời mời của cô.
Anh , họ hợp.
Cô phản bác, ngần ngại vạch trần vết thương lòng của , cô là cô nhi, nếu xứng thì cũng là cô. Khoảnh khắc đó, trái tim đau đến tột cùng.
Cho đến khi cô câu: “Nếu còn đẩy em , em sẽ thực sự lấy khác đó, sẽ đầu …”
Anh thừa nhận, hoảng loạn, hề cô lấy khác, vì , chọn theo trái tim , thử tranh đấu một .
Không ngờ, sư trưởng và thực sự đồng ý, thật sự vui mừng, đêm hôm đó, xúc động đến mức ngủ .
Sau , cuối cùng cũng cưới cô gái mà hằng tâm niệm, còn sinh hạ cô con gái bảo bối của họ là Vân Văn Huyên.
Luôn ghi nhớ… ắt sẽ hồi đáp.